Thơ Thu Hà Nội

Mèo Ma Kết

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
14/1/14
Bài viết
343
Gạo
900,0
THU HÀ NỘI
Tác giả:
AkaKiL
Em quen anh một chiều thu Hà Nội
Gió kéo về, hàng ghế đá, lá rơi,
Khẽ vô tình anh bước đến bên em
Thật nhẹ nhàng nhưng sao mà ấm áp!

Em thương anh, bút sáp vẽ thành tranh
Rồi vô tình tranh hóa thành cổ tích.
Ở nơi ấy, em là nàng công chúa
Cỗ xe ngựa, anh bước đến bên em.

Thu Hà Nội, sao mà vô tình thế.
Đến rồi đi không báo trước điều gì
Chỉ vô tình gió rít vào khung cửi
Rồi âm thầm, mang giá buốt về đây.

Thu đến thu đi, rồi thu lại đến
Vào mùa thu ấy, anh đã đi xa
Cứ thế, cứ thế, thu vẫn trôi qua,
Biết đến thu nào đưa anh trở lại.​
 

tennycin

Homo sapiens
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
Tham gia
18/7/14
Bài viết
2.823
Gạo
700,0
Re: Thu Hà Nội
Nếu xét về ý tứ thì bài thơ này viết rất tự nhiên, giống như giấc mộng của thiếu nữ vậy. Nhưng xét về nhịp điệu thì bài thơ chưa được nhịp nhàng lắm. Nếu bạn chú ý đến vần điệu một chút có lẽ bài thơ sẽ mượt mà hơn nhiều. :-*
 

Mèo Ma Kết

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
14/1/14
Bài viết
343
Gạo
900,0
Re: Thu Hà Nội
Nếu xét về ý tứ thì bài thơ này viết rất tự nhiên, giống như giấc mộng của thiếu nữ vậy. Nhưng xét về nhịp điệu thì bài thơ chưa được nhịp nhàng lắm. Nếu bạn chú ý đến vần điệu một chút có lẽ bài thơ sẽ mượt mà hơn nhiều. :-*
Cảm ơn chị đã góp ý ạ!! >:D<
Em có một nhược điểm: nếu vần thì thơ không tự nhiên và ngược lại.:))
 
Bên trên