Một làn khói
Mơ hồ bay lên
Từ mái nhà
Len qua ngọn tre
Nhẹ nhàng.
Khói chờn vờn
Quấn lấy màn sương
Mờ ảo khắp chốn
Trắng bạc.
Khói tỏa ra
Từ căn bếp
Đượm mùi rơm gạo mới
Đượm ấm nồng cau ca...
Bà ru cháu
Một lời ru dịu dàng
Lời ru thấm tình đất nước
Của rừng cây non nước bạt ngàn
Của những bước chân người lính
Ra đi
Khong chờ ngày trở về...
Mẹ cháu đã lên nương
Cha bận đi đánh giặc
Bà thì bận ru cháu
Nhóm bếp lửa thân thương.
Khói thì bận bay đi
Từ bếp lửa của bà
Khói mang ngàn lời ca
Khói mang ngàn tiếng hát
Khói mang cả tình thương
Một sớm mai đầy khói...
Mơ hồ bay lên
Từ mái nhà
Len qua ngọn tre
Nhẹ nhàng.
Khói chờn vờn
Quấn lấy màn sương
Mờ ảo khắp chốn
Trắng bạc.
Khói tỏa ra
Từ căn bếp
Đượm mùi rơm gạo mới
Đượm ấm nồng cau ca...
Bà ru cháu
Một lời ru dịu dàng
Lời ru thấm tình đất nước
Của rừng cây non nước bạt ngàn
Của những bước chân người lính
Ra đi
Khong chờ ngày trở về...
Mẹ cháu đã lên nương
Cha bận đi đánh giặc
Bà thì bận ru cháu
Nhóm bếp lửa thân thương.
Khói thì bận bay đi
Từ bếp lửa của bà
Khói mang ngàn lời ca
Khói mang ngàn tiếng hát
Khói mang cả tình thương
Một sớm mai đầy khói...