Thơ Gió lòng

Phương Đào

Gà con
Tham gia
10/1/16
Bài viết
1
Gạo
0,0
Gió mùa hoang hoải chợt về mau
Nắng vội trốn tìm trong kẽ lá
Em tìm anh chiều đông buốt giá
Sương xuống dần đáy mắt em trong.

Là gió đấy! Chính em là gió đấy
Oằn mình trong gào thét ngày đông
Rồi da diết len lỏi từng con phố
Góc cũ - Người xưa - Bóng em trông!

Rồi cũng phải về với trời xanh
Gió mang trong mình nỗi đau hoang dại
Cũng như em, một thời son trẻ
Yêu điên cuồng, khờ khạo những si mê.

Rồi sẽ tạnh cho ngày không xám xịt
Bỏ quên nỗi nhớ, em tìm em
Gió khẽ gọi! Nắng thôi không trốn nữa
Mắt môi trầm nhìn tháng năm êm!
Gió Lạ
 

Mưa Mùa Hạ

Gà BT
Nhóm Tác giả
☆☆☆
Tham gia
6/8/14
Bài viết
2.926
Gạo
4.000,0
Re: Gió lòng
Bài thơ đầu tiên như thế này là khá tốt rồi em. Một cô gái là gió và mang trong mình những nỗi niềm muốn được gió cuốn đi. Vui vẻ lên nào cô gái, gió sẽ mang đi những nỗi buồn thôi.
 
Bên trên