Ốc gọi hồn - Cập nhật - Cừu Xanh

Cừu Xanh

Gà tích cực
Nhóm Tác giả
Tham gia
30/6/16
Bài viết
209
Gạo
0,0
Tên truyện: Ốc gọi hồn

Tác giả: Cừu Xanh

Tình trạng sáng tác: Đang sáng tác

Tình trạng đăng: Không cố định

Thể loại: Kì ảo, tiểu thuyết tình yêu

Giới hạn độ tuổi: Không

Nội dung:
Một ngày, bạn tình cờ nhặt được một con ốc có thể nói chuyện, bạn sẽ làm gì?cuteonion48 Thôi, dài dòng không giúp ích được gì, chắc bạn cũng chẳng gặp được đâu.3onion29 Ờ, vì thế, bạn có thể đọc truyện và rút ra nhận xét! Cảm ơn! cuteonion32

Mục lục:

Chương 1
 
Chỉnh sửa lần cuối:

Cừu Xanh

Gà tích cực
Nhóm Tác giả
Tham gia
30/6/16
Bài viết
209
Gạo
0,0
Chương 1​

Bầu trời xanh cao rộng, những đám mây trắng mỏng manh và thưa thớt đang nhởn nhơ bay lượn trên màu xanh đó, đấy chính là khung cảnh đầu tiên đập vào mắt tôi khi vừa leo đến đỉnh núi này. Hít vào một hơi thật sâu căng tràn lồng ngực, thở ra thật mạnh, tôi làm liên tục động tác này vài lần rồi lấy tay lau đi những giọt nước đọng trên trán, mở ba lô, cầm chai nước đã chuẩn bị từ trước, mở nắp uống một ngụm lớn. Nước còn chưa kịp trôi xuống dạ dày đã nghe thấy tiếng điện thoại kêu vang. Trượt tay lên màn hình, ồ, cái Tú, tôi khẽ cười:

“Hi!”

Lập tức, Tú ở đầu dây bên kia đã hỏi dồn dập:

“Mày đang ở đâu thế con kia? Chắc lại đi leo núi chơi một mình chứ gì! Có mệt không? Có trầy xát gì không? À mà mày leo quen rồi nhỉ,...”

Nghe nó vừa hỏi vừa tự trả lời cả một tràng giang đại hải, tôi thở dài, cố ý cắt ngang lời nó:

“Mày nói cái gì mà lắm thế? Cứ như bà già ấy! Bây giờ sóng yếu lắm, mày không nói nhanh là mất sóng bây giờ!”

Nó liền oang oang đáp trả:

“Gì cơ? Choè nhau à! Đừng tưởng chị đây dễ bị lừa nhá! Bây giờ là khi nào? Thế kỉ hai mươi mốt đó! Cách mạng công nghệ lần thứ tư đấy, tương lai sau này chúng ta chỉ cần ngồi một chỗ để rô bốt bón thức ăn, có khi còn có máy giúp nhai cơm rồi mới đút vào miệng, thế nên làm gì có chuyện sóng lại không truyền được đến đỉnh ngọn núi thấp tịt đó! Chị đây đi hẳn lên đỉnh Phan – xi – păng sóng vẫn 4 cột ngon lành!”

Tôi không nói tiếp, chính xác là không biết nói gì với trí tưởng tượng có phần hơi kinh dị của Tú, tôi chỉ đang nghĩ đến cảnh mình trả thù bằng cách nhét mấy con sâu xanh béo ú thơm ngậy vào miệng nó thì sao...

Sau mấy phút độc thoại, cái Tú rơi vào im lặng, rồi thở dài:

“Minh ạ, chỉ là một thằng khốn kiếp mất dạy vô văn hoá thôi mà, mày cần gì phải suy nghĩ nhiều.”

Tôi biết, biết chứ. Có điều tình cảm mà nghe theo lý trí thì đã tốt rồi. Yêu ai thì yêu, không muốn yêu nữa thì sẽ ghét luôn, không cần phải buồn phiền như thế này. Cái Tú lại định khuyên thêm dăm ba câu:

“Mày không cần phải tức giận, hai đứa chúng nó đến với nhau cũng hợp lắm, toàn là thành phần đểu cáng, các cụ khi xưa đã nói “ngưu tầm ngưu, mã tầm mã”, ai cặp với thằng đó cũng chẳng phải hạng tốt đẹp! À, tao không có ý nói mày, ý tao là, trừ mày ra, mày bị lừa, nhở...”

