Thơ [PHÓNG TÁC: Đi qua hoa cúc] - Tiếng chào đời

Smigel Nguyễn

Gà BT
☆☆☆
Tham gia
3/7/14
Bài viết
1.235
Gạo
266,0
Tóm tắt tác phẩm:

Người kể truyện là một cậu bé chừng mười sáu tuổi. Cậu sống với ông nội để chăm sóc ông và tiếp tục việc học ở trường huyện. Ở đây, cậu có dì Miên, là con út của ông nội nhưng chỉ hơn cậu hai tuổi, nên có thể xem như là bạn, có anh em thằng Chửng bên hàng xóm nghịch như giặc giời, có anh Điền là học trò theo học nghề thuốc của ông nội cậu và đặc biệt là chị Ngà.

Khoảng thời gian này của cậu được dệt bởi các sợi chỉ là mối liên kết với những nhân vật trên, trong đó, sợi dây nối với chị Ngà nhảy múa thành một đường hoa văn đẹp và tinh tế vẽ lại diễn biến tâm lý – tình cảm của một người đang chuyển từ một cậu bé sang một chàng trai. Cậu có lẽ cũng nhận ra sự xao động đặc biệt trong tim khi cậu gặp chị Ngà, hay ở gần chị. Cậu gìn giữ tình cảm kỳ lạ ấy và trân quý chị Ngà như một viên ngọc đến mức không bao giờ có ý định chạm vào nó, chỉ để ngắm từ xa mà thôi. Mạch truyện cứ phát triển theo những cảm xúc kìm nén, nhút nhát, khắc khoải của một cậu bé - chàng trai nâng niu mối tình đầu của mình trong khi cũng đã đủ nhận thức để thấy có hai trái tim đang ghép đôi giữa chị Ngà và anh Điền. Cả câu chuyện mang nhí điệu nhẹ nhàng, man mác, và một cái kết buồn nhưng đẹp.

Và bài thơ phóng tác dưới đây có thể xem như sự trải lòng của chàng trai mới lớn ấy với mối tình đầu trong trẻo của mình.
 

Smigel Nguyễn

Gà BT
☆☆☆
Tham gia
3/7/14
Bài viết
1.235
Gạo
266,0
Re: [PHÓNG TÁC: Đi qua hoa cúc] - Tiếng chào đời
Tác phẩm phóng tác:

Đi qua thanh xuân
Đôi lần lỡ dở
Đi qua bỡ ngỡ
Ta rời thiếu niên

Gửi lại đây mộng năm tháng rất hiền
Ta đi qua quá nửa mùa thơ dại
Mang xa xôi gửi về thời xa ngái
Thương hoa vàng rụng cánh bởi gió mưa

Em ơi em, đã kịp biết hay chưa?
Mùa nông nổi nép mình nơi ngọn lá
Tôi thương em, nhưng tình là sỏi đá
Câm lặng một đời nghe gió trêu mây

Mùa mưa nào đã lọt kẽ bàn tay
Em thơ ngây trong ánh nhìn man mác
Chẳng bao giờ em hiểu lời em hát
Khiến tôi buồn giữa nỗi nhớ trong veo

Mùa rời đi, tuổi cũng vội bước theo
Ta thôi ngây ngô trong chiều nắng nhạt
Ta đã hiểu nỗi đau là bỏng rát
Là bàn tay xé toạc dấu yêu đầu

Hiểu trăm năm tôi vẫn nhớ mắt nâu
Êm dịu khắc sâu buổi đầu biết nhớ
Tình hoa niên nào ai không dang dở
Ta chia li bằng một tiếng chào đời...
 

Mắt nắng

Gà BT
Tham gia
5/8/14
Bài viết
1.252
Gạo
1.000,0
Re: [PHÓNG TÁC: Đi qua hoa cúc] - Tiếng chào đời
Ờ, đọc thấy âm hưởng của Lá diêu bông đó nha Sơ Mi. Gía như bạn cho vài câu nữa để cảm xúc người đọc lắng hơn, hoặc dùng từ nào đó nhấn mạnh đến sự tương tư này, nó sẽ lột tả được màu sắc của tình yêu đầu đời.
 
Bên trên