Thơ Xuân chưa xanh đã bạc nửa tâm hồn

Smigel Nguyễn

Gà BT
☆☆☆
Tham gia
3/7/14
Bài viết
1.235
Gạo
266,0
Xuân chưa xanh đã bạc nửa tâm hồn
Ai biết ai giữa những ngày trở gió
Để nhớ thương hoải hoang dần buông bỏ
Quên-nhớ, xa-gần, ranh giới mong manh

Mầm non xanh rồi cũng phải xa cành
Nên thương yêu phải trở thành xưa cũ?
Còn đớn đau sao hoài không yên ngủ?
Đau đớn tim người, nhức nhối từng đêm

Phía ngày xa liệu có là êm đềm?
Hay cứ mãi để thềm hoang hoải nắng
Còn tình người cũng bạc như vôi trắng
Chẳng thể thắm màu; cay đắng triền miên

Nỗi nhớ nào có thể gọi được tên?
Thôi thì thôi, ừ thôi thì, cất vậy!
Để ngày sau, mỗi sớm mai thức dậy
Thấy đời thật hiền, xuân cũng thật xanh

Cho hồn mình chẳng vội bạc quá nhanh
Ngày trở gió sẽ long lanh mắt biếc.
 
Chỉnh sửa lần cuối:

Starlight

Gà BT
Nhóm Tác giả
Tham gia
15/5/14
Bài viết
3.149
Gạo
300,0
Re: Xuân chưa xanh đã bạc nửa tâm hồn
Hình như hơi bị thích thơ bá. :x
 

Nhật Hy

Gà BT
Nhóm Tác giả
☆☆☆
Tham gia
21/5/14
Bài viết
1.610
Gạo
0,0
Re: Xuân chưa xanh đã bạc nửa tâm hồn
Xuân chưa xanh đã bạc nửa tâm hồn
Đọc câu này, tư dưng nhớ đến câu thơ trong Những giọt lệ của Hàn Mặc Tử.
''Người đi một nửa hồn tôi mất,
Một nửa hồn tôi bỗng dại khờ''

Thơ của Smigel luôn nhẹ nhàng mà nhuốm màu tâm trạng của một nỗi buồn như thế này.
 

Starlight

Gà BT
Nhóm Tác giả
Tham gia
15/5/14
Bài viết
3.149
Gạo
300,0
Re: Xuân chưa xanh đã bạc nửa tâm hồn
Mới "hơi" thôi à? Buồn ghê. :3
Cảm ơn chị! :-*
Vậy là thích nhiều, được chưa? :))
Chị cảm thấy thơ bé giống mình nhiều điểm, và cả sự "già" sớm nữa. Thỉnh thoảng chị cũng nghĩ giống như thơ bé: Xuân chưa xanh đã bạc nửa tâm hồn.
 

Smigel Nguyễn

Gà BT
☆☆☆
Tham gia
3/7/14
Bài viết
1.235
Gạo
266,0
Re: Xuân chưa xanh đã bạc nửa tâm hồn
Nhật Hy Cảm ơn Hy! ^^
Starlight Được người đọc hiểu đã là may mắn, người đọc thấy chính mình trong đó thì không còn lời nào để diễn tả nữa chị ạ. >:D<
 

xiaofang

Gà nhập
Nhóm Tác giả
Nhóm Chuyển ngữ
Tham gia
27/2/14
Bài viết
2.426
Gạo
3.600,0
Re: Xuân chưa xanh đã bạc nửa tâm hồn
Ừ, mới lú chồi đã bị dập tả tơi, chưa kịp xanh đã bạc đi một nửa...
 
Bên trên