Chia sẻ sách hay Lấp lánh - Tình yêu màu nước

Phương Hoàng

Người phủi bụi bị bụi phủ
Nhóm Biên tập
Tham gia
16/3/14
Bài viết
1.981
Gạo
7.200,0
Như nước mềm mại, như nước lấp lánh,
cuốn sách này là hiện thân cho cái tên của chính nó.

~*~

10959301_718519568264570_199799926413251960_n.jpg


Ảnh: Phương Hoàng.

~*~
Bạn đã bao giờ đắm chìm trong nước chưa?
Bị bao phủ bởi nước là một cảm xúc rất đỗi kỳ lạ. Nó rất yên bình. Người ta chìm xuống làn nước mềm mại và gần như tách biệt khỏi thế giới bên ngoài.
Giống như không gì có thể ảnh hưởng đến.
Giống như không gì có thể tác động đến.
Giống như cảm xúc của tôi khi đọc cuốn sách này.
Tôi nói thật đấy, đọc sách gần như là chìm đắm trong không gian sách, bị phủ kín bởi thứ tình cảm trong veo, mềm mại và lấp lánh - thứ tình cảm giữa ba nhân vật chính Shoko - Mutsuki - Kon. Một tam giác quan hệ rất khó để gọi tên.

Shoko nghiện rượu, Mutsuki là đồng tính nam. Họ mới lấy nhau, sống trong một mối quan hệ vợ chồng kỳ lạ, không sex.
Shoko thường thích nghe chồng kể chuyện về người yêu của mình: Kon. Shoko chấp nhận mối quan hệ tay ba ấy, mặc dầu cho đến một ngày cô nhận ra rằng cô đã yêu Mutsuki thật sự đồng thời với những cảm xúc nóng nảy, cay nghiệt mỗi ngày một nhiều mà cô biết không phải do chứng nghiện rượu và thần kinh yếu của mình gây ra.
Nhưng tình cảm giữa Mutsuki và Kon lại không phải là điều cô có thể xen vào...


Một tam giác, ba mối quan hệ, rất quen thuộc, vậy mà tôi không thể gọi chúng bằng những cái tên thông thường, cứ như chúng lửng lơ ở giữa, mơ hồ và tách biệt.
Nói là vợ chồng nhưng chưa hẳn đúng.
Nói là người yêu cũng không chắc đúng.
Nói là tình địch, lại càng không đúng.

Chúng hệt như giữa làn nước, trong veo. Không ai có thể chạm vào hay tác động gì đến chúng cả.
*
Shoko - cô gái thần kinh yếu nhạy cảm: Làn nước lấp lánh.

Tôi đối với Shoko mà nói, ban đầu là ngưỡng mộ và khâm phục. Đâu phải ai cũng có đủ rộng lượng có đủ dũng cảm để tự tay đẩy người mình yêu về bên người anh ta yêu đâu.
Từ những dòng chữ đầu tiên, thật dễ dàng để nhận ra Shoko yêu Mutsuki, một tình yêu thầm lặng, mãn nguyện. Ngay cả cô cũng chưa hề nhận ra điều đó.

"Vừa uống Whiskey Ireland, vừa đứng hóng gió và chuyện trò với anh như thế này đối với tôi là hạnh phúc tột cùng."
“Nhưng cái từ mà bố chồng tôi đã nói: ôm nước, đã khắc sâu vào trong tôi. Tôi nghĩ đó là cái giá phải trả để đánh đổi lấy cuộc hôn nhân này – cuộc hôn nhân vui vẻ, thoải mái và suôn sẻ như một trò chơi đồ hàng.”


Shoko quá nhạy cảm. Bất cứ hành động hay lời nói nhỏ nào của Mutsuki đều dễ dàng ảnh hưởng đến cô. Mutsuki đối với Shoko quá đỗi quan trọng. Có lẽ cũng chính vì vậy mà tôi ủng hộ Shoko hơn Kon, dù biết như vậy thật không công bằng với cậu. Những đoạn cô bất an, kích động, đẩy Mutsuki về với Kon còn mình ngồi uống rượu mà khóc, tôi thương cô mà ứa nước mắt.