Ngán ngẩm, con bạn này, tôi mà tiếp tục nghe thì lại phải nhét thêm một đống triết lí vào tai nữa cho xem. Vì thế, tôi lặp lại chiêu thức quen thuộc, cố ý nói vào điện thoại, một lần nữa cắt ngang lời Tú:

“A lô, a lô, ôi, sao máy tự nhiên khó nghe thế nhỉ, ôi, mất sóng rồi...”

Sau đó tắt máy luôn, không muốn để con nhóc kia có thể í ới lời nào.

Tôi nhìn lên bầu trời xanh biếc, mây thì thưa thớt, bây giờ lại đúng vào buổi trưa, ánh nắng chói chang khiến tôi loá cả mắt, vội vàng tìm một bóng cây lớn rồi ngồi xuống. Phóng mắt nhìn xung quanh, đây chính là khung cảnh mà tôi đã quen thuộc từ rất lâu, cứ mỗi lần tâm trạng tồi tệ lại đến đây chơi một mình. Cái Tú đã nhiều lần phê bình nghiêm khắc tôi, bảo tôi cứ như đứa tự kỉ vậy. Mỗi khi nó nói câu nào kiểu như vậy là tôi lại muốn... cầm con sâu thật lớn đến giơ trước mặt nó. Hài... Chịu thôi, ai bảo tôi chỉ hơn được nó ở cái tính không sợ sâu chứ! Nó vẫn cứ trêu tôi như vậy cho đến khi tôi có bạn trai. Ờ mà phải nói là bạn trai cũ chứ! Nghĩ mà thấy bực mình! Ai mà biết được cái thằng nhãi đẹp trai lịch sự như thế mà cũng dám bắt cá hai tay cơ đấy! Cái Tú mà không đau bụng khiến tôi phải đi mua thuốc giúp nó thì chắc bị lừa mãi!

Chuyện là chiều hôm qua, tôi cùng cái Tú rủ nhau đi ăn ốc. Ờ, chắc tại nó ăn high quá nên đau bụng, cứ ba mươi giây lại chui vào nhà vệ sinh một lần, tôi đành phải đi mua thuốc cho nó. Cửa hàng bán thuốc ở khá gần, cách khoảng một trăm mét nên tôi đi bộ đến mua. Ai mà ngờ được chỉ đi mua thuốc tiêu chảy mà cũng gặp phải thằng người yêu đang vụng trộm một cách công khai hẹn hò với “con cá” của nó chứ! Đã thế còn đang hôn nhau đắm đuối giữa đường giữa chợ! Hết chối cãi nhé! Tôi hùng hùng hổ hổ lao đến, mạnh mẽ tách đôi hai đứa nó ra. Em “cá” thì không biết gì ngơ ngơ ngác ngác xong còn định cong miệng lên chửi, còn thằng người yêu đẹp trai lịch sự kia của tôi, ờ, là của chúng tôi, sau khi nhìn thấy rõ hình bóng xinh đẹp của tôi thì trợn mắt lên ngạc nhiên, lúng túng không biết phải làm sao rồi kéo tôi đi đến chỗ khác, trước khi đi còn không quên ngoái cổ lại nói với “cá”:

“Đợi anh chút!”

Tôi cũng mặc hắn ta kéo, xem hắn ta định giải thích như thế nào. “Ngư dân” vừa mở miệng là câu nói đầy quen thuộc trong tất cả các bộ phim tình cảm:

“Em hãy nghe anh nói đã...”

Tôi khá là muốn bắt chước mấy bà nữ chính trong phim truyền hình, bịt tai lại, gào lên: Tôi không nghe, tôi không nghe,... Nhưng tôi lại chỉ bình tĩnh, nói với hắn:

“Tôi đang nghe đây, anh cứ nói đi.”

Hắn thấy tôi như vậy rất bất ngờ, thế nhưng nhanh khôi phục, bắt đầu khua môi múa mép:

“Anh với cô ấy chỉ là bạn, nhưng mà cô ấy thầm mến anh lâu rồi, anh không đồng ý, cô ấy lại cứ theo đuổi, nói với anh là hôn cô ấy một cái thì cô ấy sẽ buông tay, nên...”

Ái chà chà, tử tế gớm nhỉ. Tôi im lặng nhìn anh ta rồi mỉm cười. Hắn đang nơm nớp lo sợ tôi không tin, nhìn thấy nụ cười này bèn thở phào nhẹ nhõm, tiến lên định ôm tôi vào lòng. Tôi tránh né cái ôm của hắn, nhẹ giọng bảo:

“Cô ấy thật đáng ghét. Khổ thân anh “chịu thiệt” như vậy, em đau lòng lắm. Để em bảo cô ấy tránh xa anh ra.”

