Thơ Tôi nghe giọt nước mắt rơi

blankboy2002

Gà cận
Tham gia
15/9/17
Bài viết
372
Gạo
8,0
Tôi nghe giọt nước mắt rơi
Nằm ôm em khóc, chẳng cười nổi đâu
Hứng lên, lại viết đôi câu
<Phần này bỏ trống, phần sau cố điền>

Tôi nghe giọt nước mắt rơi
<Có khi chẳng viết nữa, thôi đành dừng>
<Viết lại có khá hơn chăng?>
<Nhưng mà tiếc lắm, chẳng đành bỏ đi>

Lệ tuôn, đục phá lông mi
Từ biệt con mắt phải, đi không chào
Đi ra rồi lại đi vào
Ngỡ như mắt trái được trao tâm hồn
Rồi thì dòng lệ cô đơn
Quay lưng, cất bước, lên đường đến tai
Tôi nghe giọt nước mắt rơi
Nghe bằng da thịt, ôm người tôi yêu
Lệ kia cũng cạn ít nhiều
Chẳng thể nói hết bao điều với tai

Tôi nghe giọt nước mắt rơi
Tôi nghe giọt nắng mặt trời lãng quên
Tôi nghe giọt đắng thuốc tim
<Nhưng ai nghe thấy như mình nữa đâu?>
 

lâm băng1997

Gà cận
Tham gia
17/4/20
Bài viết
502
Gạo
0,0
Re: Tôi nghe giọt nước mắt rơi
Halo, lâu lắm rồi tui mới quay lại Gác. Thơ của ông vẫn luôn có một cái màu sắc riêng biệt rất dễ nhận biết, người ta hay gọi là phong cách riêng hay Iconic:]]

Thực sự thì phong cách của ông nó pha lẫn giữa "Thơ" và "Điên", phần "Điên" nhiều hơn một chút. Bản thân tui cũng rất hay "Điên" nhưng mà bình thường tui lại nghiên về Phá hơn.

Nói nhỏ là tui có 1 cái file tên là "Viết cho hết những điên cuồng lúc không tỉnh táo", đôi khi tỉnh lại xong đọc lại hết hồn:]]]
 
Bên trên