Hãy để anh yêu em lần nữa! - Cập nhật - nguyet.sky.mtp

nguyet.sky.mtp

Gà con
Nhóm Tác giả
Tham gia
20/9/14
Bài viết
26
Gạo
0,0
Tên truyện: Hãy để anh yêu em lần nữa!
Tác giả: Nguyệt Moon
Tình trạng: Đang viết
Giới hạn tuổi: Không giới hạn
Giới thiệu truyện:
Có hai con người có tính cách khác nhau, đối nghịch nhau nhưng biết đâu đấy họ lại yêu nhau thì sao?
Bảo Trâm là một cô gái... à không... một hotgirl! Chàng trai nào nhìn thấy nó cũng phải quay lại ít nhất một lần. Xung quanh nó lúc nào cũng có những vệ tinh: giàu có, đẹp có, nghèo có, xấu có, v.v...
Thiên Lâm là một hotboy. Nghe thì biết... hắn đẹp trai, nhà giàu, phong độ, ga lăng, v.v... và điều quan trọng nhất: hắn cũng có rất nhiều vệ tinh. Không những thế, hắn còn cực kì chảnh chọe.
Liệu hotgirl và hotboy có đến được với nhau không? Hay cuối cùng họ cũng chỉ như những người qua đường không hơn không kém?

* Mục lục:
Giới thiệu.
Chương 1.
Chương 2.
Chương 3.
 
Chỉnh sửa lần cuối:

nguyet.sky.mtp

Gà con
Nhóm Tác giả
Tham gia
20/9/14
Bài viết
26
Gạo
0,0
Chương 1: Cuộc chạm trán bất ngờ

- Nguyễn Hoàng Bảo Trâm! Giờ mày tự xuống hay để tao đích thân lên dựng mày dậy? Hả?

- Hức hức… Em tự dậy được, không cần anh dựng…

- Thế thì nhanh lên! Giờ là mấy giờ rồi mà mày còn nằm thả dáng trên đó hả?

- Đã bảo là tự xuống rồi mà! Anh nói nhiều thế… nhờ…

Nó cãi lại mà giọng cứ nhỏ dần đi vì sợ. Tinh thần kháng chiến vừa bùng lên lại tắt ngóm đi. Mặc dù ức chế lắm lắm lắm nhưng nó cũng chỉ dám nói thế chứ bật lại nữa thì… Ngu đâu mà để anh hai lên! Nó vẫn còn trẻ, còn đẹp, nói chung là vẫn muốn sống!


********************

Hồ sơ:

Tên: Nguyễn Hoàng Bảo Trâm (nó)

Sinh nhật: 04/06/1996

Là thứ nữ của Chủ tịch Tập đoàn Đá quý Diamond. Thích ăn, chơi, ngủ, phá, v.v… Không thích học và làm. Võ công cao cường. Sợ ma, sấm chớp, bóng tối, những con vật không lông hoặc quá nhiều lông, không sợ chết. Người ta gọi nó là hotgirl kẹo ngọt nhưng thực ra nó không kẹo ngọt đâu! Với lại nó còn nhiều bí mật lắm, đọc truyện sẽ rõ.

*******************

Nó vội vội vàng vàng làm vệ sinh cá nhân, thay đồ rồi phóng xuống phòng ăn. Bố mẹ và anh hai nó đã ngồi vào bàn ăn, chỉ chờ mỗi nó xuống nữa thôi. Bữa sáng hôm nay có bánh kẹp và sữa nè!

Nó hào hứng nhảy vào bàn ăn, vứt cặp sách sang cái ghế trống bên cạnh.

- Con mời bố mẹ ăn sáng! Mời anh hai! – Nó gằn giọng ở câu thứ hai rồi liếc sang anh hai nó một phát.


*******************

Hồ sơ:

Tên: Nguyễn Hoàng Gia Bảo

Là anh hai của nó và cũng là người thừa kế của Tập đoàn Đá quý Diamond. Tuy bình thường hay bắt nạt em gái nhưng thực ra lại rất thương em gái, chỉ là không biết cách thể hiện thôi. Được mọi người gọi là hotboy ấm áp nhất thế kỉ nhưng tính cách thì ngược lại hoàn toàn. Đào hoa từ khi học ở lớp nhà trẻ cơ!

