Thơ Tôi đứng đây...

hoaithi1998

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
21/6/14
Bài viết
317
Gạo
0,0
images

Tôi đứng đây nghe, một buổi chiều lộng gió
Lá khẽ gọi qua những hàng cây
Đứng mãi nơi đây, trên vùng trời rộng lớn
Đã có khi nào bạn ở nơi đây?

Tôi đứng đây, lặng im và cảm nhận
Mùi hương quen thuộc hòa vào những đám mây
Màu nước bao vây, giữa khoảng trời rậng ngợp
Màu xanh hòa hợp, trắng vàng lung linh

Tôi rung rinh trong ánh hồng rực rỡ
Khoe sắc mình, vươn trải những ngày đông
Có hay không lòng buồn man dịu lạc
Có biết tạc, nỗi ghi nhớ hằn sâu

Có biết đâu, bản thân mình bé nhỏ
Khoe sắc mình nhỏ bé vạn trời xanh
Có không anh, một bờ vai để tựa
Vơi nỗi buồn, lặng ngắm thuở bình minh.
 

hoaithi1998

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
21/6/14
Bài viết
317
Gạo
0,0
Re: Tôi đứng đây...
Thơ bạn toàn thơ buồn không à, giống như là tâm trạng người đang thất tình vậy.
Người ta thất tình buồn lắm
Tôi chưa yêu chưa hiểu nỗi sầu mong
Như hoa hướng dương rực rỡ
Hướng mặt trời như bài thơ tôi viết!
Thật kỳ lạ người tưởng ta thất tình
Nhưng ta lại chưa đủ một lần can đảm
Lưới tình kia tràn ngập những bể dâu
Ta là người đâu dễ để tình hành hạ
Cuộc đời ta giống như cơn gió thoảng
Tự do tự tại, chẳng thuộc về ai
Nhưng ngỡ đâu dăm bể nơi sầu
Ta một nơi dừng chân không ngảnh lại
Bởi vì ta biết khi nào ngây dại
Chợt nhận ra chẳng có nơi nào nhà
Chợt nhận ra trong đêm tối vỡ òa
Khi đêm xuống, thu mình bên đèn nhỏ.
 

hoaithi1998

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
21/6/14
Bài viết
317
Gạo
0,0
Re: Tôi đứng đây...
Cuộc sống này vốn dĩ vô thường
Nghỡ tất cả là chân trời hoa cỏ
Những bông cúc sắc vàng nho nhỏ
Khoe sắc bên đời mặc gió thổi bay
Tôi mơ màng như chẳng biết chẳng hay
Cố quên đi một tình yêu thửa ấy
Nghỡ sau mưa là bầu trời xanh thẳm
Nhưng lầm rồi chỉ trơ trọi màu đen
Nhớ tiếng cười và ánh mắt thân quen
Vẫn nhìn tôi như buổi đầu niên học!
1385117_297709960367723_1835658138_n.jpg
Biết vậy chăng nhưng bao giờ mới học
Được cách yêu cuộc sống, yêu chính mình
Tự làm tổn thương, người đau nhức
Cảm giác tột cùng mang nỗi xót thương.
 

MotKeVoDanh

Gà BT
Tham gia
9/6/14
Bài viết
1.535
Gạo
250,0
Re: Tôi đứng đây...
Tôi đứng đây... Nơi tình cờ ghé
Nghe khúc đối thơ vọng mãi âm vang
Lâu lắm rồi vần thơ ai mới cất
Nghe xôn xao dao động sớm chiều...

Tôi đứng đây... Nhìn người nơi ấy
Thả trôi tâm hồn vào với trời mây
Nghe đâu đây khúc thơ buồn vời vợi
Như khúc bi ai như thoáng buồn...
 

hoaithi1998

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
21/6/14
Bài viết
317
Gạo
0,0
Re: Tôi đứng đây...
Tôi đứng đây... Nơi tình cờn ghé
Nghe khúc đối thơ vọng mãi âm vang
Lâu lắm rồi vần thơ ai mới cất
Nghe xôn xao giao động sớm chiều...

