Thơ Từ ấy

Smigel Nguyễn

Gà BT
☆☆☆
Tham gia
3/7/14
Bài viết
1.235
Gạo
266,0
Từ ấy người xa mãi
Chẳng trở lại nơi này
Để nhớ thương hoang hoải
Vật vờ mãi nơi đây

Từ ấy hồn tôi chết
Cạn kiệt những yêu thương
Con tim giờ trốn biệt
Không chào đón người dưng

Từ ấy miền đó lặng
Vắng những dáng người qua
Cây xếp hàng hai rặng
Mãi rủ bóng la đà

Từ ấy chúng mình xa
Không ai còn nhắc nữa
Tôi cũng chẳng chờ trông
Một người sau cánh cửa

Từ ấy chuyện tình yêu
Đẹp như là cổ tích
Đã mãi thành xa xăm
Mù khơi rồi biệt tích.
 

Mèo Lười

Mèo con ham chơi!
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
Tham gia
21/2/14
Bài viết
3.420
Gạo
1.500,0
Re: Từ ấy
Thơ của em đúng là già trước tuổi. Đọc bài này sao cứ cảm tưởng là một cô gái từng trải đang viết vậy á. ^^
 

Smigel Nguyễn

Gà BT
☆☆☆
Tham gia
3/7/14
Bài viết
1.235
Gạo
266,0
Re: Từ ấy
Thơ của em đúng là già trước tuổi. Đọc bài này sao cứ cảm tưởng là một cô gái từng trải đang viết vậy á. ^^
Cái này em không biết, chỉ là nghĩ gì thì viết ra vậy thôi. Nhưng nó chỉ là nghĩ thôi chị ạ, chưa phải trải qua nên em nghĩ vẫn còn có sự nông.
 
Bên trên