Long Quốc là một quốc gia rộng lớn, có lịch sử phát triển hàng nghìn năm. Nơi đây từng trải qua nhiều biến cố gắn với sự tồn vong của nhiều triều đại mà triều đại hiện tại do hoàng đế khai quốc họ Triệu - Triệu Anh thành lập. Triệu Anh vốn là anh hùng kiệt xuất trong vạn người. Sau khi dẹp loạn ngũ đại thập quốc thống nhất lãnh thổ lên ngôi hoàng đế lấy niên hiệu Triệu Cao Tổ, đặt tên nước Long Quốc, chọn Long Châu làm kinh đô mới. Đến nay đã trải qua ba đời hoàng đế từ Triệu Cao Tổ - Triệu Văn Tông – Triệu Thanh Tông. Ngoài ra còn có Triệu Nhật Tông vừa mới lên ngôi.
Lê gia một trong số các thế gia thư hương lâu đời ở kinh thành. Gia chủ hiện tại là Lê Minh giữ chức vụ lễ bộ thượng thư, thê tử Tần thị nữ nhi của hàn lâm viện trưởng viện học sĩ Tần Thế. Dưới gối Lê Minh có một trai một gái đều do phu nhân chính thất sinh
Trưởng tử Lê Thái đã thành gia lập nghiệp, công danh đầy đủ. Nay đang làm quan trong triều giữ chức vụ lang trung bộ lễ.
Trưởng nữ Lê Hoa tuổi còn nhỏ nhưng sớm tinh thông cầm, kỳ, thi, thư, họa, vũ, xứng danh hai chữ tài nữ. Nhan sắc nàng tuy không kiều diễm, rực rỡ nhưng toát lên vẻ đẹp "băng thanh ngọc khiết", "xuất thủy phù dung" mang theo loại khí chất thanh tao, thoát tục.
Nghe nói nàng đính hôn với thế tử Bình An hầu – Lục Trọng. Hai nhà lại luôn quan hệ thân thiết, giữ mối giao hảo nhiều năm. Thế tử Bình An hầu – Lục Trọng từ bé đã đi theo tổ phụ cùng phụ thân rèn luyện xông pha chiến trường. Tính cách trầm ổn, cương trực, là mối nhân duyên tốt. Tất nhiên Lê Minh cũng rất vừa ý chàng rể tương lai này.
--------------------------------
Trời vừa tờ mờ sáng khi những tia nắng yếu ớt đầu tiên chiếu xuống. Trên hành lang phía đông, một tiểu nha hoàn thân mặc váy xanh họa tiết đơn giản, tóc buộc gọn gàng bằng sợi vải dài, cổ tay mảnh khảnh đeo chiếc vòng tay lục lạc tỏa sáng rực rỡ, bước đi uyển chuyển hướng đến chính viện đối diện.
“Hân tỷ tỷ, phu nhân bảo ta đến hỏi đại tiểu thư đã dậy chưa?” Tiểu nha hoàn vui vẻ, mở miệng thanh âm thanh thúy vang lên thu hút ánh nhìn Tô Hân.
“Ngọc Ý muội muội đến à, đại tiểu thư vừa dậy. Muội đợi ở đây ta vào trong thông báo.” Tô Hân mỉm cười, gật đầu, xoay lưng mở cửa đi vào phòng nơi Lê Hoa đang trang điểm, cung kính nói:
- Tiểu thư, phu nhân có chuyện mời người qua.
- Ta biết rồi! Ngươi cùng Văn Hạnh, Tố Vân giúp ta thay y phục.
Ngay lập tức phía sau có hai nha hoàn bưng khay đựng xiêm y tiến tới. Lê Hoa thong dong giơ tay nhấc chân, tùy ý để mấy nha hoàn thành thạo đem y phục mặc lên người. Xong xuôi nàng liền qua chính viện thỉnh an mẫu thân. Vừa đến nơi lão ma ma canh cửa hô to:
- Phu nhân! Đại tiểu thư tới!
Tiếng hô vừa dứt, hai nha hoàn chỉnh tề đi ra cung kính vén rèm. Đại nha hoàn Tô Hân đỡ tay Lê Hoa tiến vào bên trong. Trong phòng, trên ghế chủ tọa một quý phụ khoảng trung niên, thân hình đầy đặn cả người toát lên vẻ đoan trang quý phái. Đôi mắt đẹp hiện lên vẻ ôn nhu.
