Phàm nhân tu tiên - Chương 0215 - 0216
Chương 215: Luyện Đan Dữ
Trúc Cơ
Miệng rồng phun ra từng đạo lửa màu tím, dưới sự thao túng của Hàn Lập đã
trở nên dày lên, vung tay, tốc độ luân chuyển của Ngân ti đỉnh dần dần chậm
lại, ở trên ngọn lửa bắt đầu rung nhè nhẹ.
Theo từng chút thời gian trôi qua, trong cái đỉnh nhỏ
phát tán ra mùi thuốc nhè nhẹ, làm cho tinh thần người ta phấn chấn. Nhưng Hàn
Lập rất rõ ràng, lúc này thành đan còn quá sớm, tối thiểu còn phải dùng địa hỏa
mãnh liệt hơn, tiến hành ngưng đan mới được, như vậy mới có thể hình thành đan
hoàn.
Nghĩ vậy, Hàn Lập khống chế cho lửa tím càng phát ra
chói mắt, thậm chí đạt tới trùm cả miệng lò, đem cả Ngân ti đỉnh bao vào trong.
Bởi vậy xa xa nhìn lại, cái đỉnh nhỏ đã thành một hỏa cầu cực lớn, mà mùi thuốc
càng phát ra nồng đậm.
Không cần đoán Hàn Lập cũng biết, đây là bột thuốc bắt
đầu ngưng đan, bởi vậy càng chú ý.
Ngay lúc này, trong đỉnh truyền ra một tiếng nổ nhỏ,
tuy thanh âm không lớn, nhưng làm cho Hàn Lập trong lòng trầm xuống, sắc mặt có
chút khó coi.
Do dự một chút, Hàn Lập thở dài, đem địa hỏa ngừng
lại. Sau đó lấy tay đem cái đỉnh nhỏ còn nóng bỏng mở nắp ra, rồi nhìn vào
trong.
Trong đỉnh có vô số vụn bể nát màu lam nhạt, xem ra
chính là phế đan chưa ngưng đan!
Lắc lắc đầu, Hàn Lập lấy ra cái hộp ngọc để ra trên
mặt đất, sau đó khống chế Ngân ti đỉnh lật xuống, đem mấy phế đan này đổ vào
trong hộp. Mấy thứ này cho dù là phế đan, nhưng cũng là từ các loại bột phấn
linh dược ngưng tụ thành, Hàn Lập cũng không bỏ đi, nói không chừng về sau còn
có thể có công dụng khác!
Sau khi làm xong, Hàn Lập lại đến bồ đoàn ngồi xuống,
đợi Ngân ti đỉnh hoàn toàn nguội lại, mới lại bắt đầu luyện đan.
Các bước sau đó, cũng nguyên liêu bột phấn đó, cũng
thủ pháp không chế lửa đó, nhưng bất hạnh là, lần này tạu bước ngưng đan lại
thất bại.
Lần này Hàn Lập trên mặt không chút thay đổi, sau khi
đợi trạng thái điều chỉnh lại, lại yên lặng làm lại một lần nữa...
Một tháng trôi qua, đại hán ngốc nghếch thấy Hàn Lập
vẫn chưa từ phòng địa hỏa đi ra. Cũng cảm thấy kinh ngạc, nhưng lại càng hưng
phấn hơn, bởi vì cứ như vậy, hắn lại có tehẻ thu được phí sử dụng nhiều hơn.
Hai tháng sau, vẫn không thấy cửa đá mở ra một chút
nào, đại hán trong lòng vui thích, cũng cảm thấy kinh ngạc.
Ba tháng...
Sáu tháng sau, Hàn Lập vẫn không có dấu hiệu đi ra.
Đại hán lúc này, sự cao hứng lúc trước đã sớm biến mất vô ảnh vô tung, còn lại
chỉ có thần tình buồn bực cùng một bụng bất an.
Đã gần nửa năm. Đối với luyện đan hoặc là mà nói, thực
không phải là việc hy hữu. Thời gian lâu hơn hắn cũng đã gặp qua nhiều rồi!
