Thơ Gương...

MotKeVoDanh

Gà BT
Tham gia
9/6/14
Bài viết
1.535
Gạo
250,0
Trách đời sao lắm nỗi gian truân,
Kéo dây tình nhưng chẳng đến cùng,
Để đôi ta đôi đường chia rẽ,
Cách biệt nhau cả một tấm Gương...

Tấm Gương bé nhưng quá lớn,
Có thể làm cách trở đôi đường,
Để cho em gần như trước mắt,
Nhưng giờ đây là của ai kia...

Ta với em vẫn như gần lắm,
Nhưng sao lại cách biệt muôn trùng,
Em nơi đó ta chẳng thể chạm,
Cách biệt nhau một tấm Gương soi...

Phải làm sao đây ơi người hỡi,
Xóa mãi hình bóng nơi ánh Gương...

P/s: Viết cho một buổi chiều lạ lẫm... Viết cho một ai đó rất xa nhưng cũng rất gần...
 
Chỉnh sửa lần cuối:

hoaithi1998

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
21/6/14
Bài viết
317
Gạo
0,0
Re: Gương...
Bản thân em như tấm gương trước mắt
Hiện rõ ràng nhưng cũng như không
Bàn tay anh mỗi lần chạm đến
Vụn vỡ rồi em có biết không?

Từng mảnh từng mảnh cứa vào da thịt
Đau xót hận lòng chẳng thể quên được em
Biết làm sao mỗi lần cứ nhớ,
Anh lại tự mình đập nát tấm gương
 

MotKeVoDanh

Gà BT
Tham gia
9/6/14
Bài viết
1.535
Gạo
250,0
Re: Gương...
Gương kia vỡ rồi lại lành,
Để rồi em vẫn nơi ấy mãi,
Chỉ mình ta ở lại nơi đây,
Ôm vết thương chẳng thể nào lành...
 

libra_2000

Gà BT
Nhóm Chuyển ngữ
Tham gia
14/5/14
Bài viết
1.064
Gạo
3.000,0
Re: Gương...
Gần như vậy sao lại xa đến thế
Mình em ngồi ngắm bóng tối lê thê
Em tỉnh lại trong cơn mê dai dẳng
Nghĩ về anh với nỗi nhớ tái tê...

Bước từng bước em lê tới chiếc gương
Ngắm nhìn anh với bao nỗi vấn vương
Yêu thương trước phải chăng là nước mắt
Cắt lòng em còn bao vết thương lòng...
 

MotKeVoDanh

Gà BT
Tham gia
9/6/14
Bài viết
1.535
Gạo
250,0
Re: Gương...
Vết thương kia chẳng ai hề muốn,
Nhưng mà nó cứ mãi thêm sâu,
Đề rồi hằng đêm ta lại muốn,
Thời gian ơi chữa lành vết thương...

Nhưng thời gian nào phải thầy thuốc,
Mà chữa lành được mọi vết thương,
Nó chỉ giấu đi nơi đâu đó,
Để rồi hằng đêm mãi nhói đau...
 

hoaithi1998

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
21/6/14
Bài viết
317
Gạo
0,0
Re: Gương...
Thời gian ơi mau mau chữa khỏi
Vết thương lòng cứ mãi vấn vương
Cuộc đời ta như cơn giông bão
Bão qua rồi, bình minh sẽ lên thôi
Cuộc đời ta như bèo dạt mây trôi
Lặng thầm đón đưa theo số phận
Gương kia liệu ngươi có biết
Nàng có thực sự là của ta
 

Mèo Lười

Mèo con ham chơi!
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
Tham gia
21/2/14
Bài viết
3.420
Gạo
1.500,0
Re: Gương...
Mèo ngu ngơ tí: "Giây" ở đây được hiểu như thế nào nhỉ? Là giây phút hay sợi dây?
Kéo giây tình nhưng chẳng đến cùng,
Để đôi ta đôi đường chia rẻ, (rẽ).
 

MotKeVoDanh

Gà BT
Tham gia
9/6/14
Bài viết
1.535
Gạo
250,0
Re: Gương...
Mèo ngu ngơ tí: "Giây" ở đây được hiểu như thế nào nhỉ? Là giây phút hay sợi dây?
Kéo giây tình nhưng chẳng đến cùng,
Để đôi ta đôi đường chia rẻ, (rẽ).

À à dây tình... sài giây phút nhiều quá đánh nhầm luôn...:D
 
Tham gia
8/6/14
Bài viết
1.328
Gạo
10,0
Re: Gương...
Ai gọi ta mà đau hết cả lòng
Ta trong trắng, đơn thuần là vậy
Cớ sao lại kéo ta tới bi sầu
"Gương", ta đây soi xét
Có phải cô yêu hắn mất rồi
Nếu yêu nhau ta đây chẳng chen lối
Chúc hai ngươi viên mãn cả đời sau.

Nếu tình yêu dang dở đôi đường
Đừng trách ta mà hãy đi trách phận
Duyên tới phận đi chẳng ai quản
Buồn vui lẫn lộn hãy nhìn ta
Nhìn xong rồi hãy cười đi nhé!
Yêu một người cần phải hi sinh
Nhìn họ cười tâm ta vui sướng
Chỉ vậy thôi cũng có thể là yêu.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Bên trên