MÁU THUẦN-CHỦNG
Thuật ngữ ‘máu-thuần-chủng’ để chỉ một gia đình hoặc một cá nhân không có dòng máu Muggle (không-có-pháp-thuật). Khái niệm này đại thể là có liên quan đến Salazar Slytherin, một trong bốn người sáng lập nên Trường Đào tạo Phù thủy và Pháp sư Hogwarts, ông không muốn dạy bất kỳ người nào có cha mẹ là dân Muggle, điều này đã dẫn đến mối bất hòa giữa ông với ba người cộng sự, và cũng là nguyên nhân ông rời khỏi trường.
Quan điểm phân biệt xuất thân của Slytherin bị hầu hết các phù thủy thời đó cho là bất bình thường và sai lạc. Văn học thời bấy giờ cho thấy người gốc Muggle không chỉ được chấp nhận, mà còn được coi như người có tài năng đặc biệt. Họ được gọi bằng một cái tên trìu mến ‘Quả lắc Nhiệm màu’ (vẫn còn rất nhiều tranh cãi quanh vấn đề nguồn gốc của cụm từ này, nhưng hợp lý nhất có lẽ là vào thời đó, bùa ếm ‘lúc lắc’ tràn lan khắp nơi).
Quan điểm của giới pháp thuật đã có thay đổi sau khi Đạo luật Bí mật Quốc tế có hiệu lực năm 1692, khi cộng đồng pháp thuật tự nguyện lui vào thời kỳ ở ẩn sau thời gian bị dân Muggle khủng bố và bức hại. Thời kỳ này là thời kỳ đau thương đối với tất cả pháp sư và phù thủy, và tỉ lệ hôn phối với dân Muggle rơi xuống mức thấp nhất trong lịch sử, phần lớn là bởi họ sợ rằng nếu liên hôn chắc chắn sẽ bị phát hiện, và, hậu quả là, vi phạm nghiêm trọng đến đạo luật phù thủy.*
Trong bối cảnh hoang mang, sợ hãi, đầy oán hờn như vậy, bắt đầu có nhiều người theo chủ nghĩa máu-thuần-chủng. Như một điều hiển nhiên, những người ủng hộ chủ nghĩa máu-thuần-chủng cũng là những người phản đối Đạo luật Giữ Bí mật Quốc tế, về chủ trương hòa bình thay vì chiến tranh công khai với dân Muggle, gay gắt nhất. Ngày càng nhiều phù thủy bấy giờ truyền giáo rằng cưới một người Muggle không chỉ trái với Đạo luật mới, mà còn là một điều nhục nhã, không hợp lẽ tự nhiên và làm ‘ô uế’ dòng máu pháp thuật.**
Hôn thú Muggle/phù thủy đã rất phổ biến từ nhiều thế kỷ qua, nên những người bây giờ tự cho mình là máu-thuần-chủng không thể nào có nhiều tổ tiên là phù thủy hơn những người không tự nhận là máu-thuần-chủng được. Tự gọi mình là máu-thuần-chủng chẳng qua chỉ là tuyên bố quan điểm chính trị hoặc xã hội (‘Tôi sẽ không cưới một người Muggle và tôi cho rằng hôn nhân Muggle/phù thủy đáng bị lên án’) chứ không phải là tuyên bố sự thật về huyết thống.
Nhiều sản phẩm nghiên cứu thiếu minh bạch, đã được xuất bản suốt đầu thế kỷ mười tám và trích dẫn chính những bài viết của Salazar Slytherin, trở thành mẫu qui chiếu được cho là để đánh giá mức độ thuần chủng, cùng với gia phả. Các dấu hiệu được nhắc tới nhiều nhất là: có khả năng pháp thuật trước khi lên ba, sớm (trước khi lên bảy) thông thạo chổi bay, không thích hoặc sợ heo và những người chăn heo (heo thường được coi là loài đặc biệt không có một chút pháp thuật nào và nổi tiếng là khó bỏ bùa), có sức đề kháng với các loại bệnh thông thường ở trẻ em, có bề ngoài nổi bật và có ác cảm với dân Muggle thấy rõ ngay khi chỉ là đứa bé, thể hiện qua thái độ sợ hoặc căm ghét khi có dân Muggle xuất hiện.
Những nghiên cứu liên tục của Sở Huyền bí đã chứng minh rằng những thứ được cho là dấu hiệu phân biệt máu-thuần-chủng kia không hề có cơ sở thực tế. Tuy nhiên, nhiều người thuần chủng vẫn tiếp tục coi đó là bằng chứng chứng minh họ thuần chủng hơn những người khác trong cộng đồng pháp thuật.
Vào đầu những năm 1930, cuốn ‘Danh mục Máu Thuần chủng’ được xuất bản ở Anh, trong đó đã liệt kê ra hai mươi tám dòng họ thực sự thuần chủng, được xếp loại bởi một tác giả vô danh cũng là người đã viết cuốn sách***, với ‘mục đích giúp những gia tộc này duy trì sự thuần chủng huyết thống’. Cái được gọi là ‘Hai Mươi Tám Dòng Họ Bất Khả Xâm Phạm’ gồm những gia tộc sau:
Abbott
Avery
Black
Bulstrode
Burke
Carrow
Crouch
Fawley
Flint
Gaunt
Greengrass
Lestrange
Longbottom
Macmillan
Malfoy
Nott
Ollivander
Parkinson
Prewett
Rosier
Rowle
Selwyn
Shacklebolt
Shafiq
Slughorn
Travers
Weasley
Yaxley
Có vài gia tộc kể trên đã công khai ta thán về việc họ có tên trong danh sách này, họ khẳng định tổ tiên của họ chắc chắn có cả những người là dân Muggle, và sự thực là họ không lấy đó là xấu hổ. Phản ứng dữ dội nhất là gia đình đông con đông cháu Weasley, cho dù có móc nối họ hàng hang hốc với hầu hết mọi gia tộc phù thủy lâu đời ở Anh, nhưng họ vẫn tự hào vì tổ tiên có quan hệ với những người Muggle thú vị. Phản ứng đó đem đến cho những gia đình này không ít lời sỉ nhục, lăng mạ từ những người ủng hộ chủ nghĩa thuần chủng, và bị gán cho cái danh là ‘kẻ phản bội dòng máu’. Trong khi ấy, lại càng nhiều gia tộc phản đối rằng tại sao họ không có trong danh sách máu-thuần-chủng.
*Suốt những thập kỷ và thế kỷ sau đó, tỉ lệ hôn nhân hỗn phối lại bắt đầu tăng đến độ nhiều như ngày nay, và điều này không hề khiến cộng đồng pháp thuật bị phát hiện. Giáo sư Mordicus Egg, tác giả cuốn
Triết học Nhân gian: Tại sao dân Muggle không muốn biết, đã chỉ ra rằng dân Muggle khi yêu thường không phản bội chồng hoặc vợ mình, và khi không yêu nữa họ sẽ bị những người xung quanh chế giễu nếu họ nói rằng người chồng cũ, vợ cũ của mình là phù thủy.
**Thực tế cho thấy, điều ngược lại mới là đúng. Những nơi các gia đình phù thủy nhất quyết cưới những người trong nhóm cộng đồng phù thủy nhỏ hẹp, thì các thành viên trong gia đình thường bị thần kinh không ổn định và sức khỏe không tốt.
***Nhiều người cho là Cantankerus Nott.