Tình cảm của Mutsuki và Kon đúng là thứ mà cô chẳng thể xen vào.
“Mỗi lần bệnh nhân qua đời, Mutsuki thẫn thờ mất một thời gian. Thậm chí không cả thèm ăn. Tự anh bảo rằng việc đó thật đáng xấu hổ với một người chuyên nghiệp, nhưng tôi thì không nghĩ thế. Ngược lại, tôi có cảm giác chính những người bệnh đó mới đáng trách. Làm cho một người tốt như Mutsuki phải đau khổ. […] Chết thì cứ chết, nhưng chớ có làm phiền Mutsuki.”

“Tôi mở căng toàn bộ các giác quan để cảm nhận Mutsuki bằng toàn bộ cơ thể mình. Tiếng bước chân của Mutsuki, không khí xung quanh Mutsuki.”


Shoko giống như làn nước lấp lánh.
Nước lấp lánh khi có ánh sáng, còn Shoko là làn nước lấp lánh hào quang của chính mình. Ánh hào quang của sự bao dung và lòng dũng cảm.

*
Mutsuki - anh chàng gay dịu dàng chu đáo: Làn nước mềm mại.
Mutsuki là mẫu người có thể đốn ngã bất kỳ cô gái nào. Này nhé, anh làm người khác có cảm giác tin tưởng, anh nấu ăn ngon, anh hay dọn dẹp nhà cửa, anh chu đáo, anh biết chăm sóc mọi người,… Một người chồng gần như hoàn hảo, đúng không? Nhược điểm duy nhất của anh, đối với Shoko mà nói có lẽ là đôi khi thiếu nhạy cảm, chính điểm này khiến cô hay gây sự với anh một cách vô cớ. Còn với tôi, có lẽ là việc anh là gay, đúng là tôi cũng có hơi tiếc thật.
Tôi có thể cảm nhận rất rõ Mutsuki có yêu Shoko. Bên cạnh việc luôn áy náy với cô thì anh quan tâm và lo lắng cho cô theo một cách rất khác đối với người yêu của mình - Kon.
Có thể là do tôi quá cố chấp luôn hy vọng Mutsuki yêu Shoko, dù chỉ một chút thôi nên mới cảm thấy vậy.
Dù sao thì, tình cảm của Mutsuki và Kon là thứ tình cảm mà chẳng ai có thể thay đổi được.
“[…]
- Với lại nếu có chuyện gì em sẽ ra ngoài ngay lập tức nên anh không cần phải lo đâu.
Tôi phải mất đến ba giây mới hiểu.
- Anh xin em đấy, đừng nó nói những điều lung tung như vậy có được không.
Thật là một nhầm lẫn tai hại. Shoko đang lẫn lộn giữa đồng tính và biến thái.
- Anh đâu có mắc chứng cuồng dâm.
Tôi giải thích trong một cảm giác dao động vô cớ, mặt mũi thì đỏ bừng.[…]”


Anh tựa như một làn nước mềm mại, dịu dàng quan tâm mọi người nhưng mặt khác anh cũng rất vững chãi.
Nghe có vẻ mâu thuẫn nhỉ? Mềm mại và vững chãi ấy. Nhưng chúng lại có thể dung hoà nhau trong con người Mutsuki. Anh trưởng thành, là một điểm tựa vững chắc, nhưng lại rất dịu dàng.
"Mềm mại tựa nước" câu này cứ như sinh ra là để nói Mutsuki vậy.

*
Kon – cậu trai trẻ trung láu cá rất đỗi công bằng: Làn nước trong veo.

