Cảm nhận [Viết cảm nhận - Số 1/2015] Ba gã cùng thuyền - Cười mà ngẫm

Smigel Nguyễn

Gà BT
☆☆☆
Tham gia
3/7/14
Bài viết
1.235
Gạo
266,0
BÀI DỰ THI "VIẾT CẢM NHẬN - SỐ 1/2015: TÔI ĐỌC - TÔI THAY ĐỔI"
ba.jpg

Ba gã cùng thuyền (chưa kể con chó).
Đây là một cuốn tiểu thuyết.
Chính xác!
Đây chính là một cuốn tiểu thuyết.
Và nó cũng là một truyện cười.
Một câu chuyện cười mà khi ấy, ta cười cả nhân vật, cười cả ta.
Những nhân vật có gì đáng cười và ta cười vì lẽ gì?
Nhiều lắm.
Ta cười, bởi đó là ba tên ngốc và một chú chó cũng chẳng thể gọi là thông minh.
Ta cười, bởi bọn hắn rất gàn dở.

Ví dụ nhé:

Đó là Geoger luôn thấy khát. Và hiển nhiên hắn sẽ luôn tìm thấy một thứ gì rất hay để uống (à, sẽ luôn có một chút còn, ít hoặc nhiều) ở “đằng kia” hoặc đâu đó khác.

Đó là Harris với phương pháp làm việc khác người và chẳng bao giờ có thể dậy sớm. Bật mí thêm là công việc chính của hắn mỗi ngày chỉ là đến ngồi trên một chiếc ghế ở một ngân hàng và ngủ, chờ hết giờ làm. Vâng, công việc đó không giống người thường cho lắm.

Đó là “tôi”, một kẻ luôn làm chủ tình hình, một kẻ biết biện hộ cho bản thân. Và theo tôi, hắn còn là một kẻ hoài niệm. Từ một chi tiết vụn vặt hắn cũng có thể nhớ ra một lô một lốc những câu chuyện liên quan và kể lại một cách chính xác và tỉ mỉ. Hắn có một bộ óc liên tưởng thật tuyệt vời.
Nhưng bạn đừng ngưỡng mộ hắn! Hắn là một kẻ bị bách bệnh đó. Không phải tôi đặt điều hay nói quá đâu. Là chính hắn đã nói thế đấy. Chính hắn đã tra một cuốn từ điển y khoa, bạn biết đấy, trong đó người ta liệt kê các căn bệnh đã được phát hiện của nhân loại và các triệu chứng của nó. Và hắn, một gã đàn ông, đã nhận ra mình có triệu chứng của tất cả những bệnh đó. À, trừ bệnh sản giật, bạn biết vì sao nó không dành cho hắn rồi đấy.

Chưa hết đâu. Bọn hắn có bốn mạng cơ, vì vậy ta sẽ không thể kể thiếu nhân vật cuối cùng và không kém phần quan trọng đâu. Đó là chú chó Montmoreency, nếu đọc cuốn sách này bạn sẽ hiểu lý do và mức độ căm thù của nó dành cho chiếc ấm đun nước.

Bọn hắn, bốn kẻ nói trên, đã thực hiện chuyến du hành bằng thuyền trên sông Thames. Có gì đặc biệt ở chuyến đi này chăng?

Ồ, tất nhiên rồi, rất nhiều điều đặc biệt là khác.

Cuốn sách này sẽ cho bạn hiểu rằng bạn có bị bệnh gan bẩm sinh hay không. Tôi thì có.

Cuốn sách này sẽ cho bạn biết khi nào thì bạn nên tham gia vào một chuyến dã ngoại để thư dãn một cách đúng nghĩa.

Cuốn sách này sẽ cho bạn biết phong cảnh dòng sông Thames và cả lịch sử của mỗi địa điểm nó đi qua nữa. Bằng những đoạn văn dài ngoằng mà để ý bạn sẽ chỉ thấy nó gồm một dấu chấm duy nhất.

Cuốn sách này sẽ cho bạn biết nếu có cơ hội tham gia vào một chuyến dã ngoại bằng thuyền trên sông Thames thì nên làm gì và không làm gì, nên tin những gì và không tin những gì.



Những điều đó đã khiến bạn hứng thú để đọc cuốn sách này chưa?

Nếu rồi, cảm ơn bạn, hãy đi đọc nó ngay lập tức, vì những gì tôi sắp nói đây bạn sẽ tự mình nhận thấy khi đọc cuốn sách.