*******************

Bố mẹ nó cười vui vẻ còn anh hai nó thì liếc nó một phát đơ người. Nó không thèm để ý, chỉ tập trung vào sự nghiệp ăn uống thôi. Không lâu sau, chính xác là một phút sau, nó đã xử xong cái bánh kẹp. Sau đó, nó cầm li sữa lên làm một ngụm. Bảo kêu toáng lên làm cả bố mẹ nó cũng phải giật mình:

- Đừng uống! Trong sữa có bả chuột!

Phụt một cái, nó phun sữa ra trúng mặt anh nó. Ba nó cười một cách kinh dị rồi nói:

- Thấy chưa? Ba nói bao nhiêu lần rồi mà không nghe, cứ thích chọc phá em cơ! Giờ thì sao? Gậy ông đập lưng ông rồi nhé!

- Ba toàn bênh con quỷ cái này thui à!

Nó lè lưỡi trêu ngươi Bảo rồi chạy một mạch tới trường. Xí quên… Hôm nay nó chuyển sang trường mới! Trường tên là The Best Stars thì phải? Hai… ngày đầu tiên đi học đã tới trễ là sao? Không được, không được, phải tăng tốc thôi! Nó phi hết tốc lực. Nhưng tự nhiên lại…

- A… a… a… Cô đi đứng kiểu gì vậy hả? Mắt cô chỉ dùng để trang trí thôi sao?

Úi má mì ui… con gây ra tai nạn rồi sao? Sao hắn không đứng dậy ta? Hay là gãy chân rùi? Hớ… lỡ liệt luôn thì biết làm sao? Nó nghĩ như vậy rồi chạy thiệt nhanh, vừa chạy vừa nói to:

- Tôi có việc phải đi trước… Anh cứ tự xử đi nha! Hẹn không bao giờ gặp lại!

- Ặc… Mới sáng ra đã gặp xui xẻo rồi! Tôi mà gặp lại cô thì đừng có hỏi vì sao nước biển mặn! – Hắn ngồi nói một mình rồi đứng dậy phủi quần và đi tiếp.


*******************

Hồ sơ:

Tên: Trần Thiên Lâm (hắn)

Sinh nhật: 23/02/1996

Là cậu chủ của Tập đoàn Shooting Star. Tính cách thì bên ngoài đào hoa, bên trong lạnh lùng (có phần khó ưa), đẹp trai nhưng hơi quái thai, v.v… Trước giờ chưa từng yêu ai thật lòng (cho tới khi nó đến). Thích bắt nạt, sai bảo, đá xoáy, nói móc, trêu chọc nó! Đai đen Karate đó!

*******************

Trong lúc đó…

Nó đã tới trường an toàn! Cái dòng chữ Trường THCS – THPT Dân lập The Best Stars đập thẳng vào mắt nó. Uầy! Trường to quá đi à! Có mấy cái sân lận. Mà quên… nhiệm vụ của nó là đi tìm lớp cơ mà! Híc híc… trường to quá, nó đi chừng mười phút mới tìm thấy lớp.

Lớp 10A4 đây rồi! Nó bước tới cửa lớp:

- Thưa cô…

- A… học sinh mới nè! Em vào đây đi… Nhanh lên! – Cô chủ nhiệm còn trẻ nên khá năng động!

Nó bước vào lớp, nở một nụ cười thật tươi, dù gì thì cũng là một trong Tam đại hotgirl ở trường Lam Phong mà:

- Chào các bạn! Mình là Nguyễn Hoàng Bảo Trâm! Rất hân hạnh được làm quen với các bạn! Các bạn nhớ giúp đỡ mình nha!

Tiếng xì xào bắt đầu nổi lên. Lũ con gái thì liếc xéo nó còn bọn con trai thì hướng ánh mắt hình trái tim về phía nó. Cô giáo nhắc lớp trật tự rồi quay sang nói với nó:

- Vì là học sinh mới nên em có quyền tự chọn chỗ ngồi cho mình. Em chọn đi!

- Ừm… - Nó đang phân vân do dự không biết nên ngồi ở đâu thì…

- Trâm ơi, ngồi ở đây nè!

- Trâm ngồi ở đây cho thoải mái nè!

- Ngồi ở đây khuất hơn nè Trâm ơi!

- …

- …

Ặc, vô số những lời chào mời từ lũ con trai trong lớp nhưng nó lại không thích ở mấy chỗ đó! Thấy có bàn trống ở cuối lớp, nó xin cô cho ngồi ở chỗ đó. Khi cô vừa gật đầu đồng ý thì cả nam lẫn nữ trong lớp đều lên một tiếng rõ to. Tụi con trai vì không được ngồi với nó, tụi con gái vì nó chọn trúng chỗ kế bên hotboy hot nhất trường.

