Thơ Tan

Lãng Khách

Gà BT
☆☆☆
Tham gia
14/8/14
Bài viết
1.095
Gạo
400,0

Khi những ánh sao chìm vào đôi mắt đêm anh nhớ…
Một người con gái dịu dàng với chiếc áo đỏ rất xinh
Anh lặng mình ngây ngất đắm chìm trong khoảnh khắc đó
Để rồi hiểu ra đã yêu nụ cười… Nụ cười riêng anh


Khi mới chớm thu màu lá còn xanh và cơn gió đến cũng nhẹ
Chải từng sợi nắng bên phố chiều bàn tay em run run
Nắm lấy bàn tay đặt vào trái tim,
Hương hoa sữa đâu đó phảng phất thật đượm tình


Khi chạm đôi môi, lần đầu tiên thế giới như ngừng lại
Thời gian như không tồn tại
Không gian trống trải bỗng chốc hoá thiên đàng
Rót đầy mật ngọt, sỏi đá cũng say


Khi bầu trời còn mê mải vui ngày tháng đó
Có ai đoán được?
Mọi thứ biến đổi,
Hoá cơn mưa…


Khi quán vắng khuấy đều một màu trưa
Chiếc lá vàng cuối thu mênh mang buồn rớt xuống
Cơn gió xưa giờ đã lạnh buốt tâm hồn
Trở về lòng trả đủ nỗi cô đơn.


LK
 
Chỉnh sửa lần cuối:

Ivy_Nguyen

...quy ẩn...
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
Tham gia
29/8/14
Bài viết
5.515
Gạo
1.500,0
Re: Tan
Lần sau không đọc thơ bác này, toàn thơ buồn à. :((:((:((
Thơ bác ít sạn lắm, mãi mới bắt được một lỗi nè.
Để rồi hiểu ra đã yêu nụ cườiNụ cười riêng anh => Để rồi hiểu ra đã yêu nụ cười… Nụ cười riêng anh
 

Lãng Khách

Gà BT
☆☆☆
Tham gia
14/8/14
Bài viết
1.095
Gạo
400,0
Re: Tan
Tâm trạng buồn thì đành phải viết thơ buồn thôi chứ biết sao giờ, đã sửa lỗi rồi nhé tks :).
 

tennycin

Homo sapiens
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
Tham gia
18/7/14
Bài viết
2.823
Gạo
700,0
Re: Tan
Lần sau không đọc thơ bác này, toàn thơ buồn à. :((:((:((
Thơ bác ít sạn lắm, mãi mới bắt được một lỗi nè.
Để rồi hiểu ra đã yêu nụ cườiNụ cười riêng anh => Để rồi hiểu ra đã yêu nụ cười… Nụ cười riêng anh
Nàng nói thế anh Lãng tự ái bỏ gác mà đi thì biết làm sao hả! Ta cần lãng khách độc bước lang thang đi đến đâu để lại thơ đến đấy để ta còn đọc chứ.
Này anh Lãng, ta thích nhất khổ cuối, cơ mà đắt nhất câu cuối cùng ấy, nghe xót xa và đau đớn lắm, cứ như là bị cuộc đời phản bội vậy...
 

Lãng Khách

Gà BT
☆☆☆
Tham gia
14/8/14
Bài viết
1.095
Gạo
400,0
Re: Tan
Nàng nói thế anh Lãng tự ái bỏ gác mà đi thì biết làm sao hả! Ta cần lãng khách độc bước lang thang đi đến đâu để lại thơ đến đấy để ta còn đọc chứ.
Này anh Lãng, ta thích nhất khổ cuối, cơ mà đắt nhất câu cuối cùng ấy, nghe xót xa và đau đớn lắm, cứ như là bị cuộc đời phản bội vậy...
Đôi khi cũng không biết mình nghĩ gì, làm gì và viết gì nữa. Hiện tại thì não phải đang hoạt động mạnh:-<.
 

tennycin

Homo sapiens
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
Tham gia
18/7/14
Bài viết
2.823
Gạo
700,0
Re: Tan
Đôi khi cũng không biết mình nghĩ gì, làm gì và viết gì nữa. Hiện tại thì não phải đang hoạt động mạnh:-<.
Này hỡi chàng lãng khách
Sao vội bước đi mau
Mang theo cả túi sầu
Mỗi mình anh độc bước

P/s: tặng Lãng KháchMotKeVoDanh, sao ta thấy hai người giống nhau quá. Hông biết có đúng không?
 

MotKeVoDanh

Gà BT
Tham gia
9/6/14
Bài viết
1.535
Gạo
250,0
Re: Tan
Này hỡi chàng lãng khách
Sao vội bước đi mau
Mang theo cả túi sầu
Mỗi mình anh độc bước

Có thoáng đã chung bước,
Nhưng chẳng được bao lâu,
Rồi bỗng đời chia lối,
Đành độc bước mình tôi...

Túi sầu của năm tháng,
Những ngày đã qua đi,
Những điều mãi ghi dấu,
Chẳng cách nào bỏ đi...
 

Lãng Khách

Gà BT
☆☆☆
Tham gia
14/8/14
Bài viết
1.095
Gạo
400,0
Re: Tan
Ông này đúng là cha dượng rồi. Lần nào cũng làm người ta mơ màng hạnh phúc xong rớt bịch xuống đất. ~X(
Oan uổng quá... Bao đại nhân.
Này hỡi chàng lãng khách
Sao vội bước đi mau
Mang theo cả túi sầu
Mỗi mình anh độc bước

P/s: tặng Lãng KháchMotKeVoDanh, sao ta thấy hai người giống nhau quá. Hông biết có đúng không?
Sẽ đi đâu với tháng ngày vô định
Đứng nãy giờ chứ nào có đi đâu
Thế mà "nụ" thả một câu
Nghe như trúng đá vỡ đầu... Ui dza...[-O<
 

tennycin

Homo sapiens
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
Tham gia
18/7/14
Bài viết
2.823
Gạo
700,0
Re: Tan
Trúng đầu cớ sao không thấy máu
Cơ mà "nụ" dám thả gì đâu
Lỡ mà anh Lãng mắc câu
Về lại trách "nụ" biết đâu mà đền...
 
Bên trên