Thơ Nhớ mẹ

Lãng Khách

Gà BT
☆☆☆
Tham gia
14/8/14
Bài viết
1.095
Gạo
400,0
Bây giờ mẹ đã ngủ chưa?
Hay còn đan áo, cùng mưa chong đèn
Còn mải chăm giấc các em
Sợ cơn gió lạ ngoài thềm khẽ rơi…

Con đi cũng mấy năm rồi
Nhiều khi trăn trở nhìn trời lòng đau
Tơ sương giăng mắc mái đầu
Đơn thân mẹ gánh nợ câu ơi à…

Đêm con thấy bóng thu qua
Lại mùa thu nữa nhớ nhà nỉ non
“Mẹ ơi, giá lạnh ngập hồn!
Chỉ mong làm mãi nhóc con thuở nào”


Ước gì ngược giấc chiêm bao,
ôm bầu sữa mẹ ngọt ngào tiếng ru…

LK
 
Chỉnh sửa lần cuối:

Đan

Gà cận
Nhóm Tác giả
Nhóm Chuyển ngữ
Tham gia
25/4/14
Bài viết
738
Gạo
0,0
Re: Nhớ mẹ

Phong Vu

Gà cận
Tham gia
13/9/14
Bài viết
387
Gạo
600,0
Re: Nhớ mẹ
Dùng thể lục bát đã thấy sự hoài niệm rồi. Bài thơ hay và giàu tình cảm bác lãng ạ. Có điều câu này mình thấy không hợp lắm. Kiểu mùa thu mà dùng hình ảnh giá lạnh ngập hồn, có gì đó không tương xứng.
“Mẹ ơi, giá lạnh ngập hồn!
Giống bạn bên trên rất thích hai câu cuối bài thơ.:D
Có tí lỗi chính tả.
Đơn thân mẹ ghánh nợ câu ơi à…
 

Nhật Giao

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
19/4/15
Bài viết
655
Gạo
10.000,0
Re: Nhớ mẹ
Thật may vì có mẹ ở cạnh em, nếu không đọc xong bài thơ này nhất định em sẽ khóc.
Mẹ em ngồi bên nghe em đọc thơ xong bảo, mẹ nhìn thấy hình ảnh bà trong đó, thấy bà đốt đèn đan áo len... Mẹ xúc động bảo, mẹ nhớ bà.
 

Lãng Khách

Gà BT
☆☆☆
Tham gia
14/8/14
Bài viết
1.095
Gạo
400,0
Re: Nhớ mẹ
Hình như là "gánh" chứ anh? Lúc trước em cũng hay nhầm ngành và nghành, cô sửa mãi mới được.
:x Bài thơ này, thấm nhất là hai câu cuối.
Ok, anh đã sửa lại, tks em:x@};-.
Dùng thể lục bát đã thấy sự hoài niệm rồi. Bài thơ hay và giàu tình cảm bác lãng ạ. Có điều câu này mình thấy không hợp lắm. Kiểu mùa thu mà dùng hình ảnh giá lạnh ngập hồn, có gì đó không tương xứng.

Giống bạn bên trên rất thích hai câu cuối bài thơ.:D
Có tí lỗi chính tả.
Cái đoạn giá lạnh ngập hồn ấy Lãng chưa khắc hoạ rõ nét được bằng câu đơn, nếu bác đọc lại xuyên suốt 2 khổ bác sẽ thấy, đoạn này Lãng muốn lột tả cảm giác trong đêm mưa người con nhớ mẹ, lạnh lẽo tâm hồn bởi sống nơi đất khách, ngay câu đầu "cùng mưa chong đèn" là phần nhân vật cảm tưởng ở quê nhà cũng mưa như chỗ mình vậy:D.
 
Bên trên