- Thưa cô em vào lớp. – Giọng ai mà quen vậy nè!

- Sao em tới muộn vậy? Mười phút rồi đó. – Cô giáo quan tâm hỏi.

- Gia đình em có việc ạ.

- Ừm… em vào lớp đi.

Theo quán tính, nó quay sang nhìn, đúng lúc người đó cũng nhìn nó…

- Ớ… sao lại là anh?

- Ớ… sao lại là cô?

Nó và hắn đồng thanh, biểu cảm giống y như nhau, đó là: ngạc nhiên vô đối, mắt trợn tròn, miệng há hốc.

Cô giáo quay xuống nhắc xuống tụi nó im lặng, cả lớp dồn mắt vào hai đứa nó như hai sinh vật lạ. Khi ngạc nhiên đã lắng xuống, nó và hắn an tọa. Hắn suy nghĩ cái gì đó rồi nhếch môi lên một cái, ánh mắt hắn ánh lên sự gian xảo:

- Cứ chờ xem tôi xử cậu như thế nào. Hà hà…

Cái gì? Đại Ma Vương hiện hình sao? Má mì ơi… con gặp phải một tên Đại Ma Vương rồi! Đó là suy nghĩ đầu tiên của nó sau khi nghe hắn nói câu nói trên.
 
Chỉnh sửa lần cuối:

Kem Dâu

...Cô hàng xóm...
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
Tham gia
11/7/14
Bài viết
1.290
Gạo
0,0
Truyện của bạn Teen quá! ^^
Có một vài lỗi đánh máy nì.
- A… a… a… Cô đi dứng kiểu gì vậy hả? Mắt cô chỉ dùng để trang trí thôi sao?
Tronglúc đó…
 

nguyet.sky.mtp

Gà con
Nhóm Tác giả
Tham gia
20/9/14
Bài viết
26
Gạo
0,0
Chương 2: Í… bạn thân của nó kìa! (1)

Reeng reeng…!

Vậy là hai tiết học đã trôi qua. Nó chán nản lết xác xuống căng tin. Thế đấy! Buồn, chán, vui vẻ hay gì gì đi nữa thì nó cũng phải ăn. May mà nó ăn hoài không béo chứ không chắc bây giờ nó phải hơn hai trăm kí lô rồi quá! Đang ăn lại nhớ tới hai con bạn thân của nó ở trường cũ. Nó vừa ra quầy gọi đồ ăn, vừa rút điện thoại ra gọi cho Nhi – một trong hai con bạn thân của nó – vừa bưng khay đồ ăn ra một cái bàn trống ngồi.

- A lô… Nhi hả? Mày sang trường The Best Stars học chung với tao đi! Ở đây vừa buồn vừa chán, chẳng có ai nói chuyện, đi ăn và chơi cùng. Đã thế lại còn gặp phải một tên Đại Ma Vương đáng ghét nữa chứ! Số tao đúng là nhọ… nhọ… nhọ!

- Mày nói xong chưa con kia? Tao tưởng mày nhớ nhung gì nên mới gọi tao sang, hóa ra là vì không có ai chơi cùng à? Thế thì…mơ đi cưng!

- Hơ… Tao nhớ mày thật mà! Nhi xinh đẹp… đi mà… đi mà… đi đi mà! Không có mày tao biết sống sao? Chúng ta là bạn thân mà! Nhi…

- Rồi rồi rồi… tao biết rồi! Để gọi điện hỏi bố mẹ đã!

Tút… tút… tút…

Ớ… tắt máy rồi! Nó nhét điện thoại vào túi quần rồi chuẩn bị xử đống đồ ăn chất cao như núi. Tự nhiên nó thấy lạ lắm! Hóa ra là cả cái căng tin nhìn về phía nó và hắn ngồi. Nó quay bên cạnh thì giật bắn mình:

- Tôi bị yếu tim! Xin cậu đừng có chợt đến chợt đi như vậy nữa! Tí nữa tôi ăn mà mắc nghẹn thì cậu biết tay tôi!

- Gan quá ha! Dũng cảm quá ha! Thử đi… Tôi cũng muốn biết xem tay cậu thế nào mà ghê gớm quá vậy? Hộ cái… sợ chị Trâm quá à!

