Chap 2 : Sự nghi ngờ.
"Oáp! "
[Đã sáng sớm như vậy sao?! ]
"Con Ly đâu rồi!?Ra đây cho tao nhờ! "
"Mắt nhắm mắt mở , mới sớm ra mà cái bà ấy làm quái gì mà gào lên thế?! " - Ly tỏ vẻ bực tức.
Bộp bộp bộp...
Cô vội chạy xuống nhà xem có chuyện gì
Hàng xóm có mặt hết... có cả... Vũ...
"Bà gọi cháu có việc gì thế?! "
"Còn việc gì nữa?! Xem đây này!!! "
[Oạch! ]
Thì ra bà Xuân - hàng xóm nhà Ly đang tức tối tại bà nghi rằng cô làm ơn chết cây táo ta nhà bà....
Thực chất cây táo ấy bị chết héo là vì mấy thằng trẻ con đi WC không đúng chỗ, tè ngay dưới gốc táo. Bà Xuân nghi cho Ly, là vì Ly là đứa con gái nghịch ngợm nhất xóm, thảo nào...
"Con gái con đứa, như cái giặc cướp! "
Bố mẹ Ly nãy giờ không nói gì, nay mới lên tiếng :
"Thưa bà... Cháu Ly nhà cháu nó...đã làm gì khiến bà giận ạ? "
Bà Xuân chỉ ngón tay cái vào người Ly nhăn mặt
"Không biết con gái nhà anh chị làm thế nào mà cây táo của nhà tôi lại chết rũ chết rượi thế kia?! Cây táo đấy tôi trồng từ hồi ông nhà còn thanh niên.... thế có chết không cơ chứ?! " - Bà thở phì phò.
"Ôi dào[kéo dài ] ơi,tưởng chuyện gì, bà cứ làm quá, trẻ con mà,nó biết gì đâu, không may í mà. " - Bác Hoàng đứng gần đấy nói vọng.
"Nhưng mà... Cây táo hồi nhà tôi đi bộ đội, cậu hẳn biết nó quan trọng như thế nào! "
Lúc đấy, anh Vũ bước lên giọng cười đùa, anh ấy lúc nào cũng vậy, khuôn mặt biểu hiện tinh nghịch ,các bác đều đánh giá chẳng trưởng thành tí nào. Vậy mà mấy ngày nay anh ấy khác hẳn làm cô bé chẳng hiểu nổi
"Nó có phải là trẻ con nữa đâu mà tè bậy hả bà? "
Nghe câu nói của Vũ, ai nấy đều cười như nắc nẻ, mấy bác còn công nhận "Thằng này nói chuẩn! "Ly biết rằng anh ấy.... đã thay đổi kể từ khi gặp người con gái đó....
"Cuối cùng mọi chuyện cũng xong xuôi, nếu như không có mày giúp, chắc tao không xong với bà í đâu! "
Ly và Vũ hay xưng hô kiểu tao mày, cái đó hai đứa đã quen gọi nhau từ bé, lớn lên vẫn quen vậy vì chỉ nói "anh anh","em em" là bọn nó đã đỏ bừng cái mặt lên rồi.Ly rất muốn gọi Vũ một tiếng "anh" , nhưng sao chẳng thể...
"À mà này, hôm nay... tao thấy mày với ai ở chỗ nhà vệ sinh trường ấy... "
"À....thì... "
Biểu cảm ấy đủ để Ly hiểu mọi chuyện, anh ấy đúng là có vấn đề với cô gái kia. Nhưng Ly không tin, Ly không tin người con trai từng trao nụ hôn ngọt ngào lên má phải của cô lại trở thành kẻ hám gái như thế, anh ấy từng thề với cô anh ấy với chị ta chỉ là bạn thôi, còn thứ tình cảm nam nữ ấy là dành cho cô, vậy mà...
[Anh là người như vậy ư?! ]
[Không được khóc... Không được khóc.... ]
Mắt cô ngấn lệ.Vì không muốn Vũ nhìn thấy hoàn cảnh "đáng thuơng" này của mình,cô vội chạy vào trong nhà, ông trời trớ trêu sinh ra những kẻ lụy tình,để trái tim phải hao mòn lặng lẽ.
Người ta nói :"Thật đáng thuơng cho những kẻ lụy tình." quả không sai. Ly thuộc top người "lụy tình ".
...
...........* *...........
*
Hôm nay là chủ nhật, học sinh nghỉ không lên trường, luôn tìm đến những thú vui như caffe hay liên hoan, liên hoan không hẳn phải có chủ đề vì giới trẻ quan niệm rằng "Thích thì làm, thích thì chơi..v..v...
Ly chẳng có thú vui gì cả , cô ngồi ở hiên nhà ôm con cún nghêu ngao hát , đang hát say sưa thì...
Bộp!
" Cái gì đấy?! "
"Mày hát như bò rống ấy ,tốt nhất là câm cái mồm vào cho xóm đỡ ồn ĩ ! "
"Bộ không hát được như người ta nên nghen đúng không?! "
"......(cãi nhau) ........"
* *
*
10 phút sau...
Hộc hộc...
(Cãi nhau được 10 phút, mệt quá nên 2 đứa thở gấp)
Ly và Vũ có vẻ giống oan gia, trong các trang tiểu thuyết trên mạng thì chủ đề oan gia cũng khá là hot, nhiều cặp đôi oan gia trở về một nhà, nhưng ngoài đời thực thì lại không như là mơ . Không thuộc về nhau thì mãi không thuộc về nhau...
"Không thèm nói chuyện với mày nữa! "
"Ai cần mày nói chuyện, nhận vơ! "
"Hai đứa có thôi không? Anh em gì mà suốt ngày cãi nhau, mai sau Vũ có cưới vợ chắc lại : 'Cô, cô bê hộ anh mâm này ra chỗ nọ chỗ kia ' , cãi nhau làm gì mấy đứa?! "
Câu nói của mẹ làm Ly chợt nghĩ, cô vẫn tỏ ra cười đùa
"Mẹ! Con thèm vào giúp nó! "
"Để rồi xem! " - Vũ lại bắt đầu
Ly tỏ ra nghĩ ngợi, dạo này đầu óc rối ren quá chả nghĩ ra đâu vào đâu.
"Thế có bạn gái chưa mà đám với chả cưới?! "
"Ờm... Làm gì có! "
"Tao đoán chắc hôm nay mày với "ẻm" nào í đi tới chỗ nhà vệ sinh, chắc mày áy ấy ẻm ấy rồi hở ?"
"Mày đừng có mà mồm điêu! "
"Lêu lêu "
Cô đi vào nhà bỏ lại Vũ đứng đằng sau đang giận tím mặt. Tuy yêu anh thật đấy... Nhưng.... vẫn thích trêu anh hơn!
Chương 1......Chương 3