Giả vờ giả vịt nói mấy câu xong, tôi liền xông đến chỗ cô nàng kia. Hắn sợ hãi, vội vội vàng vàng cầm tay tôi, kéo mạnh lại:

“Kìa, em phải thấu hiểu và thông cảm cho cô ấy chứ. Tất cả là tại anh, đừng trách cô ấy.”

Hắn ta nói với giọng điệu đau khổ. Tôi nghĩ thầm: Tại anh? Nếu đây không phải lời thú tội thì chắc hắn muốn tôi phải xướng thêm mấy câu kiểu như: Vâng, em không trách anh, đẹp trai có gì là sai! Tôi đang định phản bác thì đồng chí cá mang số báo danh 2 “lướt” đến, chỉ ngón tay trắng trắng vào mặt tôi rồi quay sang “ngư dân” hỏi:

“Đây chính là đứa chỉ là bạn, nhưng mà cô ấy thầm mến anh lâu rồi, anh không đồng ý, cô ấy lại cứ theo đuổi, nói với anh là hôn cô ấy một cái thì cô ấy sẽ buông tay trong lời kể của anh phải không?”
 

Nhật Hy

Gà BT
Nhóm Tác giả
☆☆☆
Tham gia
21/5/14
Bài viết
1.610
Gạo
0,0
Một ngày, bạn tình cờ nhặt được một con ốc có thể nói chuyện, bạn sẽ làm gì?cuteonion48 Thôi, dài dòng không giúp ích được gì, chắc bạn cũng chẳng gặp được đâu.3onion29 Ờ, vì thế, bạn có thể đọc truyện và rút ra nhận xét! Cảm ơn! cuteonion32
Bạn ơi đọc lại trong Hướng dẫn đăng truyện dài, rồi sửa lại Tên chủ đề và #1 giúp mình.
Èo bạn đăng tận 2 chủ đề rồi mà sao lại quên như thế chứ. :-??
 

Cừu Xanh

Gà tích cực
Nhóm Tác giả
Tham gia
30/6/16
Bài viết
209
Gạo
0,0

Nguyên Lạc Cốt

Gà con
Nhóm Tác giả
Tham gia
31/3/17
Bài viết
50
Gạo
0,0
A, cái đầu tiên mình nhắc cũng chính là cái quy tắc đăng truyện đấy. Bạn sửa lại cho đúng nhé. Có một số câu khá dài mình nghĩ bạn nên ngắt câu cho dễ đọc. Với lại truyện của bạn lúc đầu tình tiết có vẻ hơi nhanh (ý kiến riêng) nhưng văn phong thẳng thắng thú vị mình rất thích.
 

Cừu Xanh

Gà tích cực
Nhóm Tác giả
Tham gia
30/6/16
Bài viết
209
Gạo
0,0
A, cái đầu tiên mình nhắc cũng chính là cái quy tắc đăng truyện đấy. Bạn sửa lại cho đúng nhé. Có một số câu khá dài mình nghĩ bạn nên ngắt câu cho dễ đọc. Với lại truyện của bạn lúc đầu tình tiết có vẻ hơi nhanh (ý kiến riêng) nhưng văn phong thẳng thắng thú vị mình rất thích.
Cảm ơn bạn nhiều nha! >:D< Cơ mà có lẽ thỉnh thoảng sẽ hơi bị lố một tí. Nếu bạn thấy có gì không ổn thì nhận xét và chỉ ra giúp mình nhé! :x
 

Cừu Xanh

Gà tích cực
Nhóm Tác giả
Tham gia
30/6/16
Bài viết
209
Gạo
0,0
Chương 2​

Ồ, nội dung y nguyên những lời anh ta nói với tôi khi nãy, có điều, lần này nhân vật bị mọi người khinh bỉ lại là tôi. Tôi nhíu mày quay sang anh ta, mặt mày tỏ vẻ rất nghiêm túc:

“Tiến Huy, cô ta nói thế là sao?”

Lâm vào tình thế khó xử, hắn không biết xử lí thế nào, lúng túng vò đầu bứt tai. Tôi tiến dần về phía hắn, ngẩng đầu, gằn từng chữ:

“Tôi hỏi chuyện này là sao! Anh nói mau!”

Nói? Nói gì bây giờ? Tiến Huy cũng không nghĩ ra. Cô nàng kia thấy tôi như đang bắt nạt hắn, vội vàng chặn trước mặt hắn, ngăn giữa hai chúng tôi:

“Cô định làm gì? Tránh xa người yêu tôi ra!”

Oa! Đúng là cô bạn gái tốt. Tôi nhìn cô nàng rồi liếc mắt với thằng đàn ông đang núp sau váy phụ nữa kia, cười mỉa. Tôi cố ý nói lớn để cả cô nàng kia cũng nghe thấy:

“Đây ‘cũng’ là cô gái chỉ - là - bạn, theo đuổi anh nhưng không thành, cuối cùng anh mới phải hôn cô ta để đổi lấy sự tự do đó hả? Tiến Huy à, anh có tất cả bao nhiêu ‘người bạn’ vậy? Hay nói cách khác, anh đã nói như thế với bao nhiêu cô rồi?”

Cô nàng kia nghe tôi nói xong cũng quay phắt lại, mở to mắt nhìn anh ta. Để ý mới thấy cô ta khá xinh xắn, dáng người nhỏ, nước da trắng, trang điểm nhẹ nhàng trẻ trung, không quá nổi bật nhưng khá thanh tú, tóm lại là xinh. Tôi bội phục chính bản thân mình quá, bắt gian còn có thì giờ ngắm tình đich, còn khen nữa chứ! Từ đó chứng tỏ tôi chính là một cô gái cao thượng! Ha ha!

Quay trở lại với câu chuyện tình đầy trắc trở của chúng tôi, Huy nhìn thấy cặp mắt long lanh ngây thơ của cô nàng lại càng khổ sở! Hắn ta vừa mới quen thôi mà, vẫn chưa chán đâu. Phân tích kĩ độ yêu ghét giữa tôi và cô nàng rồi hắn quyết định: Giữ lại bé cá dễ thương mang số báo danh 2, à mà chưa chắc, có thể là... thứ n kia, tôi rất nhanh bị đá. Hắn ôm con cá nhỏ vào lòng, nhẹ nhàng nói:

“Em yêu! Em nghĩ cái gì thế! Đừng nghe cô ta nói linh tinh! Lần trước cô ta bám dai quá, anh mắng cho một trận nên bị đả kích, tâm lí có vấn đề. Nhưng em đừng giận cô ta, phải biết thông cảm cho họ, biết chưa?”

Xời, nói dối thế này mà cũng đòi người ta tin á. Trừ khi đứa đó bị ngu!

“Vâng. Em sẽ không chấp với cô ta! Anh yên tâm đi! Bạn trai của em thật hào phóng, khoan dung! Em tự hào được làm bạn gái anh!”

Ờ, cô ta đúng là bị ngu thật. Lại còn nói mấy câu buồn nôn thế nữa. Khoan đã, hắn vừa nói tôi có vấn đề về tâm lí, sao tôi lại quên chứ! Tôi tiến lên phía trước, nhân lúc hắn không chú ý, đấm hắn một phát vào má! Phải nói là lực tay phải của tôi khá mạnh, hắn lĩnh một quyền ngã sang trái, suýt thì lôi cả cô bạn gái mỏng manh yếu đuối kia “cạp đất” cùng. Cô nàng thấy vậy run sợ, không dám tiến lại gần tôi, ngay cả tiến lên dỡ bạn trai cũng không đủ can đảm. Thế mà vừa nãy còn dám đứng ra trước mặt chỉ chỏ tôi cơ đấy! Chắc khi đó nghĩ tôi dễ bắt nạt, cô ta còn có người yêu nữa mà! Sớm biết thế tôi đã đấm cho cái xem cô ta khóc to thế nào!

Người đi đường đã qua xem từ lúc nào, vây kín xung quanh, hò hét bình luận chỉ chỏ, thấy tôi ra tay với tên kia liền xuýt xoa:

“Ôi trời ơi, khổ thân con bé! Chắc cậu này làm gì có lỗi với cô ấy lắm đây!”

Rồi đồng loạt nhìn sang “cây sậy” đang run rẩy kia, ánh mắt mang theo khinh bỉ ngàn lần. Tôi vui vẻ cực kì, mọi người đang đứng về phía tôi. Tôi ra vẻ lạnh lùng phán tên vẫn đang ngồi dưới đất xoa xoa má:

“Chúng ta chia tay đi! Cái Iphone 7 hôm trước anh vay tiền tôi để mua ấy, không cần trả lại đâu, coi như là phí chia tay. Từ nay chúng ta, đường ai nấy đi!”