- Biết sợ là tốt! Giờ thì em tránh ra để chị xử đống này đã nhé!

- Cậu có tin là chỉ một câu nói của tôi cũng có thể làm cho đồ ăn của cậu không cánh mà bay không?

Thực sự thì hắn cũng hơi lo vì cái lí do hắn đặt ra để dọa dẫm quá là… củ chuối. Nhưng thật không ngờ! Nó tin và nghe theo:

- Hơ… cậu… cậu… muốn gì? Tôi không phải loại con gái dễ dãi đâu à nha!

- Đầu óc đen tối! – Hắn cốc đầu nó cái cốp.

Lũ con gái trong căng tin lên. Nó xấu hổ muốn độn thổ. Còn hắn, kẻ gây ra cái tình huống trớ trêu này thì lại thản nhiên như không.

- Quay lại chuyện vừa nãy… Cậu nói ai là là Đại Ma Vương? – Hắn làm mặt ngầu hỏi nó.

- Ờ thì… Tất nhiên là… cậu rồi! Sáng nay tôi vừa mới vào trường mà chỉ có cậu cạnh khóe, xỉa xói, đá đểu tôi! Không phải cậu thì còn ai vào đây nữa? – Nó vừa nói vừa nhai nhồm nhoàm.

Hắn trừng mắt nhìn nó, giơ nắm đấm lên dứ dứ vào mặt nó. Bỗng nhiên hắn nhìn chằm chằm vào cổ nó. Nhận ra hành động kì quặc đó của hắn, nó dùng tay che phần ngực lại rồi mở to mắt nhìn hắn. Thấy thế, hắn hắng giọng để lấy lại phong độ rồi hỏi:

- Cậu lấy đâu ra cái sợi dây chuyền đó vậy? Nhìn nó quen quen thế nào í!

- Gì mà quen? Cái này là có một không hai à nha! Ông nội tôi làm cho tôi đó! Nhưng bây giờ ông đang ở trên đó rồi… - Nó vừa nói vừa chỉ tay lên trời, ánh mắt có chút buồn. Hắn không nói gì nhưng nhìn mặt có vẻ nguy hiểm. Nó cũng chẳng để ý mà lại cắm đầu vào ăn tiếp. Ăn xong, nó mặc kệ hắn ngồi đó và đi thẳng lên lớp.

Ngày hôm đó của nó trôi qua khá bình yên… à quên… trừ những lúc bị tụi con gái xỉa xói, soi mói thì đúng là bình yên thật! Tan học xong nó lại tiếp tục cái thời gian biểu cực kì đặc sắc của nó. Đó là… về nhà đọc truyện hoặc nghịch máy tính, điện thoại, v.v… để chờ cơm, ăn cơm xong rồi đi ngủ, ngủ dậy rồi ăn, ăn xong rồi đi chơi và cuối cùng là về nhà đi ngủ.
 
Chỉnh sửa lần cuối:

Kem Dâu

...Cô hàng xóm...
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
Tham gia
11/7/14
Bài viết
1.290
Gạo
0,0
Một chương của bạn hơi ngắn nhỉ? ^^ Bạn nhớ cập nhật chương lên #1 để độc giả tiện theo dõi truyện nha.
Chương 2 có vài lỗi đánh máy. ^^
Vậy là hai tiết họ đã trôi qua.
Thế đây! Buồn, chán, vui vẻ hay gì gì đi nữa thì nó cũng phải ăn.
Hắn trưng mắt nhìn nó, giơ nắm đấm lên dứ dứ vào mặt nó.

Câu này hình như thiếu thiếu á. :D
Ăn xong, nó mặc kệ ngồi đó và đi thằng lên lớp.
 

nguyet.sky.mtp

Gà con
Nhóm Tác giả
Tham gia
20/9/14
Bài viết
26
Gạo
0,0
Một chương của bạn hơi ngắn nhỉ? ^^ Bạn nhớ cập nhật chương lên #1 để độc giả tiện theo dõi truyện nha.
Chương 2 có vài lỗi đánh máy. ^^


Câu này hình như thiếu thiếu á. :D
Cảm ơn bạn nha! Yêu bạn quá cơ í! :tho26:
 

nguyet.sky.mtp

Gà con
Nhóm Tác giả
Tham gia
20/9/14
Bài viết
26
Gạo
0,0
Chương 3: Í… Bạn thân của nó kìa! (2)

Sáng nay, vẫn như mọi ngày… à không… khác một tí vì có Ngọc Nhi và Kiều Linh qua gọi nó đi học.


