Một ngày nắng đẹp trời
Tôi vươn vai tỉnh giấc
Làn gió hạ khẽ thổi
Chiếc chuông gió rung rinh
Chú mèo nằm lặng thinh
Cuộn tròn bên đám lá
Mắt lim dim hưởng thụ
Nắng mùa hạ hanh khô
Một ngày nắng đẹp trời
Tôi ở nhà đọc sách
Trên xích đu màu trắng
Cạnh cái bàn xinh xinh
Nhấp một ngụm trà hoa
Bỏ chút đường viên trắng
Cho vị trà bớt đắng
Quyện chút mùi nắng khô
Một ngày có trời mưa
Tôi trốn trong chăn ấm
Hai mắt hơi hé mở
Lẳng lặng nhìn mưa rơi
Mênh mang trong tiếng mưa
Âm thanh của êm ả
Lộp bộp vang trên mái
Dịu dàng lùa vào tai
Một ngày có trời mưa
Tôi bước đi trên phố
Lòng thanh thản kì lạ
Khi nghe tiếng mưa rơi
Tay cầm một chiếc ô
Chân xỏ giày ấm áp
Nhịp nhàng đều đều bước
Hòa cùng tiếng mưa vang
Một ngày của định mệnh
Chàng xuất hiện bên tôi
Tim bỗng đập gia tốc
Hai má nóng phừng phừng
Tay chân bỗng luống cuống
Như đứa bé làm sai
Mà không biết sửa lại
Trông thật là mắc cười
Một ngày của mùa hạ
Tôi nắm chặt tay chàng
Bước đi trong gió mát
Trong nụ cười tươi vui
Chàng thì thầm nhỏ nhẹ:
"Cứ thế này được không?
Nắm chặt tay anh nhé
Đừng bao giờ buông ra."
Tôi gật đầu kiên định:
"Em hứa sẽ không buông
Trừ khi anh bỏ trước
Không thì không bao giờ."
Chàng mỉm cười hạnh phúc
Dịu dàng nhéo mũi tôi
Hôn nhẹ lên gò má:
"Tiểu công chúa của anh."
Một ngày mùa hạ khác
Chỉ tôi đứng một mình
Trên ngọn đồi gió lặng
Bao phủ màu tang thương
Đặt lên một đóa hoa
Ngôi mộ đen trước mặt
Im lìm và chết chóc
Làm lòng chua sót thêm
Lời hứa ngày xưa
Giờ chỉ là dĩ vãng
Chàng đi không trở lại
Chỉ tặng một tình yêu
Một nỗi đau bất tận
Những kỉ niệm nhạt nhòa
Lời nói xưa chàng hứa
Vẫn văng vẳng bên tai
Chàng ác lắm biết không?
Bỏ em lại một mình
Với tim đầy thương tích
Với tâm hồn trống không
Chàng nói muốn nắm tay em mãi
Vậy mà chàng lại buông tay trước
Đồ đáng ghét!
Đồ đáng ghét!
Tại sao...
Lại bỏ em một mình?
Em nhớ chàng
Em nhớ chàng
Thực sự nhớ... rất nhớ...
Trở về đi
Về với em
Em hứa sẽ không làm chàng giận nữa
Thế nên về đi
Được không?
Một ngày mùa hạ nữa
Chàng vẫn không trở về
Còn em...
Vẫn cứ một mình trên con đường xưa cũ...
Tôi vươn vai tỉnh giấc
Làn gió hạ khẽ thổi
Chiếc chuông gió rung rinh
Chú mèo nằm lặng thinh
Cuộn tròn bên đám lá
Mắt lim dim hưởng thụ
Nắng mùa hạ hanh khô
Một ngày nắng đẹp trời
Tôi ở nhà đọc sách
Trên xích đu màu trắng
Cạnh cái bàn xinh xinh
Nhấp một ngụm trà hoa
Bỏ chút đường viên trắng
Cho vị trà bớt đắng
Quyện chút mùi nắng khô
Một ngày có trời mưa
Tôi trốn trong chăn ấm
Hai mắt hơi hé mở
Lẳng lặng nhìn mưa rơi
Mênh mang trong tiếng mưa
Âm thanh của êm ả
Lộp bộp vang trên mái
Dịu dàng lùa vào tai
Một ngày có trời mưa
Tôi bước đi trên phố
Lòng thanh thản kì lạ
Khi nghe tiếng mưa rơi
Tay cầm một chiếc ô
Chân xỏ giày ấm áp
Nhịp nhàng đều đều bước
Hòa cùng tiếng mưa vang
Một ngày của định mệnh
Chàng xuất hiện bên tôi
Tim bỗng đập gia tốc
Hai má nóng phừng phừng
Tay chân bỗng luống cuống
Như đứa bé làm sai
Mà không biết sửa lại
Trông thật là mắc cười
Một ngày của mùa hạ
Tôi nắm chặt tay chàng
Bước đi trong gió mát
Trong nụ cười tươi vui
Chàng thì thầm nhỏ nhẹ:
"Cứ thế này được không?
Nắm chặt tay anh nhé
Đừng bao giờ buông ra."
Tôi gật đầu kiên định:
"Em hứa sẽ không buông
Trừ khi anh bỏ trước
Không thì không bao giờ."
Chàng mỉm cười hạnh phúc
Dịu dàng nhéo mũi tôi
Hôn nhẹ lên gò má:
"Tiểu công chúa của anh."
Một ngày mùa hạ khác
Chỉ tôi đứng một mình
Trên ngọn đồi gió lặng
Bao phủ màu tang thương
Đặt lên một đóa hoa
Ngôi mộ đen trước mặt
Im lìm và chết chóc
Làm lòng chua sót thêm
Lời hứa ngày xưa
Giờ chỉ là dĩ vãng
Chàng đi không trở lại
Chỉ tặng một tình yêu
Một nỗi đau bất tận
Những kỉ niệm nhạt nhòa
Lời nói xưa chàng hứa
Vẫn văng vẳng bên tai
Chàng ác lắm biết không?
Bỏ em lại một mình
Với tim đầy thương tích
Với tâm hồn trống không
Chàng nói muốn nắm tay em mãi
Vậy mà chàng lại buông tay trước
Đồ đáng ghét!
Đồ đáng ghét!
Tại sao...
Lại bỏ em một mình?
Em nhớ chàng
Em nhớ chàng
Thực sự nhớ... rất nhớ...
Trở về đi
Về với em
Em hứa sẽ không làm chàng giận nữa
Thế nên về đi
Được không?
Một ngày mùa hạ nữa
Chàng vẫn không trở về
Còn em...
Vẫn cứ một mình trên con đường xưa cũ...