Còn nếu chưa, cảm ơn bạn, vì bạn là một độc giả tuyệt vời. Bạn có đòi hỏi khá cao về nội dung một cuốn sách đấy. Nhưng không sao, hãy đọc tiếp những gì tôi viết, và bạn sẽ hài long ngay thôi.

Tôi sẽ tiếp tục nói về những gì cuốn sách mang lại, nhưng không phải cho tất cả những ai đọc cuốn sách này, mà là chỉ riêng cá nhân tôi. Bởi bạn biết đấy, với mỗi người, một cuốn sách lại có một ý nghĩa khác nhau.

Cuốn sách này đã khiến tôi nhận ra hầu như tất cả chúng ta (trừ một vài cá nhân khác biệt hoặc cố tỏ ra khác biệt) đều bị bệnh gan. Vì sao à? Vì triệu chứng của bệnh gan là người bệnh không-muốn-làm-bất-kì-việc-gì-cả. Và tôi cũng biết được, hơn nửa thế kỉ trước, người ta đã tin rằng các bài thuốc dân dã có tác dụng nhanh chóng hơn các đơn thuốc Tây dài ngoằng rất nhiều. (Tôi xin lỗi, tôi chỉ đùa thôi, điều này là đúng nhưng không quan trọng lắm đâu).

Cuốn sách này đã cho tôi biết, khi đi trên sông (bao gồm cả sông nước và dòng sông cuộc đời), ta nên chuẩn bị những gì, ta nên bỏ lại những gì. Điều nào là cần và điều nào là có thể. Nếu không phân biệt được những thứ đó, khả năng rất cao là bạn sẽ bị chìm, bị lật hoặc một tai nạn nào đó mà chính tôi cũng chưa biết.

Cuốn sách này đã cho tôi biết, tốt nhất là bây giờ tôi nên mua một món đồ nào đó, gì cũng được, và chôn thật sâu. Bởi biết đâu năm mươi năm nữa, một thế kỉ nữa hay vài ba thế kỉ nữa, nó sẽ được “khai quật” và trở thành “đồ cổ quý giá” không chừng. Và nếu may mắn, tôi còn được ghi danh vào lịch sử nữa chứ. Điều này đã được kiểm chứng bằng thời gian rồi nhé. Bạn hãy nói xem, có phải hiện nay, những con người ở thế kỉ 21 này có đang săn lùng những món đồ cổ kiểu đó. Và nhân vật của chúng ta ở thế kỉ 20 đã thấy rất rõ tương lai này.

Cuốn sách này đã cho tôi biết, “mỗi người đều có thứ người đó chẳng thiết gì và những người khác lại sở hữu thứ anh ta đang thiết tha muốn.”(1) Và điều này đúng một cách tuyệt đối đối với các ông chồng.

Cuốn sách này đã cho tôi biết, tại sao con người chúng ta luôn cố gắng bon chen ở những nơi phó phường thị thành, nhưng lại ao ước được sống ở một miền quê thanh bình. Ước mơ đó phải chăng quá xa vời với mỗi chúng ta? Vậy tại sao những thành phố lớn ngày càng chật hẹp và các vùng nông thôn ngày càng hoang vắng?

Cuốn sách này đã cho tôi biết, khi nghe “một khúc ca vui nhộn” ta sẽ quan tâm những điều gì. “Ta không trông chờ nhiều vào chất giọng… Ta không trông chờ người hát phải ngân nhịp đúng hay xướng âm chuẩn. Ta cũng chẳng nề hà nếu như đang hát dở một nốt nhạc người hát mới phát hiện ra mình đã lên giọng quá cao và rồi xuống tong ngay tắp lựu như một thằng dở hơi…” (2) Đó là những điều ta không quan tâm. Chính xác là vậy đấy. Vậy chúng ta quan tâm điều gì? Hãy tự hỏi bản thân hoặc tự khám phá!

Cuốn sách này đã cho tôi biết, khi được thỏa mãn, người ta dễ hài long với tất cả và cũng dễ chấp nhận hay thứ tha cho tất cả. Đặc biệt là sự thỏa mãn dành cho các cơ quan tiêu hóa.

Cuốn sách này đã cho tôi biết, làm thế nào để trở thành một tay câu cá giỏi. Đó chính là tài nói dối. Và hãy tin tôi đi, chắc chắn tôi, bạn, hay bất kì người nào khác đều đã từng nói dối dù chỉ một lần, nhưng để trở thành tay câu cá giỏi thì nghệ thuật nói dối của bạn phải hết mức cao siêu, hết mức cao siêu.



