Một cánh đồng ống khói
Vậy là bếp nhà mình đã chẳng còn dùng rơm
Bố mua bếp ga, mẹ nấu đồ ăn trong màu xanh lửa mới
Bữa cơm ngon, canh không còn mùi khói
Mắt mẹ chẳng phải cay, trán đã hết mồ hôi
Con về, nấu trong bếp cũ mà nhớ quá mẹ ơi
Sợi rơm vàng nhuộm vàng hơn ngọn lửa
Đợi có nhiều tro, mẹ đùn cho con củ khoai vào giữa
Mẹ cười... vạt áo mùi ruộng đồng lau mặt thằng nhóc lấm lem
Rồi rạ rồi rơm... cánh đồng ta chở về đâu mẹ nhỉ?
Một chiều con đi trên đê thấy vắng những chú trâu
Con thả giầy ra, dưới chân êm êm toàn cỏ
Nhớ thời thân trâu gầy
Con về đúng thời gian mùa về
Làng thưa tiếng gọi nhau í ới
Vắng hẳn khói chiều, vắng cả mùi lúa mới
Bố nhớ nghề... cứ than thừa thãi chân tay
Con lại về... lẽ ra lúa phải chín nặng cây
Bố mẹ bận bán buôn...tập quen cho thời không còn đồng ruộng
Con luống cuống nhìn...
cánh đồng làng... những ống khói cao
Rồi bầy chim sẽ ra sao?
Lũ em con lớn lên... mua mùi ngô khoai bằng tiền giấy
Chăn trâu, thả diều, bắt cá tôm... những trò mà chúng con chơi ngày ấy
Giờ chúng học qua những cuốn sách giáo khoa
Ngày đi qua, tháng đi qua, năm đi qua
Mấy lần con về, bố mẹ giận nhau vì tiền nong lệch sổ
Lũ trẻ làng mình lớn lên không biết khổ
Nên biết đua đòi, toàn chơi nhởi... tập hư
Mẹ à... con sông làng mình đã sống lại chưa?
Con xa quê, chỉ nghe mùi hôi và màu đen qua từng trang báo
Hình như họ chỉ toàn nói láo
Làng mình hiền hòa, làm gì có chuyện tranh đất, mất của... mại dâm
Con lại về... dừng chân nơi từng là cánh đồng làng mà nhớ đến xa xăm
Hình như...
đồng đang khóc!
Vậy là bếp nhà mình đã chẳng còn dùng rơm
Bố mua bếp ga, mẹ nấu đồ ăn trong màu xanh lửa mới
Bữa cơm ngon, canh không còn mùi khói
Mắt mẹ chẳng phải cay, trán đã hết mồ hôi
Con về, nấu trong bếp cũ mà nhớ quá mẹ ơi
Sợi rơm vàng nhuộm vàng hơn ngọn lửa
Đợi có nhiều tro, mẹ đùn cho con củ khoai vào giữa
Mẹ cười... vạt áo mùi ruộng đồng lau mặt thằng nhóc lấm lem
Rồi rạ rồi rơm... cánh đồng ta chở về đâu mẹ nhỉ?
Một chiều con đi trên đê thấy vắng những chú trâu
Con thả giầy ra, dưới chân êm êm toàn cỏ
Nhớ thời thân trâu gầy
Con về đúng thời gian mùa về
Làng thưa tiếng gọi nhau í ới
Vắng hẳn khói chiều, vắng cả mùi lúa mới
Bố nhớ nghề... cứ than thừa thãi chân tay
Con lại về... lẽ ra lúa phải chín nặng cây
Bố mẹ bận bán buôn...tập quen cho thời không còn đồng ruộng
Con luống cuống nhìn...
cánh đồng làng... những ống khói cao
Rồi bầy chim sẽ ra sao?
Lũ em con lớn lên... mua mùi ngô khoai bằng tiền giấy
Chăn trâu, thả diều, bắt cá tôm... những trò mà chúng con chơi ngày ấy
Giờ chúng học qua những cuốn sách giáo khoa
Ngày đi qua, tháng đi qua, năm đi qua
Mấy lần con về, bố mẹ giận nhau vì tiền nong lệch sổ
Lũ trẻ làng mình lớn lên không biết khổ
Nên biết đua đòi, toàn chơi nhởi... tập hư
Mẹ à... con sông làng mình đã sống lại chưa?
Con xa quê, chỉ nghe mùi hôi và màu đen qua từng trang báo
Hình như họ chỉ toàn nói láo
Làng mình hiền hòa, làm gì có chuyện tranh đất, mất của... mại dâm
Con lại về... dừng chân nơi từng là cánh đồng làng mà nhớ đến xa xăm
Hình như...
đồng đang khóc!
Chỉnh sửa lần cuối: