Thơ Phố cũ

CKG

Gà con
Tham gia
16/3/16
Bài viết
36
Gạo
0,0
Em ạ,
Phố chúng mình thường đi về đã rất khác ngày xưa
Những thứ viển vông chỉ còn trong ký ức
Người ta bây giờ sống ảo mà rất thực
Thực đến từng đồng bạc lẻ trả cho cốc cà phê

Phố của chúng mình,
Người ở bên người xe đạp sát bên xe
Gần nhau thế cái nắm tay cứ tần ngần e ngại
Để xa rồi trăm năm còn tiếc mãi
Thời gian trôi có trở lại bao giờ

Phố bây giờ
Tiếng chửi thề lẫn trong tiếng còi xe
Người ta gườm nhau từng nhịp giây đèn đỏ
Ai cũng vội vàng ai cũng sợ mình bị lỡ
Chỉ còn kẻ ăn xin đứng cần mẫn chìa tay

Em ạ,
Phố rực rỡ sắc màu là phố của hôm nay
Đèn cao áp lẫn trong đèn quảng cáo
Hoa cỏ thật hòa trong màu hoa ảo
Chỉ mắt người là lạnh lẽo âm u

Có lẽ anh không khác mấy khi xưa
Nên vẫn cứ ngu ngơ thản nhiên về qua phố
Cứ chắt lưỡi tiếc hoài những viên gạch đã loang màu rêu đổ
Có mỗi giấc mơ không bán nổi nên giữ lại riêng mình.
 

Sương Mai

Gà con
Tham gia
10/3/16
Bài viết
22
Gạo
0,0
Re: Phố cũ
Bài thơ hay quá CKG ạ! Cho em copy nhé!
 

ngocnungocnu

Gà trùm
Nhóm Tác giả
☆☆☆
Tham gia
11/9/14
Bài viết
5.250
Gạo
1.650,0
Re: Phố cũ
Phong cách thơ này quen quá...
 

Sương Mai

Gà con
Tham gia
10/3/16
Bài viết
22
Gạo
0,0
Re: Phố cũ
Em vừa copy bài này sang FB, ghi rõ tác giả là CKG mà họ cứ tưởng em sáng tác! Sướng âm ỉ đến tận bây giờ đây. Ước gì em được như anh ấy!
 
  • Like
Reactions: CKG

Huyền Nhâm

Gà BT
Nhóm Tác giả
Tham gia
22/9/14
Bài viết
1.902
Gạo
1.800,0
Re: Phố cũ
Oa, thích hai câu cuối cùng quá đi bạn ơi... TT_______TT

Mình là người Hà Nội, thuở nhỏ đã quen với sự thâm trầm cổ kính "loang màu rêu đổ" của một "phố" đượm buồn. Những năm 90 phố khác. Những năm 2000 phố khác. Những năm 2010, phố lại càng khác nữa. Trước đây, mình và một người bạn hay lang thang qua các khu tập thể, các góc nhỏ ẩn sâu bên trong cái chốn phồn hoa đô hội để tìm kiếm những "hình ảnh xưa cũ". Đơn giản chỉ là một gốc cây đa, một giếng nước, một cánh cửa màu xanh mực hay mảng tường vàng loang rêu thay vì những công trình kiến trúc tráng lệ nhan nhản thấy bây giờ. Vì nó là tuổi thơ, là cái chất rất riêng của mảnh đất mình đang sống.

Sống ở Hà Nội. Nhưng lại thực sự rất nhớ một Hà Nội yên bình... Vì có lẽ mình cũng có một "giấc mơ chẳng thể nào bán nổi", nên cứ mãi "chắt lưỡi tiếc" về một thời đã xa mà thôi...
 
Bên trên