********************

Hồ sơ:

Tên: Lâm Ngọc Nhi

Là một trong hai đứa bạn thân của nó, đồng thời là người thừa kế của công ti mĩ phẩm lớn nhất Việt Nam – Công ti Mĩ phẩm Lotus. Tính tình trái ngược hoàn toàn với nó và Linh – đứa bạn còn lại. Hiền lành, có phần nhút nhát, ngọt ngào, đáng yêu và không kém phần xinh đẹp. nhưng phải nhớ là không được trêu tức Nhi vì khi cô bé tức lên thì… biết đâu bất ngờ…

********************


********************

Hồ sơ:

Tên: Trịnh Kiều Linh

Là đứa bạn còn lại trong nhóm nó. Linh là con gái duy nhất của Tồng giám đốc Công ti ANJ, một công ti thời trang lớn, có chi nhánh trên toàn thế giới. Linh rất xinh, rất quyến rũ, rất hổ báo, rất đanh đá và rất… giỏi đánh nhau! Tuy là thế nhưng khi đứng trước mặt người ấy thì hiền lành, ngọt ngào, dịu dàng khỏi chê luôn!

********************

Cốc cốc cốc! Nhi và Linh cửa phòng nó mà không có ai trả lời.

- Ê! Có mở cửa không thì bảo nè! – Linh lớn tiếng.

Hai nàng đã bắt đầu mất kiên nhẫn. Linh đạp cửa bước vào. Nó vẫn không hay biết trời đất trăng sao gì cả, mắt vẫn cứa nhắm nghiền, miệng thì cứ lảm nhảm không dứt.

Linh leo lên giường, giơ cái chân vàng ngọc lên, tặng cho nó một cú. Rầm một cái, nó lăn lông lốc từ trên giường xưống dưới đất.

- Động… động… động đất hả bọn mày? – Nó ngơ ngác như con cá thác lác.

- Động cái đầu đất của mày í! – Linh và Nhi đồng thanh hét vào mặt nó.

Nó nghệt mặt ra mất mấy giây rồi lạch bạch chạy vào nhà vệ sinh làm vệ sinh cá nhân. Xong xuôi mọi việc, nó chạy xuống nhà chào bố mẹ rồi đi học, Linh và Nhi thấy nó xuống nên cũng xuống theo. Sau đó, ba đứa ba cái xe Vespa đi đến trường, vừa đi vừa nói chuyện. Bây giờ nó mới để ý rằng Linh và Nhi mặc đống phục giống nó.

Chuyện là thế này…

Hôm qua, sau khi nó gọi điện cho Nhi, Nhi lại gọi cho Linh rồi hai đứa rủ nhau gọi điện xin phép bố mẹ để xin chuyển sang trường The Best Stars. Thế là hôm nay hai con bé qua rủ nó đi học nè! Chuyện là như vậy đó!

Lúc chúng nó đang đi trên đường, anh nào cũng phải nhìn theo. Dù gì thì cũng từng là Tam đại Hotgirl của trường Lam Phong mà! Không nhìn sao được?!

Đến trường rồi! Ba con bé tung tăng lên lớp cất cặp rồi lôi nhau xuống căng tin để nạp năng lượng. Mà… nói là ba đứa chứ thực ra chỉ có mình nó ăn thôi í mà, còn Linh và Nhi thì thỉnh thoảng mới lấy một miếng.

Đang nói chuyện vui vẻ thì tự nhiên nó im bặt, lấy gói bim bim to nhất để che mặt. Linh và Nhi thấy lạ liền hỏi nó một cách dồn dập:

- Mày bị sao vậy Trâm? Sao lại che mặt như vậy? Mặt mày có bị làm sao đâu mà che?! Đứa nào ăn hiếp mày phải không? Nói nhanh cho bọn tao! Bon tao xử cho! Không thể để mày sống trong lo âu, sợ hãi như thế được!

- Từ từ để tao nói đã chứ! Là cái tên… - Nó vừa nói vừa chỉ tay ra phía trước mặt. – Ui may thế… Hắn đi rồi… Đại Ma Vương đi rồi… Cứ tưởng hắn đi về chỗ tao cơ! Hú hồn hú vía…

- Ừ… sợ thật! Cơ mà ai là Đại Ma Vương cơ?

