Ờ thì ngẫu hứng...
...Tôi nhặt chữ làm thơ
Nhặt được chữ vui giữa đời xô ngã
Nên thêm chút vần chút điệu chút văn thơ...
Ờ thì tạm gọi...
...Đó chính là vui,
Nụ cười nở tươi như ánh nắng,
Ánh mắt hiền lấp lánh cùng ánh sao,
Với bước chân tung tăng trên phố nhỏ,
Nghĩ làm gì những chuyện mai sau...
...Để rồi lắm lúc sao như hờ hững,
Miệng tươi cười mà thoáng quạnh hiu,
Tách mình ra nơi xa cơn sóng,
Nhìn mặt hồ sóng nước vỡ tan...
Ờ thì nào phải...
...Nào phải là vui,
Nước mắt lưng tròng trong đêm tối,
Đôi vai gục ngã cùng thinh lặng,
Dừng chân bên người bên người đó,
Ôm trọn cả người trong đôi tay...
...Giọt nước mắt rơi lòng nhẹ nhõm,
Như thoáng bình yên thoáng qua đây,
Để rồi đôi lần luôn mong ước,
Thoáng này nơi đây thoáng đứng yên...
Ờ lại ngẫu hứng...
...Tôi nhặt thêm con chữ
Chữ đầu chữ cuối chữ nên câu,
Mà chữ nào đây mới xứng chữ vui...
...Tôi nhặt chữ làm thơ
Nhặt được chữ vui giữa đời xô ngã
Nên thêm chút vần chút điệu chút văn thơ...
Ờ thì tạm gọi...
...Đó chính là vui,
Nụ cười nở tươi như ánh nắng,
Ánh mắt hiền lấp lánh cùng ánh sao,
Với bước chân tung tăng trên phố nhỏ,
Nghĩ làm gì những chuyện mai sau...
...Để rồi lắm lúc sao như hờ hững,
Miệng tươi cười mà thoáng quạnh hiu,
Tách mình ra nơi xa cơn sóng,
Nhìn mặt hồ sóng nước vỡ tan...
Ờ thì nào phải...
...Nào phải là vui,
Nước mắt lưng tròng trong đêm tối,
Đôi vai gục ngã cùng thinh lặng,
Dừng chân bên người bên người đó,
Ôm trọn cả người trong đôi tay...
...Giọt nước mắt rơi lòng nhẹ nhõm,
Như thoáng bình yên thoáng qua đây,
Để rồi đôi lần luôn mong ước,
Thoáng này nơi đây thoáng đứng yên...
Ờ lại ngẫu hứng...
...Tôi nhặt thêm con chữ
Chữ đầu chữ cuối chữ nên câu,
Mà chữ nào đây mới xứng chữ vui...