Thơ Mưa rơi không dứt

U Huyễn

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
11/4/14
Bài viết
909
Gạo
900,0
Tựa cửa ngắm mưa tiễn người đi
Em tiễn biệt cả tuổi xuân thì
Người chừ như gió rời xa khuất
Chỉ còn trên mắt... vệt chim di

Hoang mơ cõi nhớ nẻo xa xăm
Ngày người mới đến... Em - Trăng rằm
Sao giờ tình đã riêng vầng khuyết
Lòng còn thương nhớ dẫu bao năm

Ngoài kia màn đêm phủ dương tà
Nhập nhoạng quãng đường của chúng ta
Vậy người đi nhé! Em ở lại
Ngày mai... nhỡ gặp... cố nhân thôi là

Người về chốn ấy yên ấm chưa?
Còn nhớ chăng em chút duyên thừa?
Tình muộn cho nên đành tâm đứt
Để đêm trăn trở với chàng mưa!

-U Huyễn/ xiaofang -



 
Chỉnh sửa lần cuối:

Sương Mai

Gà con
Tham gia
10/3/16
Bài viết
22
Gạo
0,0
Re: Mưa rơi không dứt
Thơ U hay, buồn, khắc khoải có một chút trách móc hờn giận nhưng có phải chấp nhận số phận như thế không? Mà sao hình đại diện của U bá đạo thế? =))
 

U Huyễn

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
11/4/14
Bài viết
909
Gạo
900,0
Re: Mưa rơi không dứt
Thơ U hay, buồn, khắc khoải có một chút trách móc hờn giận nhưng có phải chấp nhận số phận như thế không? Mà sao hình đại diện của U bá đạo thế? =))
U là người phụ nữ yếu đuối, mong manh, dễ bị tổn thương mà con. Nên thơ U cũng buồn và yếu đuối giống U vậy đó. :D
P/s: Hình đại diện U sao? Đẹp mà. :3
 
Bên trên