- Ừa… đúng rồi… không cậu thì còn… - Nó nhận ra điều gì đó, nó nheo mắt… - Hình như có gì đó sai lầm ở đây… Ớ… Sao cậu lại ở đây? Ở đây từ bao giờ?

- Từ lúc cậu nói Đại Ma Vương. – Hắn tỉnh bơ đáp.

Nó và hắn ngồi hỏi đáp mà quên luôn hai người bên cạnh và hàng trăm người xung quanh, có nghĩa là Linh, Nhi và bao nhiêu nam nữ sinh xung quanh. Linh và Nhi mắt long lanh nhìn hắn. Người đâu mà đẹp trai quá vậy? Tính làm ngòi nổ chiến tranh sao? Còn lũ con gái xung quanh? Mấy con nhỏ bu quanh bàn chúng nó ngồi. Tụi nó nhìn hắn bằng đôi mắt hình trái tim và nhìn nó bằng đôi mắt hình viên đạn. Bị nhìn bằng ánh mắt ấy nó thấy cũng hơi căng thẳng.

Reeng reeng…

May ghê cơ! Tiengs chuông vào lớp đã cứu nó ra khỏi mưa đạn và lôi hai con bạn trọng sắc của nó ra khỏi cái tầng mây thứ chín. Nó lôi Linh và Nhi lên lớp, trước khi đi còn liếc xéo hắn một cai nữa cơ!

Từ khi có Linh và Nhu đến, nó toàn nói chuyện với hai con bạn thân, bơ hắn, phớt hắn luôn! Mà cũng tại hay quay xuống nói chuyện nên…

- Bảo Trâm! Em đang làm gì vậy hả?

- Ơ… dạ… dạ… em đang học bài ạ! – Nó cố gắng chống chế.

- Ơ… đoạn… - Nó ấp úng. Thấy vậy, hắn gà mờ cho nó. Vì vậy, nó tự tin nói. – Đoạn con sói tán con cừu ạ!


Ha ha ha... Cả lớp cười ha hả, chỉ trừ hắn là ngồi nhịn cười. Linh và Nhi không nhịn được cũng ngồi cười theo.

- Cả lớp im lặng! – Bà giáo hạ lệnh cho cả lớp rồi quay sang nó. – Em ăn gan hùm, gan báo, gan sư tử, gan tê giác đúng không? Không chú ý nghe giảng, quay ngang quay ngửa, nói chuyện gây mất trật tự, lại dám nhí nhố với tôi. Chút nữa tan học ở lại trực nhật lớp cho tôi!

- Nhưng em… - Nó oan ức nói.

- Không nhưng nhị gì hết! Miễn thanh minh thanh nga! – Bà giáo chặn họng nó.

Mặt nó buồn so, còn mặt hắn thì tươi roi rói, cứ như là… hình ảnh của hai thái cực vậy!


 

phongdu93

Gà tích cực
Nhóm Tác giả
Tham gia
14/1/15
Bài viết
140
Gạo
200,0
Mình nhận xét bạn đừng buồn nhá. Mình không ngờ giờ vẫn còn người viết cái kiểu này, nó thật sự quá quá cũ, quá quen thuộc. Tỷ như cái chuyện nữ chính dậy muộn, đi học muộn rồi đụng vào một đứa con trai không hotboy thì cũng "nạnh nùng", rồi hai đứa này ghét nhau, cãi nhau mấy trận rồi thể nào cũng yêu nhau... bla bla. Nói chung ít có ai theo dõi được hết câu chuyện của bạn khi mà đọc chương 1 xong là đã muốn back. Lại cái dàn nhân vật hotboy, hotgirl rồi thì giàu nứt đố đổ vách thật sự rất ngán. Bạn không được phép chen vô cái hồ sơ nhân vật ở giữa truyện như vậy bởi đây là cách giới thiệu của truyện tranh, hơn nữa như thế gây mất mạch truyện.
Nếu là lần đầu bạn viết truyện (vì đây là lý do muôn thuở của những bạn viết kiểu này) thì mình khuyên bạn hãy sáng tạo ra câu chuyện khác, hoặc đơn thuần là viết về cuộc sống quanh bạn, lớp bạn hay gì gì đó. Đại khái là bây giờ ít người thích mấy nhân vật xinh đẹp, giàu có lắm.
 
Bên trên