Cuốn sách kể câu chuyện của nó thông qua những suy nghĩ đan xen của Shoko và Mutsuki, nhưng không vì thế mà Kon không phải nhân vật chính. Cậu nổi bật lên theo từng con chữ.
Cậu trẻ trung, tràn đầy sức sống, đôi khi hơi trẻ con, đôi lúc lại hơi láu cá. Cậu thẳng thắn và công bằng, cậu có cá tính riêng, đôi lúc lại hơi kỳ quái.
Đối với tôi mà nói, cậu ta đáng yêu chết được ấy.
Tôi là fan "chính hãng" của cặp vợ chồng nhà Shoko. Nhưng Kon lại khiến tôi không thể nào mà ghét cậu ta được.
Cậu giúp Shoko và Mutsuki, cho dù chính cậu cũng yêu anh. Cậu đứng về phía Shoko, bảo vệ cô như một người em trai mà đáng nhẽ ra cô là tình địch của cậu. Trong cậu luôn ngự trị một sự công bằng nguyên thủy.
“Kon ấy à, cậu ấy nuôi một con chó vàng tên là Koro từ lúc nó còn nhỏ, rõ là cậu ấy có sách lược của riêng mình. Cậu ấy bảo thật không công bằng khi cứ đứng trên hai chân mà nạt nộ nó từ trên xuống hay đánh nó bằng đôi chân trước rảnh rang, tức là hai tay ấy mà. Vì thế mỗi khi gây gổ với Koro, lúc nào cậu ấy cũng bò trên bốn chân tay.”
“- Em đâu có thích con trai. Mà là em thích Mutsuki.- Kon nói giọng tỉnh bơ.”
“[…]
- Mutsuki, sao anh không thử ngủ với chị Shoko?[…]
- Đừng có nói nhẹ tênh như thế.[…]
- Tội nghiệp chị ấy. – Kon nói. – Em thì chẳng sao, em không ghê tởm phụ nữ giống như bọn đồng tính kiểu tiểu thuyết ba xu. […]”


Kon là làn nước trong veo – không tạp niệm.

*

Những gì có thể nói về cuốn sách này là khó tả.
Cảm xúc mà nó mang đến, quả thực tôi không thể miêu tả rõ ràng được. Có lẽ những thứ càng đơn giản thì càng khó giải thích. Hay cứ cho nguyên nhân là vốn từ của tôi hạn hẹp đi.
Tôi thích cuốn sách này vì nó tập hợp toàn những người khiến tôi ngưỡng mộ - ngưỡng mộ vì họ biết chấp nhận để yêu nhau.
Tôi thích cuốn sách này, vì nó đem đến cho tôi rất nhiều cảm xúc, phút trước còn rưng rưng vì thương Shoko, phút sau đã phải phì cười vì Kon và phút sau nữa là cảm động với Mutsuki.
Khóc khi đọc sách đối với tôi không phải là chuyện hiếm. Nhưng rơi nước mắt mà không rõ nguyên nhân thì là lần đầu xảy ra. Không có thương tâm, không có dằn vặt, vậy mà tôi vẫn cứ khóc.

Tay phải tôi ôm túi kem, tay trái kéo Shoko chạy. Trong lúc chạy, tôi bỗng nhớ lại cái cảm giác ngớ ngẩn và rộn ràng lúc nãy. Mãi đến khi không còn nghe thấy tiếng chó nữa chúng tôi mới dừng lại. Tôi nhìn sang Shoko đang thở dốc, thấy tay trái cô nắm bàn tay phải của Kon. Kon nhìn tôi cười toe toét.”

Vì Shoko, Mutsuki hay Kon, quả thực rất khó phân biệt. Có lẽ là vì cả ba người họ.
Ba người đó, mỗi người đều mang lại những suy nghĩ, không giống nhau một chút nào nhưng tôi có cảm giác họ đã hòa làm một.
Một mối quan hệ khăng khít...
Một tình yêu kỳ lạ...

Vậy là...
Tình yêu đâu nhất thiết chỉ có hai người chứ.

~*~​

[Phương Hoàng]
Thông tin sách:
Tên sách: Lấp lánh.
Tác giả: Ekuni Kaori.
NXB|Công ty xuất bản: Nhã Nam.
Khổ: 30x20.5cm | 212 trang.
Giá bìa: 42.000 VNĐ.
 
Chỉnh sửa lần cuối:

TốNhii

Gà tích cực
Nhóm Tác giả
Tham gia
28/4/14
Bài viết
180
Gạo
180,0
Re: Lấp lánh - Tình yêu màu nước
Kết thúc làm sao ạ? Em muốn biết kết thúc T^T.
 

La.Luna

Gà tích cực
Nhóm Tác giả
Tham gia
29/7/14
Bài viết
106
Gạo
100,0
Re: Lấp lánh - Tình yêu màu nước
Kết thúc làm sao ạ? Em muốn biết kết thúc T^T.
Kết thúc là Kon sống cùng với Shoko, Mutsuki nhưng là trong căn hộ ở bên cạnh. Ba người họ yêu nhau như đoạn giới thiệu trên nói "Tình yêu không nhất thiết chỉ dành cho 2 người", đến bao giờ thì chưa biết :))

Mình đến với cuốn sách này vì dịch giả của nó là một người bạn của mình, cũng là chủ một hiệu sách nhỏ nhỏ xinh xinh ở HN.

