Thơ Về

Mashiro-miuna

Gà BT
Nhóm Tác giả
Tham gia
18/3/18
Bài viết
1.965
Gạo
908,0
Con về với cội cùng cây
Mơ hoa sen trắng, bỏ mây chương đài
Giấc trai thơm xuyến hương nhài
Hồn êm ngỡ tiếng hoa mai rủ cành

Thầm gieo khẽ bước liễu xanh
Nghe chiền chiện hót mà thanh thản lòng
Mái cong đón những mưa đòng
Giọt yên, giọt lặng, giọt trong, giọt thuần

Ngẩn ngơ đã thấy tà huân
Nghỉ chân bên đá bao lần hàn ôn
Tích xưa rêu phủ cũ sờn
Can trường bẫng nhẹ, không còn ưu tư.
 

Mashiro-miuna

Gà BT
Nhóm Tác giả
Tham gia
18/3/18
Bài viết
1.965
Gạo
908,0
Re: Về
Một vài chú thích về bài thơ:

1. "Mơ hoa sen trắng, bỏ mây chương đài."
Trong thơ Bà Huyện Thanh Quan có câu:
"Kẻ chốn chương đài, người lữ thứ."
"Chương đài" chỉ cung điện, lầu đài, hoặc nhà sang trọng quyền quý.

2. "Ngẩn ngơ đã thấy tà huân."
"Huân" là ánh sáng thừa của mặt trời, nắng còn sót lại lúc mặt trời lặn. "Tà huân" chỉ buổi trời tàn.

3. "Nghỉ chân bên đá bao lần hàn ôn."

Trong thơ Bà Huyện Thanh Quan có câu:
"Lấy ai mà kể nỗi hàn ôn?"
"Hàn" là rét, "ôn" là "ấm", cả từ chỉ việc thăm hỏi về chuyện đời ấm lạnh.

Đại ý cả khổ thơ là:
Nghỉ chân bên đá, hỏi về thời gian chảy trôi. Song chuyện đã sờn, vết tích nay chẳng rõ. Thế là lòng ta cũng nhẹ, việc cũ cứ để nó đi qua, không nên ưu tư mãi.
 
Bên trên