Nếu anh không nhớ, quên đi hết
Quên sự đày đoạ, quên đi chết
Anh một lần nữa được sinh ra
Tâm hồn anh lại bao thanh khiết.
Bản ngã đã mất, còn bản năng
Không gì vướng bận hay cản chân
Anh lại lần nữa thực sự sống
Một đứa trẻ con yêu bản thân.
Thay vì tìm cách giết chính mình
Anh không bao giờ muốn hi sinh
Sống vì ngày mai, vì xã hội
Và trên tất cả: sống vì mình.
Nhưng một lần nữa anh nhận ra
Anh đang sống trong vũng lầy và
Cùm gông sáng như dây chuyền bạc
Nặng trĩu - đầu óc - thịt và da.
Thực tại đổ vỡ, tâm hồn nát
Nước mắt rửa trôi, dòng máu nhoà
Chặt đứt - nhận thức - gãy - cảm xúc
Tự do
Tâm hồn được mở ra.
Thở than với chẳng quên đi hết
Không thay đổi được gì đâu mà
Phá tan xiềng xích của nhận thức
Một là sống - điên
Hai là ma
Hai chữ tự do quá xa xỉ
Anh chỉ có thể có trong mơ
Và rồi điều đó thành sự thực
Anh không bao giờ tỉnh lại nữa.
Quên sự đày đoạ, quên đi chết
Anh một lần nữa được sinh ra
Tâm hồn anh lại bao thanh khiết.
Bản ngã đã mất, còn bản năng
Không gì vướng bận hay cản chân
Anh lại lần nữa thực sự sống
Một đứa trẻ con yêu bản thân.
Thay vì tìm cách giết chính mình
Anh không bao giờ muốn hi sinh
Sống vì ngày mai, vì xã hội
Và trên tất cả: sống vì mình.
Nhưng một lần nữa anh nhận ra
Anh đang sống trong vũng lầy và
Cùm gông sáng như dây chuyền bạc
Nặng trĩu - đầu óc - thịt và da.
Thực tại đổ vỡ, tâm hồn nát
Nước mắt rửa trôi, dòng máu nhoà
Chặt đứt - nhận thức - gãy - cảm xúc
Tự do
Tâm hồn được mở ra.
Thở than với chẳng quên đi hết
Không thay đổi được gì đâu mà
Phá tan xiềng xích của nhận thức
Một là sống - điên
Hai là ma
Hai chữ tự do quá xa xỉ
Anh chỉ có thể có trong mơ
Và rồi điều đó thành sự thực
Anh không bao giờ tỉnh lại nữa.