Ời, "giật mình" là cảm nhận của chị về bài thơ của em, sao gọi là tám được được em trai?Tám vô đây a HEXAGON cho ra đảo đấy . Làm tiếp đi chị.
Chuyện tình này làm sao anh viết tiếp,
Tát anh rồi, đau miệng quá em yêu.
Hôn em? Anh hôn cả trời đất,
Tát anh một phát, ngừng chút nữa tát tiếp nhé em.
Anh thấy đau sao còn mong tát tiếpChuyện tình này làm sao anh viết tiếp,
Tát anh rồi, đau miệng quá em yêu.
Hôn em? Anh hôn cả trời đất,
Tát anh một phát, ngừng chút nữa tát tiếp nhé em.
Em là ai?Đối với em, anh là cỏ rác,
Có là gì mà gọi em yêu,
Đi đi anh khi còn có thể,
Thêm cái nữa là anh nát mồm...
Em oánh anh trong cơn yêu đắm,Anh thấy đau sao còn mong tát tiếp
Yêu em thì đau cả đời nghe anh
Đụng tới em đời chả còn màu xanh
Tránh em ra kẻo không em giết.
Cơ mà sao mình thích đổi câu cuối thành:Kìa em yêu, chớ có thẹn thùng.
Chỉ là chiếc hôn chuồn chuồn ớt,
Cớ sao đánh xong bỏ người quên dép,
Cầm dép về đi, nhà anh chẳng bán đâu.