Nhưng người tiêu phí thời gian dài như vậy vào địa
hỏa, tối thiểu đều là đệ tử đã ngoài Trúc cơ kỳ! Còn Luyện khí kỳ như Hàn Lập,
lại chết dí trong phòng luyện đan lâu như vậy, hắn cũng là lần đầu tiên nhìn
thấy.
Hơn nữa đệ tử Luyện khí kỳ nhịn ăn, cũng chỉ có thể
duy trì một tháng mà thôi, chẳng lẻ vị đệ tử Lý sư tổ này, còn mang theo đồ ăn
uống hay sao, cho nên mới có thể kiên trì đến nay! Đại hán đầy bụng nghi hoặc
thầm nghĩ.
Trong phòng địa hỏa, Hàn Lập ngồi ở trên bồ đoàn, nhìn
hơn hai chục viên Trúc cơ đan màu lam lấp lánh trước mặt, vẻ mặt trm tư.
Mấy đan dược này, chính là Hàn Lập trong nửa năm này,
bỏ ra vô số tâm huyết mà thu hoạch được. Làm được chúng, thật sự là vô cùng
gian nan!
Trong khoảng hai mươi lần luyện chế đầu, Hàn Lập ngay
cả một lần ngưng đan cũng không thể được. Nhìn thấy phế đan lần lượt ra, hắn
đau lòng vô cùng. Thiếu chút nữa là muốn bỏ qua đi, để sau này tìm được một
Luyện đan sư chính thức học Luyện đan thuật, rồi hãy trở lại luyện chế Trúc cơ
đan. Tuy nhiên thời gian chậm trễ như vậy khẳng định là lâu vô cùng, nhưng so
với việc thuần túy là hao phí linh dược này cũng đỡ hơn nhiều!
Nhưng hắn trước khi buông bỏ, thì quỷ thần mách bảo
thế nào lại khai đỉnh luyện một lần nữa. Mà lần này như được thần trợ giúp lại
có thể ngưng đan, hơn nữa khi khai lò lấy đan, thì kỳ tích lại xuất hiện lấy
đan thành công, và thế là hắn đã có một viên Trúc cơ đan đầu tiên do chính tay
mình luyện chế.
Viên Trúc cơ đan này, trừ việc hơi nhỏ một chút, thì
về các phương diện khác đều giống như ba viên đã có sẵ kia như đúc. Điều này
làm cho Hàn Lập tinh thần rất là phấn chấn!
Có lần này cổ vũ, Hàn Lập cắn răng bỏ đi ý niệm trở về
trong đầu, lại hạ quyết tâm tiếp tục.
Không nói tới, sau khi có kinh nghiệm lần thành công
này, Hàn Lập hiệu suất ngưng đan sau đó tăng hẳn lên, ba lượt luyện chế lại có
một lần ngưng đan thành công. Đối với việc khai lò, Hàn Lập càng cảm thấy có
thiên phú, thế nhưng đan dược mới dùng một nửa đã có thể lấy đan thành công,
việc này cũng là bản thân hắn vạn vạn lần không nghĩ tới!
Trong lúc này, Hàn Lập khi thấy trong bụng bắt đầu đói
khát, liền đem bình Ích cốc đan mà lão nhân nơi đây cho, nếu ăn thứ này thì có
thể kiên trì được một tháng! Mà bình Ích cốc đan này, chính là hắn dùng cớ ra
ngoài thu thập thảo dược trăm năm, mới đổi được! Hôm nay, vừa lúc phi thường
hữu dụng.
Cứ như vậy, khi nguyên liệu trong tay Hàn Lập đã tiêu
hao hết không còn gì, thì đã được một số lượng Trúc cơ đan kinh người, số đan
dược này vượt xa dự tính của hắn.
Lúc trước hắn nghe nói luyện đan rất gian nan, cho
rằng mình có thể luyện được bảy tám viên đã là không tệ rồi! Mà hôm nay xem ra,
khai lò luyện đan tựa hồ cũng không khó đến mức khoa trương như là trong tu
tiên giới đồn đãi! Chẳng lẻ Luyện đan sư ngộ đạo khác vói người tu tiên sao?
