Thơ Quên được...?

lovekayo2015

Gà con
Tham gia
19/6/15
Bài viết
23
Gạo
0,0
trang_mau_1.jpg


Trăng máu đốt cháy từng tán cây
Sao đêm như những đóm lửa tàn
Chỉ còn mỗi anh nơi chốn ấy
Nghĩ về em... như kiểu... ánh trăng vàng

Anh đã quên được ngày hôm qua
Ngày có ánh trăng tròn trịa và hài hòa
Ngày có em, trong tay, hồng đôi má
Ngày hôm qua, ư, anh đã quên rồi mà

Anh đã quên lúc em cười ngẩn ngơ
Khiến tim anh đập từng nhịp thẩn thờ
Anh quên hết từng hơi ấm em thở
Chỉ còn nhớ hình bóng ai nhạt mờ

Anh trót quên lời hứa khẽ cùng em
Rằng anh sẽ nghĩ về em từng đêm
Nhưng trăng máu đốt cháy cả tâm tính
Khiến cho anh chẳng thể giữ tâm tình

Nên anh quên quá khứ, quên hiện tại
Như lão tăng gặp chuyện quên thiện tai
Anh sợ hãi đến độ mặt tím tái
Chỉ biết rằng phải nghĩ đến tương lai

Anh vì thế mà quên lời em nói
Quên hết những cử chỉ em làm
Quên rồi... mà anh vẫn đang nhắc
Về lần đầu, bàn tay ta khẽ chạm

Thôi bỏ đi: Anh đã quên rồi mà
Rõ ràng đã quên hết những chuyện hôm qua
Quên lúc nắm tay, em chợt hồng đôi má
Ơ! Sao nhớ rõ vậy? Anh đã quên rồi mà...
Có những nơi không phải đến là đến được
Có những chuyện không phải quên là quên hết
J.Jockar,J

 
Chỉnh sửa lần cuối:

Y_Nhi_xx

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
10/12/14
Bài viết
661
Gạo
0,0
Re: Quên được...?
Trăng máu đốt cháy từng tán cây
Sao đêm như những đóm lửa tàn
Chỉ còn mỗi anh nơi chốn ấy
Nghĩ về em... như kiểu... ánh trăng vàng
Nghe trăng máu mình cứ rợn rợn thế nào ý :v.
 

Y_Nhi_xx

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
10/12/14
Bài viết
661
Gạo
0,0
Re: Quên được...?
Trăng máu không xinh xắn dễ thương
Nhưng có vẻ đẹp oai hùng bi tráng
Sao phải sợ?
Khụ, vốn dĩ mình viết truyện cũng có nói đến trăng máu. Và mình đã miêu tả nó theo một hướng đáng sợ :-ss.
 

ank2tv

Gà cận
Tham gia
17/6/15
Bài viết
720
Gạo
360,0
Re: Quên được...?
Khụ, vốn dĩ mình viết truyện cũng có nói đến trăng máu. Và mình đã miêu tả nó theo một hướng đáng sợ :-ss.
Cái chết là một thứ khá đáng sợ mà qua ngòi bút nó đơn giản như không. Văn, thơ nói chung chỉ cố đem lại cho ta cái nhẹ nhàng phải không bạn?
 

lovekayo2015

Gà con
Tham gia
19/6/15
Bài viết
23
Gạo
0,0
Re: Quên được...?
Cái chết là một thứ khá đáng sợ mà qua ngòi bút nó đơn giản như không. Văn, thơ nói chung chỉ cố đem lại cho ta cái nhẹ nhàng phải không bạn?
Không đâu! Khi nhẫn tâm hạ sát 1 nhân vật của mình tạo ra (dù là vai phản diện), chỉ đơn giản là viết vài câu cho cái kết của hắn, tôi vẫn rất do dự và cảm thấy thương tiếc...
 

ank2tv

Gà cận
Tham gia
17/6/15
Bài viết
720
Gạo
360,0
Re: Quên được...?
Không đâu! Khi nhẫn tâm hạ sát 1 nhân vật của mình tạo ra (dù là vai phản diện), chỉ đơn giản là viết vài câu cho cái kết của hắn, tôi vẫn rất do dự và cảm thấy thương tiếc...
Những thứ viết ra và hiện thực nó gần giống nhau, gần thôi chứ cách xa lắm, tạo ra một nhân vật bằng ngòi bút phải chịu trách nhiệm về số phận nhân vật đó. Hình như bạn hiểu sai ý tớ, tớ muốn nói những thứ trong văn thơ có thể gọi là "đáng sợ" nhưng hầu hết đều biến nó thành một hình ảnh đẹp, là điểm nhấn trong tác phẩm của mình. Bạn thấy có phải không?
 

Y_Nhi_xx

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
10/12/14
Bài viết
661
Gạo
0,0
Re: Quên được...?
Cái chết là một thứ khá đáng sợ mà qua ngòi bút nó đơn giản như không. Văn, thơ nói chung chỉ cố đem lại cho ta cái nhẹ nhàng phải không bạn?
Có lẽ thế :).
 

lovekayo2015

Gà con
Tham gia
19/6/15
Bài viết
23
Gạo
0,0
Re: Quên được...?
Những thứ viết ra và hiện thực nó gần giống nhau, gần thôi chứ cách xa lắm, tạo ra một nhân vật bằng ngòi bút phải chịu trách nhiệm về số phận nhân vật đó. Hình như bạn hiểu sai ý tớ, tớ muốn nói những thứ trong văn thơ có thể gọi là "đáng sợ" nhưng hầu hết đều biến nó thành một hình ảnh đẹp, là điểm nhấn trong tác phẩm của mình. Bạn thấy có phải không?
Quá chuẩn luôn!!
 
Bên trên