Lê Hoa cúi người hành lễ, giọng nói vạn phần thân thiết:
- Nữ nhi thỉnh an mẫu thân.
Tần thị đứng dậy nâng nữ nhi lên, kéo nàng ngồi bên cạnh mình, yêu thương nói:
- Thế tử Bình An hầu – Lục Trọng đã trở về kinh thành. Chỉ là vẫn phải đợi tổ phụ con rồi mới tiến hành định ngày lành cưới hỏi. Mẫu thân đã gửi thư cho tổ phụ hẳn không lâu sau ông ấy sẽ về nhà nên con đừng lo lắng.
Lê Hoa nhẹ nhàng gật đầu lại thấy bà nói tiếp:
- Lúc trước ta cùng phụ thân không muốn con sớm tiếp xúc với chốn kinh thành phức tạp nên các yến hội giao lưu chưa để con đi nay hoàng hậu tổ chức đặc biệt yêu cầu các công tử, tiểu thư nhà quan từ tứ phẩm trở lên tham gia. Con hãy đi cùng biểu tỷ nhà thúc phụ.
“Tất cả đều nghe theo lời mẫu thân.” Lê Hoa nhỏ nhẹ đáp.
Thấy nàng không từ chối, Tần thị hài lòng, vỗ nhẹ lên bàn tay nữ nhi, thở dài:
- Vất vả cho con rồi.
Sau đó Lê Hoa cùng Tần thị trò chuyện rất lâu chủ yếu về cuộc sống hàng ngày, các vấn đề trong phủ đệ, tình hình kinh thành. Tiện thể sắp đến giờ cơm, nàng ở lại dùng bữa cùng mẫu thân rồi mới xin phép về viện nghỉ ngơi.
Viện của Lê Hoa nằm phía đông phủ đệ. Nơi đây có một khoảng sân nhỏ trồng một cây lê lớn. Phía dưới có bộ bàn ghế bằng đá cẩm thạch. Đối diện là hồ nước trồng hoa sen trắng được xây dựng thêm một tiểu đình nhỏ, bên dưới còn có thể thấy đàn cá vàng bơi tung tăng trong nước. Giữa khoảng sân và chính viện là một vườn hoa cẩm tú, mẫu đơn được hạ nhân chăm sóc rất tốt.
Mọi ngày, nàng thích nhất là ngồi dưới tán cây chơi cờ, đánh đàn nhưng hôm nay, nàng ngồi nghỉ trên ghế gỗ, lưng tựa vào lan can ở tiểu đình, lòng mang đầy tâm sự. Nàng khi còn bé đã bộc lộ tài năng, nhan sắc xuất chúng. Phụ mẫu tuy trong lòng cũng có chút tự hào, đa phần lo lắng hơn. Phụ thân nghĩ rằng đa số tai họa luôn bắt đầu từ lòng ghen ghét, đố kị của con người. Vì vậy, ông luôn nhắc nhở huynh muội nàng phải cẩn thận trong mọi việc.
Phụ mẫu yêu thương con cái nên tính kế lâu dài. Việc ông chọn Lục Trọng làm phu quân tương lai của nàng khi đã xem xét kỹ càng mọi yếu tố như gia thế, tính cách, tài năng. Hai gia đình lại mối giao hảo nhiều năm. Tính tình trưởng bối, huynh đệ trong gia đình rất tốt sẽ bảo đảm cho nàng nửa đời sau bình an. Nàng cũng hiểu được dụng tâm cực khổ của phụ thân nên dù Lê Hoa chưa từng gặp qua Lục Trọng, nàng không hề phản bác mối lương duyên này. Chỉ là Lê Hoa vẫn rất tò mò về vị phu quân tương lai này nhất khi nghe nói Lục Trọng cũng từ biên giới trở về.
* Băng thanh ngọc khiết: Trong trắng, tinh khiết.
* Xuất thủy phù dung: Hoa sen mới chớm nở từ dòng nước. Dùng để chỉ dung mạo đẹp đẽ, trong trẻo.