Thơ Vợ lẽ

ngocnungocnu

Gà trùm
Nhóm Tác giả
☆☆☆
Tham gia
11/9/14
Bài viết
5.250
Gạo
1.650,0
Buồn thay thân phận "cô vợ lẽ",
Cũng "gái một con", cũng "một chồng",
Thương thay số kiếp lấy chồng chung,
Cũng vợ, cũng chồng, chẳng khác người dưng.
Sớm năm canh, chợt vừa tỉnh giấc,
Đã thấy người lạnh ngắt toàn thân,
Chồng con một kiếp lênh đênh,
Chồng qua bà cả, lại về bà hai.
Còn đây phận thiếp hai vai,
Người dưng cũng đúng, người tình chẳng sai,
Mỗi lần chàng đến, chàng sai:
"Mau mau đun nước, nấu cơm, tôi về".
Mặc cho lòng thiếp não nề,
Chàng đi rồi đến, để rồi lại đi.
Ngổn ngang lòng thiếp tan hoang,
Bao giờ chàng biết, nàng đang nghĩ gì,
Người ta con gái có thì,
Thiếp đây chẳng ngại nề hà điều chi,
Làm chồng chàng có nghĩ suy,
Chàng đây, thiếp đấy, xa xôi, cách lòng.
Đời trôi thiếp lạc giữa dòng,
Mong làm người "vợ" biết đà khó sao.
 
Chỉnh sửa lần cuối:

tennycin

Homo sapiens
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
Tham gia
18/7/14
Bài viết
2.823
Gạo
700,0
Re: Vợ lẽ
Em yêu, là "tan hoang" nhé.
Nhưng sao thơ mà em gieo vần lung tung quá vậy, chị đọc tụt hết cả hứng. Híc...
Trau chuốt lại vần điệu và câu chữ đi em vì bài này ý tứ khá hay đấy.
 

ngocnungocnu

Gà trùm
Nhóm Tác giả
☆☆☆
Tham gia
11/9/14
Bài viết
5.250
Gạo
1.650,0
Re: Vợ lẽ
Em yêu, là "tan hoang" nhé.
Nhưng sao thơ mà em gieo vần lung tung quá vậy, chị đọc tụt hết cả hứng. Híc...
Trau chuốt lại vần điệu và câu chữ đi em vì bài này ý tứ khá hay đấy.
Hi. Em ngẫu hứng nên thơ, thành ra câu chữ chạy loạn xị cả lên ý ạ.
 
Bên trên