Chương 1: Ngốc...
Bạn biết không có những lúc tôi cảm thấy mình rất ngốc, dù bị người khác mắng chửi như thế nào. Tôi vẫn cứ cười có phải khùng lắm không? Tôi đúng là một đứa vô dụng không thể giúp được gì cho cha mình.
"Đúng là...vô dụng, vô dụng, vô dụng...."
Ngày mai có thể là...một ngày mới rồi, không biết là nó như thế nào? Có vui không ta hay chỉ có nổi buồn...
"Ah! Trời sắp mưa rồi thì phải."
"Từng giọt, từng giọt, sẽ rơi xuống....."
Nhìn kìa trời mưa rồi, nó rơi xuống dữ dội thiệt,như là thác nước vậy. Giờ có lẻ mọi ngừời đã vào những mái hiên trú mưa rồi nhỉ?
"Mày đang làm gì vậy?!"
Đó là ai vậy? Sao nhìn lại dữ tợn như vậy? Tôi từ từ nhận ra đó là bác mình, tôi là một đứa rất hay quên cho nên việc quên đi khuôn mặt ai đó là chuyện rất bình thương.
"Dạ, con đang tra tài liệu."
"Vậy à."
Bác tôi bỏ đi ra khỏi phòng, tôi ngồi gần cửa nhìn những giọt mưa rơi lả tả dưới mặt đường.... Tôi cảm thấy rất lạnh,...có phải là cái cảm giác cô đơn đó không?
Sáng hôm sau.... Tôi thức dậy đi vào nhà tắm, tắm rửa và thay đồ, rồi xách xe đạp đi học.
"Ngươi định làm gì tiếp theo?"
"Ngươi đến rồi à?"
"Ừ"
À,quên chưa giới thiệu với các bạn. Cậu ấy là ngươi bạn tốt nhất của tôi, cậu ấy tên là Ken. Chuyện mà tôi với cậu ấy đang nói tới là chuyện về một "tổ chức", tổ chức này,họ là những ngươi đang truy sát chúng tôi. Nếu kể lý do họ truy sát chúng tôi thì sẽ rất dài dòng. Thôi, tới trường mất rồi...tôi đi gửi xe,rồi đi vào sân trường....
" Ah"
"Oh! Cho xin lỗi nha"
"À,không sao đâu"
Tôi có phải là rất ngốc đúng không? Biết là họ đã cố tình làm vậy mà tôi vẫn cứ cho là... họ vô tình đụn trúng...
"Ngươi sao vậy?"
"Hả! Ta không sao."
"Vậy à"
Tôi cùng với Ken đi vô lớp và ngồi vào chổ, Ken rất được mọi người yêu mến cho nên mỗi lần mà cậu ấy vào thì mọi người ai cũng bu lại và trò chuyện với cậu ấy. Tôi thì quen với những việc như thế rồi, mặc dù cũng rất ghen tỵ với cậu ấy... nhưng tôi là một đứa sống rất khép kính cho nên cũng không có nhiều bạn cho lắm, ngoài Ken là bạn ra thì tôi không còn ai nữa.
"TRÚC"
"Hả? Cái gì??"
"Ngươi sao vậy?"
"Đang suy nghĩ đến chuyện gì"
"À,ta đang suy nghĩ không biết tại sao Ken lại có sưc hấp dẫn mọi người như thế chứ?"
"Vậy là công nhận ta có sức hấp dẫn rồi hả?"
"Hư,còn lâu ta mới công nhận!?"
"Ngươi..."
Nhưng khi bước vào trường tới giờ, tôi cảm thấy có rất nhiều chuyện đã thay đổi, mà hình như Ken cũng đã cảm nhận được chuyện gì rồi.
"Chào các em"
"Chúng em chào thầy"
"Ừ, mời các em ngồi. Hôm nay, lớp chúng ta có một bạn mới chuyển vào, thầy mong là các em có thể giúp bạn"
"DẠ"
Học sinh mới à? Không biềt cậu ta là người như thế nào nữa ta. Nhưng mà hình như Ken, cậu ấy khi nghe đến bạn học sinh mới này thì sắc mặt lại thay đổi. Cậu ấy sao vậy?
"Chào các bạn, tớ tên là Chí Thiện."
"Em ấy mới từ nước ngoài về, nền còn rất lạ lẳm. Thầy mong các em sẽ giúp đở bạn."
"DẠ"
Nhìn Chí Thiện kìa, cậu ta chỉ mới đến đây có mấy ngày mà sức hút của cậu ta không thua kém gì Ken cả. Đúng là đẹp trai có khác, còn tôi thì chỉ là một đứa xấu xí chỉ biết dựa dẫm vào Ken không hà!!
"Chào cậu"
"Hả....chào..."
Cậu ta đến đây từ lúc nào vậy? Sao tôi không cảm giác được,...à có thể là tôi cứ...lo suy nghĩ nên không để ý đến.
"Cậu là Trúc, phải không?"
"Ứ, còn cậu là Chí Thiện?"
"Ừkm, chúng ta làm bạn nha."
"Trúc, đi ăn sáng thôi....."
"Mày làm gì ở đây?!"
Ủa, Ken sao vậy? Cậu ấy biết Chí Thiện à? Nhưng hình như cậu ấy không ưa Chí Thiện, thì phải? Mà mình đang nghĩ cái quái gì vậy nè trời. Thôi, chắc mình phải đi xuống ăn mới được.
"Mày muốn gì?"
"Đừng có nóng tính như thế chứ, Ken."
Hình như Ken.... Tôi đi xuống, đi tới căn-tin mua một chai nước thì gặp,...
