Thơ Lang thang...

konny

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
4/10/16
Bài viết
508
Gạo
0,0
Tôi lang thang ngày đêm không biết mệt
Nhẽ cuộc đời đơn độc đã quen
Cảm ơn người mang cho tôi ngọn nến
Để rồi đi, người lấy mất cả bóng mặt trời

...

Tôi lang thang trên muôn nghìn đá sỏi
Chiều dần tà lấy mất bóng chân tôi
Tìm đâu về bốn mùa thu xin hỏi?
Người về đâu còn nhớ về đâu

...

Tôi đứng lặng
Lặng yên
Nghe bờ cát, hát trong gió nhẹ
Tôi ngồi xuống
Lặng yên
Yên trên đá
Tản đá cũng buồn, người có biết hay không?

16:09
21.09.2018
Lưu bút: Ngọc Phong
_Konny_
 
Bên trên