Thơ Khô Tình

nước mắt tử thần

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
8/9/14
Bài viết
682
Gạo
500,0
kho-tinh-jpg.29375




Anh hỏi mưa: Em có buồn không?
Mưa mỉm cười, cúi mặt, rồi tan vỡ
Trả cho anh vùng trời đầy khoảng trống
Chỉ một màu bàng bạc của hư không.


Ừ có lẽ, phải chăng, nơi em chẳng còn gì
Từng nhịp đập, có phải không là từng hồi trống rỗng
Những hoài niệm hẳn đã cùng mưa tan biến
Chỉ còn lại thứ nghịch hàm cay nghiệt
Để em trống thì vô hạn đầy anh.


Anh là kẻ khờ dễ lừa nhất thế gian
Em nói có, rồi không, anh đều tin là thật.
Vì trái tim khờ nên lòng tin không giá
Mà yêu thương chưa bao giờ là nghiệt ngã
Chân thành quá, cũng mất mát gì đâu...


Anh nói với mưa: Nếu muốn cứ phũ phàng
Vì có lẽ, nơi em không còn nữa...
Nếu cuộc đời chỉ cần một người đeo lên niềm cay nghiệt
Thì hãy chọn kẻ khờ không biết gì là hối tiếc
Với trái tim chân thành
Sẽ bảo vệ kẻ khờ khỏi niềm đau ly biệt...


Nhưng mỗi lần ngước mắt nhìn mảnh đời khô kiệt
Có bao giờ em chịu bỏ đi một niềm nhớ
Phải lãng quên một người
Là anh?
 

Đính kèm

  • Khô Tình.jpg
    Khô Tình.jpg
    633,9 KB · Xem: 351
Chỉnh sửa lần cuối:

Mưa Mùa Hạ

Gà BT
Nhóm Tác giả
☆☆☆
Tham gia
6/8/14
Bài viết
2.926
Gạo
4.000,0
Re: Khô Tình
Anh hỏi mưa: Em có buồn không?
Mưa mỉm cười, cuối mặt, rồi tan vỡ
Trả cho anh vùng trời đầy khoảng trống
Chỉ một màu bàng bạc của hư không.
Đêm khuya gặp tri kỉ ấy nhỉ. Hì hì... ta thích khổ đầu nhất nhưng mà chỗ "cuối mặt" kia là gì hả nàng, có phải là "cúi mặt" không?
Bài thơ nhiều trăn trở quá, buồn buồn. Ơ, mà ta là Mưa đấy, ta đối vài câu nhá.
Mưa hỏi lại anh: Anh có vui không?
Anh đượm buồn, ngẩng đầu, rồi hàn gắn
Trả cho em khoảng đất cỗi cằn khô hạn
Chỉ một màu đen đúa của trời đêm...
 

nước mắt tử thần

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
8/9/14
Bài viết
682
Gạo
500,0
Re: Khô Tình
Đêm khuya gặp tri kỉ ấy nhỉ. Hì hì... ta thích khổ đầu nhất nhưng mà chỗ "cuối mặt" kia là gì hả nàng, có phải là "cúi mặt" không?
Bài thơ nhiều trăn trở quá, buồn buồn. Ơ, mà ta là Mưa đấy, ta đối vài câu nhá.
Mưa hỏi lại anh: Anh có vui không?
Anh đượm buồn, ngẩng đầu, rồi hàn gắn
Trả cho em khoảng đất cỗi cằn khô hạn
Chỉ một màu đen đúa của trời đêm...
Thật là dập đầu xuống đất mà chết nhục quá... Mắt nhắm mắt mở thế nào lại sai 'cúi' thế không biết...
Mỗi lần làm thơ là đánh dấu kết thúc một cuộc tình đó nàng à. Cho nên thơ ta hiếm khi nào có hơi xuân trong đó lắm. Lâu rồi mới làm nên một bài ít chữ yêu mà đầy cả yêu thế này.
 

Y_Nhi_xx

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
10/12/14
Bài viết
661
Gạo
0,0
Re: Khô Tình
Anh hỏi mưa: Em có buồn không?
Mưa mỉm cười, cúi mặt, rồi tan vỡ
Trả cho anh vùng trời đầy khoảng trống
Chỉ một màu bàng bạc của hư không.
Em nghĩ đoạn này là chữ khô.

Anh nói với mưa: Nếu muốn cứ phũ phàng
Vì có lẽ, nơi em không còn nữa...
Nếu cuộc đời chỉ cần một người đeo lên niềm cay nghiệt
Thì hãy chọn kẻ khờ không biết gì là hối tiếc
Với trái tim chân thành
Sẽ bảo vệ kẻ khờ khỏi niềm đau ly biệt...
Còn đây chắc là chữ tình rồi :).

Tựa thơ của chị nghe thật hay, thật buồn, có gì như đọng lại vậy ~o)~o)~o).
 

vivian.nguyen

Iron Maiden
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
☆☆☆
Tham gia
10/12/14
Bài viết
1.134
Gạo
6.000,0
Re: Khô Tình
Độ này mình lười đọc, chui vào vì bị cái tên bài viết thu hút. Mình thích hai câu đầu ở mỗi khổ.
 

Ktmb

Gà ngơ
Nhóm Tác giả
Tham gia
14/2/14
Bài viết
2.766
Gạo
5.000,0
Re: Khô Tình
Tình yêu gì mà cay đăng, cay nghiệt thế. Thì ra mụ này còn biết làm thơ nữa. ;))
Cái ảnh làm với cái font chữ màu mè khiếp. :3
 

nước mắt tử thần

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
8/9/14
Bài viết
682
Gạo
500,0
Re: Khô Tình
Tình yêu gì mà cay đăng, cay nghiệt thế. Thì ra mụ này còn biết làm thơ nữa. ;))
Cái ảnh làm với cái font chữ màu mè khiếp. :3
Người ta sáng ra một đống rồi bây giờ mới thấy à, mà đừng mong là thơ của ta có chút vui vẻ nào trong đó, toàn là từ chết cho đến sống như chết thôi.
 

tennycin

Homo sapiens
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
Tham gia
18/7/14
Bài viết
2.823
Gạo
700,0
Re: Khô Tình
Thật là dập đầu xuống đất mà chết nhục quá... Mắt nhắm mắt mở thế nào lại sai 'cúi' thế không biết...
Mỗi lần làm thơ là đánh dấu kết thúc một cuộc tình đó nàng à. Cho nên thơ ta hiếm khi nào có hơi xuân trong đó lắm. Lâu rồi mới làm nên một bài ít chữ yêu mà đầy cả yêu thế này.
Ta đếm nàng đã làn được hai bài thơ rồi đấy. Nhẽ nào ai đó đã ra đi???^^
Tôi chỉ thích khổ đầu thôi bà tác giả ạ.

Tuy vậy từ này thay bằng tan biến nghe nó sẽ nhẹ nhàng hơn.
Tui thì thấy từ "tan vỡ" nó tan nát hơn nhiều. Mụ ấy đang héo mòn mừ nên cả bài dùng toàn động từ mạnh đấy thây.
 
Bên trên