Có một ngày gió đã kể em nghe,
Về chuyện tình của mây và gió,
Chàng và nàng quen một hoàng hôn nọ
Khi đất trời từ hạ chuyển mùa thu.
Rồi từ đó mây gió lang thang
Qua khắp nơi triền sông, triền núi.
Qua con đê bãi bồi ngóng đợi.
Khắp chân trời cứ thế họ vui chơi.
Rồi một ngày khi biết mây sắp tan
Gió hoảng hốt nhíu mày nghĩ ngợi.
Mây dịu dàng "anh ơi, anh hãy đợi"!
Chờ em về tưới mát ngọn đồi xanh.
Rồi mùa xuân, hoa lá lên nhanh.
Vạn vật sinh sôi, đâm chồi nảy lộc.
Em sẽ về tìm anh trong giấc mộng.
Đêm xuân tình thao thức trọn năm canh.
Về chuyện tình của mây và gió,
Chàng và nàng quen một hoàng hôn nọ
Khi đất trời từ hạ chuyển mùa thu.
Rồi từ đó mây gió lang thang
Qua khắp nơi triền sông, triền núi.
Qua con đê bãi bồi ngóng đợi.
Khắp chân trời cứ thế họ vui chơi.
Rồi một ngày khi biết mây sắp tan
Gió hoảng hốt nhíu mày nghĩ ngợi.
Mây dịu dàng "anh ơi, anh hãy đợi"!
Chờ em về tưới mát ngọn đồi xanh.
Rồi mùa xuân, hoa lá lên nhanh.
Vạn vật sinh sôi, đâm chồi nảy lộc.
Em sẽ về tìm anh trong giấc mộng.
Đêm xuân tình thao thức trọn năm canh.
Tiểu Tinh