Trong tiếng “ồ” đầy kinh ngạc của mọi người, tôi xoay lưng rời đi. Hẳn tôi lúc đó oai phong lắm. Ai mà ngờ được, tôi – cái đứa đi dép lê mặc áo phông kết hợp với quần ngố màu hồng không ăn diện trang điểm như tôi lại có thể có nhiều tiền cho bạn trai vay, lại hào phóng tặng luôn chứ! Tôi cũng chẳng tin vì... tôi bịa ra mà, ai có tiền mà cho anh ta chứ! Nhất thời xúc động nói mà thôi.

Rồi, bóng lưng tuyệt trần lại cô đơn của tôi đi được năm, sáu bước lại chạy vào, ngắm thẳng vào phía bên trái cổ cái người vừa được ‘con bồ câu bé nhỏ’ của mình nâng dậy, đá một phát, nhân lúc hắn lại ngã xuống trong tiếng la hét hoảng sợ của nàng kia, lại tiêu sái bước đi, người đến xem không ai không nhường đường cho tôi.

Khi đã cách xa hiện trường, tôi bật khóc! Chắc tại tôi hối hận. Hối hận rằng, tại sao mình không đi giầy để có thể dùng toàn bộ sức lực mà đá, chứ không cần sợ rơi dép!

Tôi chạy về nhà cái Tú, mà quên không mua thuốc cho nó. Nên, tôi phải mang mặt đầm đìa nước mắt nước mũi đi đến hiệu thuốc khác ở hướng ngược lại nhưng khoảng cách xa hơn hiệu thuốc kia hẳn 3 mét.

Hồi tưởng kết thúc. Bây giờ tôi đang xem xét cái thứ vừa rơi từ trên cây xuống đầu tôi. Nó là một con ốc nhỏ, dài khoảng 3 cm, vỏ khá dày, bên ngoài cực kì đẹp. Nó như phủ lên mình một lớp kim tuyến lóng lánh, khi sờ vào lại mịn chứ không thô ráp, mát mát rất thích tay. Hình như nó chỉ là một cái vỏ, không có sự sống. Tôi nghịch ngợm thổi thổi vài cái vào ruột ốc, bỗng nghe thấy tiếng cười:

“Ha ha ha, nhột quá, ai thế!”

 
Chỉnh sửa lần cuối:

konny

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
4/10/16
Bài viết
508
Gạo
0,0
Tên truyện: Ốc gọi hồn

Tác giả: Cừu Xanh

Tình trạng sáng tác: Đang sáng tác

Tình trạng đăng: Không cố định

Thể loại: Kì ảo, tiểu thuyết tình yêu

Giới hạn độ tuổi: Không

Nội dung:
Một ngày, bạn tình cờ nhặt được một con ốc có thể nói chuyện, bạn sẽ làm gì? Thôi, dài dòng không giúp ích được gì, chắc bạn cũng chẳng gặp được đâu. Ờ, vì thế, bạn có thể đọc truyện và rút ra nhận xét! Cảm ơn!

Mục lục:

Chương 1


Bạn Cừu mình hay đào hố mới vậy ta, nếu thế cho mình nhảy vào với, khi nào xong lắp đất lại nha. Hihi...
 

Cừu Xanh

Gà tích cực
Nhóm Tác giả
Tham gia
30/6/16
Bài viết
209
Gạo
0,0
Bạn Cừu mình hay đào hố mới vậy ta, nếu thế cho mình nhảy vào với, khi nào xong lắp đất lại nha. Hihi...
Hello bạn Konny đã lâu hong gặp. Cảm ơn bạn đã ghé truyện nhoa! :-* Giá mà mình cũng có thể có tư duy, sáng tạo và tí ti trách nhiệm nữa thì tốt quớ, có thể lấp được hố! T.T
Một bạn nhỏ vô trách nhiệm chia sẻ.
Oa oa, năm nay bọn mình phải thi Sử vào Trung học phổ thông! Học dài ơi là dài! T^T
 

konny

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
4/10/16
Bài viết
508
Gạo
0,0
Hello bạn Konny đã lâu hong gặp. Cảm ơn bạn đã ghé truyện nhoa! Giá mà mình cũng có thể có tư duy, sáng tạo và tí ti trách nhiệm nữa thì tốt quớ, có thể lấp được hố! T.T
Một bạn nhỏ vô trách nhiệm chia sẻ.
Oa oa, năm nay bọn mình phải thi Sử vào Trung học phổ thông! Học dài ơi là dài! T^T
Hì, năm nay mình mừng vì từ hạng 13 mà lên đến hạng 6 lớp. Nhưng bạn cố học đi, lớp 10 học dễ lắm.
 
Bên trên