Tản văn Mua tài sản, không mua tiêu sản

Tham gia
25/2/21
Bài viết
11
Gạo
0,0
Cuối năm 2014, Yên cũng chồng cô quyết định mua xe BMW X5 mới tinh đời 2015 với giá ra khỏi salon là vài tỷ đồng. Lúc đó hai vợ chồng cô suy nghĩ rằng nếu mình không mua xe sang để chạy thì cũng chẳng ai cho mình mượn để chạy cả. Họ nghĩ ra đủ lý do để cho phép mình tậu con xe đó. Họ hý hửng, tự hào khi lái con xe đó trong ánh mắt ngưỡng mộ, tiếng xuýt xoa của hàng xóm.
Nhưng đây thật sự là một sai lầm to lớn trong quản lý tài chính của hai vợ chồng cô. Vừa hết thời gian bảo hành xe, đến năm thứ ba xe bắt đầu giở chứng. Giảm xóc hư, lốp mòn nhanh, rò rỉ dầu nhớt, ôi nói chung là nó phát đủ bệnh. Mà vì nó là xe hạng sang nên giá phụ tùng cùng nhân công cũng hạng sang luôn. Mỗi lần chồng cô mang xe đi bảo trì hay sửa thì giá cũng cao hơn giá sửa xe Toyota nhiều. Giá trị xe cũng giảm thảm hại. Giờ thì con BMW X5 vẫn nằm trong garage, chỉ khi cần thiết lắm thì Yên mới chạy xe đó. Yên có cảm giác nó còn không an toàn bằng xe Toyota. Hai vợ chồng cô rút ra được một bài học là khi mua xe chỉ cần đặt tiêu chí về độ an toàn, độ bền của xe, và giá cả hợp lý là được
Hai vợ chồng Yên hối hận vì tại sao lại sử dụng số tiền lớn như vậy để mua xe sang mà không phải là mua một mảnh đất. 5 năm rồi đất thì ít nhiều gì thì giá nó cũng sẽ lên. Xe thì giá trị và chất lượng chỉ có đi xuống. Họ hiểu rằng đất là tài sản, còn xe là tiêu sản. Và giờ đây, họ đã biết quản lý tài chính cá nhân tốt hơn. Họ không còn mua những sản phẩm chỉ vì hình thức, và độ nổi tiếng của nhãn hiệu nữa mà chú trọng vào chất lượng, tính ứng dụng vào đời sống của sản phẩm đó. Hạn chế mua sản phẩm sẽ giảm giá trị nhanh chóng, tăng cường mua sản phẩm có thể tăng giá trị và tạo ra lợi nhuận. Nguyên tắc làm giàu rất đơn giản, nhưng không phải ai cũng có thể làm được.
 
Bên trên