Thơ Mùa đông cô đơn

timbuondoncoi

Gà BT
Nhóm Tác giả
Nhóm Chuyển ngữ
☆☆☆
Tham gia
14/9/14
Bài viết
2.125
Gạo
300,0
10404452_10152943927842760_8626047019708912670_n.jpg


Em đừng hỏi mùa đông vì sao buồn đến thế
Mùa đông từng rơi lệ
Bởi mùa đông cô đơn

Em đừng cố dỗ dành để mùa đông ấm áp hơn
Khi mùa đông chỉ riêng mình trút lá
Những cành cây khẳng khiu trên con đường chưa lạ
Vậy mà người ta quên mùa đông mất rồi

Em đừng thương hại khi nhìn mùa đông lẻ loi
Mùa đông tự trói mình trong những làn sương dày đặc
Để ôm lấy trái tim đau thật chặt
Kẻo nó lại ra đi, lại chạy đến bên người

Mùa đông không buồn khi nhìn em có đôi
Nhưng mùa đông ghen với những gì người yêu em có được
Đã rất lâu rồi, có lẽ từ muôn kiếp trước
Mùa đông... từng yêu em...

_timbuondoncoi_
 

Mèo Lười

Mèo con ham chơi!
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
Tham gia
21/2/14
Bài viết
3.420
Gạo
1.500,0
Re: Mùa đông cô đơn
Mùa đông chẳng cô đơn như ta vẫn hằng nghĩ
Chỉ là mùa đông vẫn đang chờ đợi mùa hè đến bầu bạn.
(Hai câu trên là văn xuôi xuống dòng ạ). :D
 

timbuondoncoi

Gà BT
Nhóm Tác giả
Nhóm Chuyển ngữ
☆☆☆
Tham gia
14/9/14
Bài viết
2.125
Gạo
300,0
Re: Mùa đông cô đơn
Mùa đông chẳng cô đơn như ta vẫn hằng nghĩ
Chỉ là mùa đông vẫn đang chờ đợi mùa hè đến bầu bạn.
(Hai câu trên là văn xuôi xuống dòng ạ). :D
Thực ra chị viết bài này có hai tầng nghĩa, mùa đông thực sự giống như cảm nhận của em và nhân cách hóa chính là lời của một người đã từng yêu cô gái ấy.
 

Lãng Khách

Gà BT
☆☆☆
Tham gia
14/8/14
Bài viết
1.095
Gạo
400,0
Re: Mùa đông cô đơn
Cô cái gì mà đơn, bởi vậy mới có nhiều nỗi buồn mà tự mình tạo ra nó. :-<
 
Bên trên