Người con gái bạc tình
Chờ đợi gì trước chông chênh đêm nhạt
Chờ đợi gì khi bình minh không còn hé rạng
Phía chân trời lẩn khuất ánh trăng trong
Trăng để lòng người hoài vọng
Trăng đang vụn vỡ sau bao ngày xa vắng
Chuyện tình yêu tưởng chìm trong biển lặng
Chợt nhói lòng khi sóng vỗ khơi xa…
Em bạc tình tưởng sẽ ru khúc hoan ca
Bên tình mới và ấm êm chăn gối
Anh một mình đón bóng đêm mịt tối
Tiếng thạch sùng đều như đếm giọt đơn côi
Em bạc tình chẳng nhớ những đầy vơi
Anh có trách cũng riêng mình ngậm đắng
Chút thương yêu chẳng đủ bù trống vắng
Anh nào thấu hiểu những nỗi đau
Em bạc tình vì mãi mãi đến sau
Giữ làm sao anh cho riêng mình ích kỷ
Em chẳng thể nhìn anh từ xa và nghĩ
“Người vẫn cứ yêu mình...”
Thế nhưng em người đàn bà lạc lối trước bình minh
Thèm muốn lắm cái gia đình êm ấm
Ngỡ tưởng rời xa anh rồi lòng sẽ phẳng lặng
Ai đâu ngờ đời vốn chẳng vẹn nguyên?
Đêm – em – người đàn bà bạc tình với lời nguyền
Yêu thương mong manh và đa đoan đến lắm
Sẽ chẳng có bến bờ nao neo con thuyền dừng chặng
Mải miết trôi về cùng tận vỡ tan…
Chờ đợi gì trước chông chênh đêm nhạt
Chờ đợi gì khi bình minh không còn hé rạng
Phía chân trời lẩn khuất ánh trăng trong
Trăng để lòng người hoài vọng
Trăng đang vụn vỡ sau bao ngày xa vắng
Chuyện tình yêu tưởng chìm trong biển lặng
Chợt nhói lòng khi sóng vỗ khơi xa…
Em bạc tình tưởng sẽ ru khúc hoan ca
Bên tình mới và ấm êm chăn gối
Anh một mình đón bóng đêm mịt tối
Tiếng thạch sùng đều như đếm giọt đơn côi
Em bạc tình chẳng nhớ những đầy vơi
Anh có trách cũng riêng mình ngậm đắng
Chút thương yêu chẳng đủ bù trống vắng
Anh nào thấu hiểu những nỗi đau
Em bạc tình vì mãi mãi đến sau
Giữ làm sao anh cho riêng mình ích kỷ
Em chẳng thể nhìn anh từ xa và nghĩ
“Người vẫn cứ yêu mình...”
Thế nhưng em người đàn bà lạc lối trước bình minh
Thèm muốn lắm cái gia đình êm ấm
Ngỡ tưởng rời xa anh rồi lòng sẽ phẳng lặng
Ai đâu ngờ đời vốn chẳng vẹn nguyên?
Đêm – em – người đàn bà bạc tình với lời nguyền
Yêu thương mong manh và đa đoan đến lắm
Sẽ chẳng có bến bờ nao neo con thuyền dừng chặng
Mải miết trôi về cùng tận vỡ tan…