Vì tôi vẫn vô tâm như ngày cũ
Chẳng nhận ra có những lúc người buồn
Và cũng bởi tôi vô tâm như thế
Chẳng bao giờ biết nước mắt người tuôn
Năm tháng đi, năm tháng đi vội vã
Tôi vô tâm còn người cứ đa sầu
Tới một buổi thấy mình thôi trẻ dại
Người đã đi qua biết mấy mùa đau
Tôi chẳng thể gánh gồng năm tháng đó
Chẳng sẻ chia vơi bớt được chút nào
Lại vô tâm chẳng bao giờ chịu hiểu
Những tháng ngày chỉ người với chênh chao
Trăm năm có đủ rộng dài không nhỉ
Ta vô tâm cho kịp phút trở về
Thương người đấy, nhưng giờ đâu kịp nữa
Xa xưa nào ru êm dịu cơn mê?
2/2016.
Chẳng nhận ra có những lúc người buồn
Và cũng bởi tôi vô tâm như thế
Chẳng bao giờ biết nước mắt người tuôn
Năm tháng đi, năm tháng đi vội vã
Tôi vô tâm còn người cứ đa sầu
Tới một buổi thấy mình thôi trẻ dại
Người đã đi qua biết mấy mùa đau
Tôi chẳng thể gánh gồng năm tháng đó
Chẳng sẻ chia vơi bớt được chút nào
Lại vô tâm chẳng bao giờ chịu hiểu
Những tháng ngày chỉ người với chênh chao
Trăm năm có đủ rộng dài không nhỉ
Ta vô tâm cho kịp phút trở về
Thương người đấy, nhưng giờ đâu kịp nữa
Xa xưa nào ru êm dịu cơn mê?
2/2016.
Chỉnh sửa lần cuối: