Thơ Niệm...

Độc

Gà tích cực
Nhóm Tác giả
Tham gia
15/12/14
Bài viết
129
Gạo
0,0
Palawan mùa này vẫn thế
Nắng vẫn rất vàng và biển vẫn rất xanh
Tao vẫn trở về
… để nhớ mày trong hiu quạnh
Thả theo dòng nước dăm nụ cúc dại
Như cánh hoa buồn ôm trọn hình hài

Mày đi… tao ở lại
Nhọc nhằn bước… bước xiêu vẹo giữa cỏi trần ai
Dài càng thêm dài vết cứa chưa bao giờ thành sẹo
Bóng ma định mệnh – một bản án treo…

Nếu ngày ấy...
Người gánh chịu thay chẳng phải là mày
Đêm mưa gió!
Tao đừng trơ mắt nhìn bạn vẫy vùng
Nơi chiếc cống bé tao thôi run rẩy
Để ngoài kia riêng mày nhận đọa đầy
Cầm thú cười hả hê…
Bỏ mặc con đàn bà chưa vẹn mười bốn giữa những ê chề
Dòng lệ thôi rơi
Mày bật cười… điên dại…
Mùi máu nhớp nhúa bùn tanh theo hai đứa đến trọn đời
Định nghĩa “hạnh phúc” càng xa tầm với

Hai mươi năm…
Tao – mày nhiều đổi thay
Chỉ nỗi điếm nhục này chẳng vơi
Khi những đứa trẻ do mày sinh ra chẳng thể vẹn dáng người
Một ngày đầu xuân…
Một số phận đi về phía cuối trời
Dòng Palawan liệu có rửa sạch nghiệt tội?

Đôi nửa linh hồn sống vừa rơi
Vụn vỡ… vụn vỡ cả rồi mày thấy không?
Tao lầm lũi góp nhặt bão giông
Tìm chút yên bình nơi đáy vô vọng
Tìm rẻo ủi an xoa dịu vết lòng
Tìm câu trả lời giữa những chênh chông
Phải! Tao đã nợ mày một lần được sống...
 
Bên trên