Thơ [PHÓNG TÁC: Truyện Kiều] – Mộng Thúy Vân - San

libra83

Gà tích cực
Nhóm Tác giả
Tham gia
19/12/14
Bài viết
226
Gạo
500,0
Thúy Kiều là một thiếu nữ tài sắc vẹn toàn, sống êm ấm cùng cha mẹ và 2 em là Thúy Vân và Vương Quan. Trong buổi du xuân, Kiều gặp Kim Trọng, thề nguyền đính ước với nhau.
Kim Trọng về quê chịu tang chú, gia đình Kiều bị mắc oan, Kiều phải bán mình chuộc cha. Kiều bị Mã Giám Sinh, Tú Bà, Sở Khanh lừa đẩy vào lầu xanh, được Thúc Sinh cúư khỏi lầu xanh nhưng bị Hoạn Thư ghen, Kiều phải trốn đi nương náu ở chùa Giác Duyên. Vô tình Kiều lại rơi vào tay Bạc Hạnh, Bạc Bà phải vào lầu xanh lần thứ 2. Kiều gặp Từ Hải. Từ Hải lấy Kiều làm vợ, giúp Kiều báo ân báo oán. Từ Hải mắc lừa Hồ Tôn Hiến, bị giết. Kiều bị bắt ép gả cho tên thổ quan. Nàng tủi nhục trầm mình ở sông Tiền Đường, Được sư Giác Duyên cứu, nương nhờ cửa Phật lần thứ 2.
Kim Trọng trở lại, kết duyên với Thúy Vân nhưng vẫn đi tìm Kiều. Nhờ sư Giác Duyên, Kim-Kiều gặp nhau, gia đình đoàn tụ. Kim gặp Kiều đổi tình yêu thành tình bạn.
ST
 

libra83

Gà tích cực
Nhóm Tác giả
Tham gia
19/12/14
Bài viết
226
Gạo
500,0
Re: [PHÓNG TÁC: Truyện Kiều] – Mộng Thúy Vân - San
Chúng tôi con cái một nhà
Thúy Kiều là chị, tôi là Thúy Vân
Hồng nhan đau khổ muôn phần
Dập vùi một kiếp, trăm lần lệ rơi
Thương chị, tôi chẳng nên lời
Một thân bồ liễu, vì người họa mang
Duyên thì cũng đã đứt ngang
Kim Kiều một mối, bẽ bàng xót thương.
Vừa thương chị kiếp đoạn trường,
Vừa thương mình lỡ tơ vương trong lòng
Cũng là một kiếp má hồng
Gặp người quân tử khuê phòng nhớ thương
Chị tôi hoa thẹn nguyệt nhường
Sánh vai tài tử đôi đường đẹp đôi
Tôi đành chôn chặt tình tôi
Vùi theo nhành liễu, hoa trôi giữa dòng
Trời xanh ghen với má hồng
Chị tôi phiêu bạt đôi lòng biệt ly
Kim Trọng luống mang sầu bi
Tôi thầm trộm nghĩ, hay vì...chính tôi?
Sánh duyên cùng với một người
Trong hình bóng chị phương trời rất xa
Bởi đời là kiếp phù hoa
Duyên may góp nhặt gọi là duyên tôi
Vậy mà đôi lúc bồi hồi
Người lại nhớ đến chị tôi phương nào
Phận tôi cũng phận má đào
Cũng vì thương tưởng nên nào thở than
Kim lang tiếc mối duyên tan
Chưa nguôi mong nhớ chưa tàn hương xưa
Chỉ thương mình chút duyên thừa
Hận không dám hận, yêu vừa quá yêu
Trong ngày hội ngộ Kim, Kiều
Chị tôi trở lại, đôi điều tỏ phân
Tôi thương chị gấp muôn lần
Biết mình phận bạc, chịu phần thiệt hơn
Chị tôi biết được nguồn cơn
Trút lòng dâu bể khuyên lơn mấy lời
"Phận chị giờ đã lỡ rồi
Phận em giờ phải đắp bồi mối duyên
Chị thương em gái thảo hiền
Sánh duyên tơ tóc truân chuyên cũng đành
Chị đây chỉ có lòng thành
Mong em trăm sự duyên lành phúc may..."
Tôi nghe chị mấy lời này
Đôi mắt ngấn lệ, đôi mày run run
Thế gian bất định vô cùng
Thương mình, thương chị muôn trùng xót xa
Đầu lòng hai ả tố nga
Thúy Kiều là chị, em là Thúy Vân...
 

forrestguy

Gà BT
Tham gia
22/8/14
Bài viết
1.030
Gạo
250,0
Re: [PHÓNG TÁC: Truyện Kiều] – Mộng Thúy Vân - San
Ôi trời, mấy hôm nay cũng đang ấp ủ một bài phóng tác từ truyện Kiều, cũng là lời Thúy Vân. Vậy mà libra83 đã làm trước rồi. Hic hic
 

libra83

Gà tích cực
Nhóm Tác giả
Tham gia
19/12/14
Bài viết
226
Gạo
500,0
Re: [PHÓNG TÁC: Truyện Kiều] – Mộng Thúy Vân - San

Mắt nắng

Gà BT
Tham gia
5/8/14
Bài viết
1.252
Gạo
1.000,0
Re: [PHÓNG TÁC: Truyện Kiều] – Mộng Thúy Vân - San
Bạn libra83, phần tóm tắt không thấy nhắc đến phần bạn phóng tác nhỉ? Cô đọc tiêu đề Mộng Thúy Vân để đoán bố cục của bài lục bát mới hiểu đấy. Cô nghĩ thế này: Ý tưởng không mới và độc đáo bằng bài dự thi trước của bạn. Với khả năng của bạn cô hơi tiếc chút xíu, nếu như bạn chú ý MỘNG của Thúy Vân là nỗi trăn trở của người vợ khi thấy chồng gặp lại người yêu cũ, rồi hãy mổ xẻ tình cảm của mình dành cho người chị gian nan tình trường thì tuyệt biết mấy. Ngay từ đầu bạn nhấn mạnh đến tình cảm chị em, cái cách như thế thì bao nhiêu "Mộng" đều được hóa giải. Những đau đớn, ghen tuông, trăn trở của một người vợ là không đáng kể nữa. Tiếc quá.
 
Bên trên