Rốt cuộc, cuốn sách này đã cho tôi biết những gì, và tôi liệu rằng có nhớ hết hay không. Tôi không biết. Nhưng có những điều tôi có thể chắc chắn. Đầu tiên, cuốn sách đã cho tôi những giây phút cười sảng khoái, chưa có một câu chuyện cười nào có thể khiến tôi cười đến vậy dù tôi cam đoan với bạn, đây là một cuốn tiểu thuyết chứ không phải truyện tiếu lâm. Tiếp đó, nó cho tôi biết giá trị cuộc sống của những ngày hiện tại. Có thể với mỗi người sẽ có một cảm nhận khác nhau về điều này. Và suy cho cùng, những điều đó chỉ chúng ta mới biết và cũng chỉ có thể giữ cho riêng mình. Và cuối cùng, nó cho tôi biết tôi nên chuẩn bị những gì cho cuộc hành trình của dòng sông cuộc đời tiếp theo ra sao. Những điều đó tôi cũng chẳng thể dụng một loại ngôn từ nào để có thể chia sẻ nó với bạn cả.

Và đến đây, cảm ơn bạn đã đọc những gì tôi viết. Có thể điều đó chưa chắc đã khiến bạn cảm thấy thu hút đối với cuốn sách này, nhưng bằng một lời khuyên chân thành thì tôi nghĩ bạn nên đọc. Chẳng được gì thì cũng là những tiếng cười thoảng qua giữa cuộc đời vội vã. Và, nếu có thể, hãy cười mà ngẫm.


(1), (2): trích dẫn trong cuốn sách Ba gã cùng thuyền (chưa kể con chó).​
 

Chim Cụt

đang cố gắng dài ra
Gà về hưu
Tham gia
4/12/13
Bài viết
14.361
Gạo
1.000,0
Re: [Viết cảm nhận - Số 1/2015] Ba gã cùng thuyền - Cười mà ngẫm
Đầu tiên là nói về khoản trình bày của em. Thật sự là rất không hay khi căn giữa một văn bản có nhiều chữ. Riêng điểm này khiến em bị mất điểm từ chị.

Không biết có phải vì là một cuốn sách lạ - tiểu thuyết kiêm truyện cười hay không mà chị nhận thấy bài viết của em cũng lạ - giọng cảm nhận dường như muốn chọc cười người đọc. Em có thể xem đây là điểm cộng cho bài của mình.

Ngoài ưu điểm trên ra thì phải thú nhận rằng, bài cảm nhận này khiến chị có cảm giác em đang kể ra là mình rút ra được bài học gì từ cuốn sách. Bài học chứ chưa phải là trải nghiệm. Và vì thế, không có gì là thay đổi trong em, kể cả suy nghĩ lẫn hành động. Hoặc chăng là chị không tìm thấy được điều đó qua câu từ cảm nhận của em. Nó chỉ là những cái hay em lượm lặt được từ Ba gã cùng thuyền (chưa kể con chó).

Chim Cụt - thành viên ban giám khảo cuộc thi "Tôi đọc - Tôi thay đổi"
 
Tham gia
7/2/15
Bài viết
20
Gạo
0,0
Re: [Viết cảm nhận - Số 1/2015] Ba gã cùng thuyền - Cười mà ngẫm
Bài viết rất hài hước. Quan điểm cá nhân khá hay, tuy nhiên sự thay đổi chưa được thể hiện rõ ràng.
Có vẻ vẫn còn một số lỗi đánh máy vì nếu mình không xếp nó vào lỗi đánh máy thì cũng không hiểu ý nghĩ của câu đó là gì nữa. “Bệnh sản giật” là cái gì vậy?
Giám khảo số 5 - Thành viên ban giám khảo cuộc thi "Tôi đọc - Tôi thay đổi"
 

Haiiro

Gà BT
☆☆☆
Tham gia
9/12/13
Bài viết
2.021
Gạo
9.000,0
Re: [Viết cảm nhận - Số 1/2015] Ba gã cùng thuyền - Cười mà ngẫm
Bài viết rất hài hước. Quan điểm cá nhân khá hay, tuy nhiên sự thay đổi chưa được thể hiện rõ ràng.
Có vẻ vẫn còn một số lỗi đánh máy vì nếu mình không xếp nó vào lỗi đánh máy thì cũng không hiểu ý nghĩ của câu đó là gì nữa. “Bệnh sản giật” là cái gì vậy?
Giám khảo số 5 - Thành viên ban giám khảo cuộc thi "Tôi đọc - Tôi thay đổi"
Thực ra là có "sản giật" đó (nhưng không gọi là bệnh).
 