Hay mình thực sự là luyện đan thiên phú?
Hàn Lập cũng rất nghi hoặc!
Thật ra, Hàn Lập nghĩ cũng không sai, Luyện đan thuật
bên ngoài truyền tụng còn muốn khó hơn ba phần. Một Luyện đan sư trình độ bình
thường, không có thời gian hai ba mươi năm cùng với việc tiêu phí một lượng tài
phú cực lớn, thì không thể bồi dưỡng ra.
Như trình độ Hàn Lập hôm nay luyện chế Trúc cơ đan,
thì đã xếp trên các Luyện đan sư bình thường! Để phát sinh ra sự tình không thể
tưởng như vậy, cũng là do Hàn Lập gần nửa năm qua không gián đoạn luyện chế
cùng một loại đan dược.
Phải biết rằng, cho dù là các môn phái tài khí có lớn
thế nào, cũng không có khả năng để cho Luyện đan sư, mỗi ngày đều có tài liệu
hy hữu sung túc như vậy để luyện chế đan dược, hơn nữa còn kéo dài đến nửa năm.
Loại sự tình này, trừ phi phát sinh tại đan dược đẳng
cấp thấp, thì còn có vài phần có thể! Chẳng qua, nếu là đan dược đẳng cấp thấp
mà nói, thì làm sao mà tích lũy được kinh nghiệm, dù sao nguyên liệu không quý,
luyện sai cũng có thể luyện lại.
Hàn Lập đối với việc này, tự nhiên sẽ không hiểu rõ
được, chẳng qua thoáng lo lắng một chút, hắn cũng bỏ qua. Bởi vì hắn hiện tại
đột nhiên xuất hiện ý niệm trong muốn dùng Trúc cơ đan, để phá ải Trúc Cơ.
Loại ý tưởng này mãnh liệt như thế, làm cho Hàn Lập
không khỏi thật sự lo lắng, tại phòng địa hỏa này bế quan cũng khả thi lắm.
Mười một tháng sau, phòng địa hỏa chỗ Hàn Lập, cửa đá
vẫn đang đóng chặt, không có chút dấu hiệu mở ra.
Hiện tại, đại hán đang ngơ ngác nhìn mười tám tấm cửa
đá, mặt mày sầu muộn! Lúc này, hắn khẳng định Hàn Lập tuyệt đối bên trong đã
xảy ra chuyện. Nếu không, tu sĩ Trúc cơ kỳ cũng có thể đi ra.
Hắn cũng không phải vì Hàn Lập mà lo lắng, chỉ là sợ
Lý sư tổ vì đệ tử xảy ra việc ngoài ý muốn, mà trút giận lên hắn. Hắn tuy cũng
là một vị cận thân của Chung chưởng môn, có vậy mới có thể quản lý nơi đây,
nhưng đại hán rất rõ ràng, Lý sư tổ nếu vì thế mà tức giận, vị chống lưng này
tuyệt sẽ không vì mình mà xuất đầu.
Đang lúc đại hán sầu suy nghĩ, bỗng nhiên cửa đá trước
mặt bạch quang chợt lóe, tiếp theo cánh cửa vô thanh vô tức mở ra, sau đó một
người mặt đầy xuân phong từ trong đi ra, chính là Hàn Lập đã ở trong này gần
một năm.
Đại hán trong chốc lát mới phản ứng lại, nhất thời vừa
mừng vừa sợ, bước gấp lên phía trước vài bước, lớn miệng oán hận nói:
“Sư đệ, sao lại bây giờ mới đi ra, phải biết rằng nếu
mà không thấy ra nữa, ta phải..., ồ! Ngươi...!”
Đại han mới mở miệng nói vài câu, đột nhiên hai mắt
trợn tròn lên, giống như thấy quỷ vậy, chỉ thẳng vào Hàn Lập mà há mồm cứng
lưỡi, lời gì cũng nói không ra khỏi miệng!