Tôi đứng đây... Nhìn người nơi ấy
Thả trôi tâm hồn vào với trời mây
Nghe đâu đây khúc thơ buồn vời vợi
Như khúc bi ai như thoáng buồn...
Tôi đứng đây, lòng đau chợt cắt
Trách bản thân sao vô dụng lắm điều
Nói không đau không thương không nuối tiếc
Nhưng sao lòng lại quá đỗi xót xa.
 

ngocnungocnu

Gà trùm
Nhóm Tác giả
☆☆☆
Tham gia
11/9/14
Bài viết
5.250
Gạo
1.650,0
Re: Tôi đứng đây...
Tôi đứng đây... Nơi tình cờn ghé
Nghe khúc đối thơ vọng mãi âm vang
Lâu lắm rồi vần thơ ai mới cất
Nghe xôn xao giao động sớm chiều...

Tôi đứng đây... Nhìn người nơi ấy
Thả trôi tâm hồn vào với trời mây
Nghe đâu đây khúc thơ buồn vời vợi
Như khúc bi ai như thoáng buồn...
" cờn ghé" là sao ạ?
"Giao động " -> hình như là "dao động" ạ. :).
 

MotKeVoDanh

Gà BT
Tham gia
9/6/14
Bài viết
1.535
Gạo
250,0
Re: Tôi đứng đây...

hoaithi1998

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
21/6/14
Bài viết
317
Gạo
0,0
Re: Tôi đứng đây...
Tình yêu nếu trên đời là có thật
Thì cũng chỉ là trăng trong nước
Lệ tràn mi khi người đi cất bước
Ngoái đầu nhìn về một phía không tôi
Nói chi đến cả những điều xa xôi
Điều đơn giản là chẳng gì mãi mãi
Chỉ biết hết mình lúc tay ở trong tay
Nào đó người đi tôi có hay
Để thương nhớ sầu ngàn đời vẫn nhớ!
555891_297709827034403_814143073_n.jpg
Trăng kia lặng mình trong làn nước
Vắt trong xanh một bóng song hành
Bóng hai hàng mi, nhẹ run nước chớp
Lệ hai hàng, chảy đôi bờ lăn tăn.
 

MotKeVoDanh

Gà BT
Tham gia
9/6/14
Bài viết
1.535
Gạo
250,0
Re: Tôi đứng đây...
Tôi đứng đây, lòng đau chợt cắt
Trách bản thân sao vô dụng lắm điều
Nói không đau không thương không nuối tiếc
Nhưng sao lòng lại quá đỗi xót xa.

Ai chả đôi lần thấy mình vô dụng
Bởi cuộc đời này vẫn lắm chông gai
Xô ta ngã mặt dù ta không muốn
Để rồi ta tự đứng tự bước đi...

Miệng với lòng luôn đôi đường đôi ngả
Chả cùng nhau cùng ý tự bao giờ
Nên người chỉ cần lặng im nghe ngóng
Tiếng nói lòng vẫn vang vọng nơi kia...
 

hoaithi1998

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
21/6/14
Bài viết
317
Gạo
0,0
Re: Tôi đứng đây...
Ai chả đôi lần thấy mình vô dụng
Bởi cuộc đời này vẫn lắm chông gai
Xô ta ngã mặt dù ta không muốn
Để rồi ta tự đứng tự bước đi...

Miệng với lòng luôn đôi đường đôi ngả
Chả cùng nhau cùng ý tự bao giờ
Nên người chỉ cần lặng im nghe ngóng
Tiếng nói lòng vẫn vang vọng nơi kia...
Biết thế nơi đây, trong trái tim non nớt
Vẫn không tránh khỏi ngàn vạn xót thương
Vạn người bên em ai cũng nỡ
Trách sao người tươi cười mỗi sớm mai

Vậy thế nhưng em vẫn cứ mãi hoài
Không một lời buồn hay ngỏ lỏ
Chỉ để bên em từng hàng chữ nhỏ
Xuyên suốt chia sẻ những ngày qua

Cũng chỉ bên em như vậy gọi là
Trong thoáng chốc mây mù che tỏa
Ánh sáng đó khi bình minh sẽ ngả
Một màu vàng đượm buồn đôi mắt em.
 
Bên trên