Người ngồi trên phố gió vừa sang
Thu lững lờ ngang ô cửa nhỏ
Cốc cà phê khói bay lãng đãng
Nhạc Trịnh ai mở làm tê lòng người.
Này em, người vừa cất tiếng cười
Dịu dàng e lệ lắm hồn nhiên
Làm thu ghé, ngại ngùng tan biến
Sợ lạnh lùng nhộm tím nụ cười kia.
Tôi muốn
Đưa tay chạm đến lúm đồng tiền
Ôm ghi ta
Gảy một khúc tình ca
Lãng du thương nhớ
thành thi sĩ
Gửi đến em
Chỉ một chữ tình.
"Tình chỉ đẹp khi còn dang dở"
Câu hát mị mộng lắm từ ly
Để giấc mơ
Chẳng khi nào trọn vẹn
Tôi là thi sĩ
lẳng lặng từ xa mãi yêu thầm.
Thu lững lờ ngang ô cửa nhỏ
Cốc cà phê khói bay lãng đãng
Nhạc Trịnh ai mở làm tê lòng người.
Này em, người vừa cất tiếng cười
Dịu dàng e lệ lắm hồn nhiên
Làm thu ghé, ngại ngùng tan biến
Sợ lạnh lùng nhộm tím nụ cười kia.
Tôi muốn
Đưa tay chạm đến lúm đồng tiền
Ôm ghi ta
Gảy một khúc tình ca
Lãng du thương nhớ
thành thi sĩ
Gửi đến em
Chỉ một chữ tình.
"Tình chỉ đẹp khi còn dang dở"
Câu hát mị mộng lắm từ ly
Để giấc mơ
Chẳng khi nào trọn vẹn
Tôi là thi sĩ
lẳng lặng từ xa mãi yêu thầm.