Chim Cụt

đang cố gắng dài ra
Gà về hưu
Tham gia
4/12/13
Bài viết
14.361
Gạo
1.000,0
Re: [Viết cảm nhận - Số 1/2015] Ba gã cùng thuyền - Cười mà ngẫm
Tham gia
8/2/15
Bài viết
22
Gạo
0,0
Re: [Viết cảm nhận - Số 1/2015] Ba gã cùng thuyền - Cười mà ngẫm
Có cố gắng đưa ra những tác động của tác phẩm tới bản thân, văn phong khác biệt nhưng chưa thu hút lắm. Đoạn cuối khá lủng củng. Cá nhân tôi không đánh giá cao hình thức trình bày này, nếu không nói là nên cho điểm trừ.
Giám khảo số 1 - Thành viên ban giám khảo cuộc thi "Tôi đọc - Tôi thay đổi"
 

Smigel Nguyễn

Gà BT
☆☆☆
Tham gia
3/7/14
Bài viết
1.235
Gạo
266,0
Re: [Viết cảm nhận - Số 1/2015] Ba gã cùng thuyền - Cười mà ngẫm
Bài viết rất hài hước. Quan điểm cá nhân khá hay, tuy nhiên sự thay đổi chưa được thể hiện rõ ràng.
Có vẻ vẫn còn một số lỗi đánh máy vì nếu mình không xếp nó vào lỗi đánh máy thì cũng không hiểu ý nghĩ của câu đó là gì nữa. “Bệnh sản giật” là cái gì vậy?
Giám khảo số 5 - Thành viên ban giám khảo cuộc thi "Tôi đọc - Tôi thay đổi"
Dạ trong truyện chú thích vậy ạ, hìng như là một bệnh của phụ nữ sau sinh đẻ vó thể mắc phải ạ.
 

Ivy_Nguyen

...quy ẩn...
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
Tham gia
29/8/14
Bài viết
5.515
Gạo
1.500,0
Re: [Viết cảm nhận - Số 1/2015] Ba gã cùng thuyền - Cười mà ngẫm
Bài viết rất hài hước. Quan điểm cá nhân khá hay, tuy nhiên sự thay đổi chưa được thể hiện rõ ràng.
Có vẻ vẫn còn một số lỗi đánh máy vì nếu mình không xếp nó vào lỗi đánh máy thì cũng không hiểu ý nghĩ của câu đó là gì nữa. “Bệnh sản giật” là cái gì vậy?
Giám khảo số 5 - Thành viên ban giám khảo cuộc thi "Tôi đọc - Tôi thay đổi"
Chim Cụt Smigel Nguyễn Fuju
Sản giật và tiền sản giật người ta ít gọi là bệnh nhưng trong y học có dùng hai cụm từ này, chúng chỉ về hội chứng gặp phải khi sản phụ mang thai bao gồm các biểu hiện sau: nghén quá mức, nôn quá mức có thể tới suy kiệt cho mẹ, tăng huyết áp, co giật nếu huyết áp kiểm soát không tốt (cái ý cuối này không chắc lắm vì học lâu quá rồi)... Hai cụm từ này ngày xưa được dùng chung và gọi là nghiễm độc thai nghén. Sản phụ sản giật hay tiền sản giật có nguy cơ sảy thai cao.
Học 4 năm rầu, h em nhớ có thế thôi.
 
Tham gia
9/2/15
Bài viết
21
Gạo
0,0
Re: [Viết cảm nhận - Số 1/2015] Ba gã cùng thuyền - Cười mà ngẫm
Giọng văn của bạn "tưng tửng" rất giống "Ba gã cùng thuyền". Đó là cảm giác của mình khi đọc bài cảm nhận của bạn :P
Cách bạn dẫn dắt người đọc đến với từng giá trị tác phẩm cho bạn và cho mọi người khá thú vị.
Chỉ hơi tiếc mạch cảm xúc của bài viết bị đứt đoạn khá nhiều khiến bài viết chưa thực sự có chiều sâu.

Giám khảo số 4 - Thành viên ban giám khảo cuộc thi "Tôi đọc - Tôi thay đổi".
 
Tham gia
8/2/15
Bài viết
22
Gạo
0,0
Re: [Viết cảm nhận - Số 1/2015] Ba gã cùng thuyền - Cười mà ngẫm
Chắc là một cuốn sách thú vị…
Giám khảo số 2 - Thành viên ban giám khảo cuộc thi "Tôi đọc - Tôi thay đổi".
 
Bên trên