Thơ Khi bất lực đành ngủ

Tắt Nắng

Gà cận
Tham gia
20/9/14
Bài viết
690
Gạo
1.000,0
Khi bất lực đành ngủ

Khi tôi ngủ thế giới đã đổi thay
Adam rung cây, táo rơi trúng đầu Newton nằm chơi dưới gốc
Một chặng đường dài lăn lóc
Steve Job cắn một miếng rồi bảo chẳng ngon

Khi tôi ngủ loài người đã khôn hơn
Từ thời kì ăn lông đến chiến tranh bằng súng đạn
Đỉnh cao của loài là khi dùng nước bọt giết nhau trên tư cách bè bạn
Lịch sử vẫn ngợi ca người khai sáng văn minh

Khi tôi ngủ tôn giáo đã phát sinh
Phật dạy chỉ đánh kẻ chạy đi, Chúa nhân từ thứ tha người xưng tội
Giá như mọi điều sẽ đổi thay bằng một lời xin lỗi
Não đã to lên để chứa lỗi được nhiều

Khi tôi ngủ thời gian còn bao nhiêu?
Cho kẻ thông minh lùi hóa quay về vượn
Tôi thức dậy cưỡi cuộc đời ngất ngưởng
Thế gian này, mình bé, họ to...
 
Chỉnh sửa lần cuối:

timbuondoncoi

Gà BT
Nhóm Tác giả
Nhóm Chuyển ngữ
☆☆☆
Tham gia
14/9/14
Bài viết
2.125
Gạo
300,0
Re: Khi bất lực đành ngủ
Vẫn là thích nhất style thơ thế này của chú. Hình như nói nhiều lần rồi. :">:">:">

P/s: ngất ngưởng.
 

Mèo Lười

Mèo con ham chơi!
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
Tham gia
21/2/14
Bài viết
3.420
Gạo
1.500,0
Re: Khi bất lực đành ngủ
Tự nhiên lại cảm giác được chút bất cần đời trong thơ của Tắt Nắng nhỉ?
 

tennycin

Homo sapiens
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
Tham gia
18/7/14
Bài viết
2.823
Gạo
700,0
Re: Khi bất lực đành ngủ
Dạo này lại đá đời rồi nhỉ!
 

GinNatsu

Gà tích cực
Tham gia
21/7/14
Bài viết
92
Gạo
0,0
Re: Khi bất lực đành ngủ
Khi tôi ngủ thì lũ bạn chơi ngu
Chúng tụ tập bày nhau giả tôi chết
Đưa tôi đến thiên đường của loài người mong muốn
Rồi lại kéo tôi trở về với địa ngục trần gian.
p/s: Hờ... Em là em thích kiểu viết này...
 
Bên trên