Thơ Vô đề 9.

Tham gia
4/9/14
Bài viết
693
Gạo
100,0
Có đôi khi ta tự hỏi lòng mình
Những điều gì mới là niềm hạnh phúc
Là sự quan tâm khi ta ngã gục
Là sớm mai ta thức dậy yêu đời

Dưới mái hiên đưa tay hứng mưa rơi
Tiếng mưa rơi sao mà hay đến thế
Đọc cuốn truyện và soi vào thực tế
Bỗng yêu đời và hạnh phúc làm sao

Có một ngày trời đẹp xanh cao
Đi chậm lại nhìn mọi thứ thật khác
Tấp nập hàng quán mùi thơm ngào ngạt
Bỗng xung quanh đẹp hơn những ngày thường

Kỷ niệm nào vẫn còn chút vấn vương
Nhưng hãy coi là quà của cuộc sống
Lúc đầy vơi vẫn hơn là khoảng trống
Điều nhỏ bé mà thấy yêu đời hơn...

Tặng bé Lạc Tâm Vũ An, tuy hơi nhạt nhưng mà ăn tạm nhá!
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Tham gia
4/9/14
Bài viết
693
Gạo
100,0
Re: Vô đề 9.
Tham gia
4/9/14
Bài viết
693
Gạo
100,0
Re: Vô đề 9.
Thơ hay thế này mà kêu nhạt. Bạn khiêm tốn quá rồi.

Ý bạn là cuốn? ;;)
Đã sửa... Cảm ơn nha. Nhưng mà đúng là làm nhiều nhàm quá nó cứ cứng nhắc quanh mấy câu nói... :v
 

Lạc Tâm Vũ An

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
4/2/14
Bài viết
762
Gạo
80,0
Re: Vô đề 9.
Anh hết ý thơ rồi, loạn hết lên bao nhiêu bài cứ dự rồi 2 câu lại bỏ ngỏ... :v
Hôm nay xem điểm chưa?
May là đến như lời anh nói... làm thêm 1 bài nữa. Chán ơi là chán ngồi 180 xong phủi mông đi về thôi. ^^ :3
 
Tham gia
4/9/14
Bài viết
693
Gạo
100,0
Re: Vô đề 9.
Bên trên