Ở vị trí người ngoài, khi nói về chuyện cưới một gay, yêu một gay, nhìn người đó đến với người tình của mình... có lẽ là rất khó tưởng tượng mình sẽ phải bao dung như nào. Nhưng sau khi đọc cuốn sách, có thể hiểu vì sao lại có mối quan hệ tay ba, tình yêu 3 người lại giản dị và có thể chấp nhận như vậy.

Theo mình, không chỉ mỗi nhân vật trong truyện là nước mà từng lời văn trong cuốn sách cũng giống như nước, nhẹ nhàng thấm vào tâm trí người đọc, mà mỗi lần uống một ngụm nước, là có cảm giác được tưới mát và tươi mới hơn vậy. :)
 

Catcat

Why so serious?
Nhóm Chuyển ngữ
Tham gia
30/12/13
Bài viết
684
Gạo
4.000,0
Re: Lấp lánh - Tình yêu màu nước
Mutsuki là mẫu người có thể đốn ngã bất kỳ cô gái nào. Này nhé, anh làm người khác có cảm giác tin tưởng, anh nấu ăn ngon, anh hay dọn dẹp nhà cửa, anh chu đáo, anh biết chăm sóc mọi người,… Một người chồng gần như hoàn hảo, đúng không?

Câu này làm chị lại cám cảnh, nhớ lại một câu bình luận trong film gì đó của Mỹ chị xem, cô bạn sau khi thấy bạn mới của bạn mình đẹp trai hào hoa, cô bạn kia suốt ngày khen ngợi thì thảng thốt buột lên một câu: "Đừng nói anh ta là gay chứ? Tại sao tất cả đàn ông nhìn ngon ăn thì đa số lại là gay? Ông trời thật bất công!" há há.
 

Catcat

Why so serious?
Nhóm Chuyển ngữ
Tham gia
30/12/13
Bài viết
684
Gạo
4.000,0
Re: Lấp lánh - Tình yêu màu nước
Cảm ơn em Phương Hoàng đã chia sẻ những góc nhìn rất tích cực về một khía cạnh không dễ gì được nhìn nhận tích cực của xã hội. Truyện Nhật, mấy bạn Nhật, trong vài truyện chị đọc thấy hay có cuộc sống vội, rất vội, kiểu như không cần biết ngày mai ra sao. Nếu tiêu cực sẽ nhìn nhận chuyện sex vô tội vạ, chìm đắm trong men rượu... bề ngoài bất cần (nhưng ẩn dấu một trái tim hoang mang, dễ tổn thương), nhiều cảm giác cô đơn cùng cực và bế tắc... là không chấp nhận được, chị không hiểu tại sao như thế; nhưng với góc nhìn tích cực, dễ cảm thông - điều này không dễ với những người trẻ - những người chưa từng trải đời nhiều, những người vẫn còn hay bị hiệu chứng đám đông là phê phán - thì rất nhiều tác phẩm đáng đọc. Như bài Chia sẻ sách hay của em trên đây là một ví dụ, chị sẽ đọc, để nhìn ra thêm góc tích cực trong chuyện-tình-tay-ba-có-một-lưỡng-tính-và-một-gay này :).
 

Gà BT
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
Tham gia
8/12/13
Bài viết
1.413
Gạo
250,0
Re: Lấp lánh - Tình yêu màu nước
Lúc trước, chị cũng thấy quyển này, cầm lên đặt xuống vài lần rồi quyết định không mua. :(

Lý do là nội dung có liên quan đến vấn đề đồng tính mà chị thì quả thật... ngại những vấn đề như vậy.

Nhưng nay đọc bài viết của em về "Lấp lánh", có lẽ chị sẽ thay đổi ý định bởi:

"Lấp lánh" qua bài cảm nhận của em hứa hẹn là một tác phẩm đầy tính nhân văn và cảm động.

"Lấp lánh" hứa hẹn là một tác phẩm thu hút với chị.