Hết chương 1
Bạn biết không có những lúc tôi cảm thấy mình rất ngốc, dù bị người khác mắng chửi như thế nào. Tôi vẫn cứ cười có phải khùng lắm không? Tôi đúng là một đứa vô dụng không thể giúp được gì cho cha mình.
"Đúng là...vô dụng, vô dụng, vô dụng...."
Ngày mai có thể là...một ngày mới rồi, không biết là nó như thế nào? Có vui không ta hay chỉ có nổi buồn...
"Ah! Trời sắp mưa rồi thì phải."
"Từng giọt, từng giọt, sẽ rơi xuống....."
Nhìn kìa trời mưa rồi, nó rơi xuống dữ dội thiệt,như là thác nước vậy. Giờ có lẻ mọi ngừời đã vào những mái hiên trú mưa rồi nhỉ?
"Mày đang làm gì vậy?!"
Đó là ai vậy? Sao nhìn lại dữ tợn như vậy? Tôi từ từ nhận ra đó là bác mình, tôi là một đứa rất hay quên cho nên việc quên đi khuôn mặt ai đó là chuyện rất bình thương.
"Dạ, con đang tra tài liệu."
"Vậy à."
Bác tôi bỏ đi ra khỏi phòng, tôi ngồi gần cửa nhìn những giọt mưa rơi lả tả dưới mặt đường.... Tôi cảm thấy rất lạnh,...có phải là cái cảm giác cô đơn đó không?
Sáng hôm sau.... Tôi thức dậy đi vào nhà tắm, tắm rửa và thay đồ, rồi xách xe đạp đi học.
"Ngươi định làm gì tiếp theo?"
"Ngươi đến rồi à?"
"Ừ"
À,quên chưa giới thiệu với các bạn. Cậu ấy là ngươi bạn tốt nhất của tôi, cậu ấy tên là Ken. Chuyện mà tôi với cậu ấy đang nói tới là chuyện về một "tổ chức", tổ chức này,họ là những ngươi đang truy sát chúng tôi. Nếu kể lý do họ truy sát chúng tôi thì sẽ rất dài dòng. Thôi, tới trường mất rồi...tôi đi gửi xe,rồi đi vào sân trường....
" Ah"
"Oh! Cho xin lỗi nha"
"À,không sao đâu"
Tôi có phải là rất ngốc đúng không? Biết là họ đã cố tình làm vậy mà tôi vẫn cứ cho là... họ vô tình đụn trúng...
"Ngươi sao vậy?"
"Hả! Ta không sao."
"Vậy à"
Tôi cùng với Ken đi vô lớp và ngồi vào chổ, Ken rất được mọi người yêu mến cho nên mỗi lần mà cậu ấy vào thì mọi người ai cũng bu lại và trò chuyện với cậu ấy. Tôi thì quen với những việc như thế rồi, mặc dù cũng rất ghen tỵ với cậu ấy... nhưng tôi là một đứa sống rất khép kính cho nên cũng không có nhiều bạn cho lắm, ngoài Ken là bạn ra thì tôi không còn ai nữa.
"TRÚC"
"Hả? Cái gì??"
"Ngươi sao vậy?"
"Đang suy nghĩ đến chuyện gì"
"À,ta đang suy nghĩ không biết tại sao Ken lại có sưc hấp dẫn mọi người như thế chứ?"
"Vậy là công nhận ta có sức hấp dẫn rồi hả?"
"Hư,còn lâu ta mới công nhận!?"
"Ngươi..."
Nhưng khi bước vào trường tới giờ, tôi cảm thấy có rất nhiều chuyện đã thay đổi, mà hình như Ken cũng đã cảm nhận được chuyện gì rồi.
"Chào các em"
"Chúng em chào thầy"
"Ừ, mời các em ngồi. Hôm nay, lớp chúng ta có một bạn mới chuyển vào, thầy mong là các em có thể giúp bạn"
"DẠ"
Học sinh mới à? Không biềt cậu ta là người như thế nào nữa ta. Nhưng mà hình như Ken, cậu ấy khi nghe đến bạn học sinh mới này thì sắc mặt lại thay đổi. Cậu ấy sao vậy?
"Chào các bạn, tớ tên là Chí Thiện."
"Em ấy mới từ nước ngoài về, nền còn rất lạ lẳm. Thầy mong các em sẽ giúp đở bạn."
"DẠ"
Nhìn Chí Thiện kìa, cậu ta chỉ mới đến đây có mấy ngày mà sức hút của cậu ta không thua kém gì Ken cả. Đúng là đẹp trai có khác, còn tôi thì chỉ là một đứa xấu xí chỉ biết dựa dẫm vào Ken không hà!!
"Chào cậu"
"Hả....chào..."
Cậu ta đến đây từ lúc nào vậy? Sao tôi không cảm giác được,...à có thể là tôi cứ...lo suy nghĩ nên không để ý đến.
"Cậu là Trúc, phải không?"
"Ứ, còn cậu là Chí Thiện?"
"Ừkm, chúng ta làm bạn nha."
"Trúc, đi ăn sáng thôi....."
"Mày làm gì ở đây?!"
Ủa, Ken sao vậy? Cậu ấy biết Chí Thiện à? Nhưng hình như cậu ấy không ưa Chí Thiện, thì phải? Mà mình đang nghĩ cái quái gì vậy nè trời. Thôi, chắc mình phải đi xuống ăn mới được.
"Mày muốn gì?"
"Đừng có nóng tính như thế chứ, Ken."
Hình như Ken.... Tôi đi xuống, đi tới căn-tin mua một chai nước thì gặp,...
Hết chương 1
Chỉnh sửa lần cuối: