Thành phố này…
…ngày tràn ngập mưa bay
quán cà phê quen, mình ngồi cùng nhau, dăm ba câu chuyện cũ,
giọt cà phê ánh nâu, nhành hoa đã héo rũ,
Chiều!
…chút nắng tàn rơi rớt bên song.
Thành phố này đã chất chứa quá nhiều những hoài mong,
mỗi lần bước chân qua, là một lần ta để mình rơi nước mắt
những góc phố lặng yên, những con đường vắng ngắt
người lướt qua nhau, chẳng để lại được gì.
Thành phố này…
… đã chứng kiến bao nhiêu cuộc chia ly
thêm lần nữa hẳn cũng không ai biết
bàn tay này với bàn tay kia giờ đây đã không còn xiết
ánh mắt này với ánh mắt kia cũng không dám chạm nhau.
Thành phố này giữ lại trong lòng bao nhiêu là nỗi đau
rồi cũng như phù sa sẽ lắng dần xuống đáy,
Tháng rồi năm qua đi, sẽ đến lúc không còn ai nhận thấy
không ai biết về mình, không ai nhớ về tên.
Thành phố này…
… có lẽ đã đến lúc mình cần phải quên.
…ngày tràn ngập mưa bay
quán cà phê quen, mình ngồi cùng nhau, dăm ba câu chuyện cũ,
giọt cà phê ánh nâu, nhành hoa đã héo rũ,
Chiều!
…chút nắng tàn rơi rớt bên song.
Thành phố này đã chất chứa quá nhiều những hoài mong,
mỗi lần bước chân qua, là một lần ta để mình rơi nước mắt
những góc phố lặng yên, những con đường vắng ngắt
người lướt qua nhau, chẳng để lại được gì.
Thành phố này…
… đã chứng kiến bao nhiêu cuộc chia ly
thêm lần nữa hẳn cũng không ai biết
bàn tay này với bàn tay kia giờ đây đã không còn xiết
ánh mắt này với ánh mắt kia cũng không dám chạm nhau.
Thành phố này giữ lại trong lòng bao nhiêu là nỗi đau
rồi cũng như phù sa sẽ lắng dần xuống đáy,
Tháng rồi năm qua đi, sẽ đến lúc không còn ai nhận thấy
không ai biết về mình, không ai nhớ về tên.
Thành phố này…
… có lẽ đã đến lúc mình cần phải quên.