Cảm ơn em đã mang đến cho chị và các bạn khác một bài cảm nhận mang tính "lay động" như thế và có lẽ nhờ vậy chị sẽ tìm được một quyển sách đáng đọc cho ngày cuối tuần của mình. :x
 

Phương Hoàng

Người phủi bụi bị bụi phủ
Nhóm Biên tập
Tham gia
16/3/14
Bài viết
1.981
Gạo
7.200,0
Re: Lấp lánh - Tình yêu màu nước
Theo mình, không chỉ mỗi nhân vật trong truyện là nước mà từng lời văn trong cuốn sách cũng giống như nước, nhẹ nhàng thấm vào tâm trí người đọc, mà mỗi lần uống một ngụm nước, là có cảm giác được tưới mát và tươi mới hơn vậy. :)
Mình cũng có cảm nhận y hệt bạn. :)
Thế nên ngay đầu tiên mình đã nói "Cuốn sách là hiện thân cho chính cái tên của nó". :)
Đọc bình luận của bạn mới nhớ, mình có 1 cô bạn đang yêu 1 anh chàng gay. Cho tới giờ cô ấy vẫn chưa dám đọc cuốn sách này. :)
Mình nghĩ cô bạn của bạn mà đọc cuốn này chưa biết chừng sẽ có được sự dũng cảm của Shoko thì sao. :)
Cảm ơn em Phương Hoàng đã chia sẻ những góc nhìn rất tích cực về một khía cạnh không dễ gì được nhìn nhận tích cực của xã hội. Truyện Nhật, mấy bạn Nhật, trong vài truyện chị đọc thấy hay có cuộc sống vội, rất vội, kiểu như không cần biết ngày mai ra sao. Nếu tiêu cực sẽ nhìn nhận chuyện sex vô tội vạ, chìm đắm trong men rượu... bề ngoài bất cần (nhưng ẩn dấu một trái tim hoang mang, dễ tổn thương), nhiều cảm giác cô đơn cùng cực và bế tắc... là không chấp nhận được, chị không hiểu tại sao như thế; nhưng với góc nhìn tích cực, dễ cảm thông - điều này không dễ với những người trẻ - những người chưa từng trải đời nhiều, những người vẫn còn hay bị hiệu chứng đám đông là phê phán - thì rất nhiều tác phẩm đáng đọc. Như bài Chia sẻ sách hay của em trên đây là một ví dụ, chị sẽ đọc, để nhìn ra thêm góc tích cực trong chuyện-tình-tay-ba-có-một-lưỡng-tính-và-một-gay này :).
Truyện này đọc nhẹ nhàng kinh khủng ấy chị ơi, nó không có tẹo nào tiêu cực đâu nên dù em có muốn tiêu cực cũng không được. :))
Đây là cuốn sách Nhật duy nhất em đọc cho tới giờ không hề nhắc đến cái chết.

Lúc trước, chị cũng thấy quyển này, cầm lên đặt xuống vài lần rồi quyết định không mua. :(

Lý do là nội dung có liên quan đến vấn đề đồng tính mà chị thì quả thật... ngại những vấn đề như vậy.

Nhưng nay đọc bài viết của em về "Lấp lánh", có lẽ chị sẽ thay đổi ý định bởi:

"Lấp lánh" qua bài cảm nhận của em hứa hẹn là một tác phẩm đầy tính nhân văn và cảm động.

"Lấp lánh" hứa hẹn là một tác phẩm thu hút với chị.

Cảm ơn em đã mang đến cho chị và các bạn khác một bài cảm nhận mang tính "lay động" như thế và có lẽ nhờ vậy chị sẽ tìm được một quyển sách đáng đọc cho ngày cuối tuần của mình. :x
Em đến với cuốn sách này cũng vô cùng tình cờ. Trước đó em cũng giống như chị, không đủ can đảm để đọc tình yêu đồng tính (sau cuốn này em có đọc N.P cũng có đồng tính nhưng khá ít, chủ yếu là đồng huyết), cũng chục lần cầm lên đặt xuống rồi ý chị. Rồi một ngày hội sách Nhã Nam, vì quá đông nên em chán chả buồn chọn sách nữa, vớ đại một cuốn mỏng mỏng để bõ công đi. Về sau này thì em đã phải cảm ơn cái lần vớ đại đó lắm lắm. :))
Mà cuốn này em thấy tình yêu của Shoko chính hơn là chuyện của Mutsuki và Kon. :D
 
Bên trên