“Sao vậy, tại hạ có cái gì không ổn sao?” Hàn Lập nhìn
nhìn đại hán, trên mặt oánh quang chợt lóe, cười nhẹ nói.
“Ngươi... công pháp của ngươi! Ta sao lại...? Khác...
Chẳng lẻ, ngươi là Trúc cơ kỳ?” Đại hán sau hồi lâu mới phục hồi lại tinh thần,
vẻ mặt mê mang hoảng sợ, rốt cục lắp bắp hỏi.
“Ừm! Sau khi ta luyện đan xong, nghĩ thấy ở trong này
hoàn cảnh cũng được, liền dùng một viên Trúc cơ đan, bế quan một chút. Kết quả
liền trùng quan thành công, hiện tại đích xác đã là tu sĩ Trúc cơ kỳ!” Hàn Lập
thấy như thế, lơ lơ lãng lãng trả lời.
“Ở trong này Trúc Cơ?”
Đại hán nhìn Hàn Lập rồi nhìn phòng địa hỏa, lại nhìn
Hàn Lập, đúng là không thể tin được! Tại phòng địa hỏa chuyên môn luyện đan
luyện khí, tiến hành Trúc Cơ, hắn thật đúng là lần đầu tiên nghe nói qua!
Nhưng hắn động môi vài cái, vẫn không đem nghi vấn bên
miệng nói ra. Đối phương chẳng những là đệ tử Lý sư tổ, hơn nữa là thân phận tu
sĩ Trúc cơ kỳ, không phải đệ tử Luyện khí kỳ như hắn có thể trêu chọc được.
“Thế nào, không được sao?” Hàn Lập nhẹ nhàng bâng quơ
liếc mắt nhìn đối phương, không khách khí nói. Nhất thời loại uy áp chỉ tu sĩ
Trúc cơ kỳ mới có, lập tức phát ra. Làm cho đại hán chỉ cách hắn mấy thước, lập
tức bị buộc lui về phía sau vài bước, đổ mồ hôi đầy đầu.
“Đương nhiên không phải, cũng không có quy định nào về
việc này, chúc mừng sư thúc bế quan đại thành!” Đại hán cũng nhu thuận lập tức
gật đầu cúi người cười nói, ngay cả xưng hô “sư đệ” trước kia, lập tức cải
thành “sư thúc.”
Đối phương hôm nay một khi đã Trúc Cơ thành công, từ
nay về sau sẽ là trưởng bối của hắn, cung thuận một chút mà nói, cũng là điều
nên làm.
Đại hán cũng phi thường hiểu rõ! Đối với tu tiên giới
thực lực là tối thượng, lĩnh ngộ thực sự thấu triệt.
----- o O o
-----
Chương 216: Dược Lực
Hàn Lập thấy đối phương cẩn thận trả lời như thế, làm cho hắn ngượng
ngùng đem ý nghĩ giáo huấn đối phương một chút trong đầu hủy bỏ! Dù sao đại hán
này trừ việc trước kia đối với mình vô lễ một chút, ngoài ra cũng không làm
điều gì sai trái.
Hàn Lập nghĩ vậy, sắc mặt hòa hoãn lại, thản nhiên
nói:
“Một khi đã không có chuyện gì, ta đi trước đây!!” Nói
xong, Hàn Lập liền bay lên, rời khỏi nơi này!
Đại hán nhìn theo đến khi mất hẳn bóng dáng Hàn Lập
được một lúc, cuối cùng mới thở dài một hơi, miệng khẽ than:
“Thật là không có thiên lý mà!! Người khác trong phòng
địa hỏa, tùy tiện liền có thể bế quan Trúc Cơ thành công, thế mà ta chuyên tìm
gian tĩnh thất, còn tìm một số lượng lớn đan dược phụ trợ, ngược lại còn không
trùng quan thành công!! Mà cũng phải, người này được Lý sư tổ thu làm đệ tử,
xem ra tư chất khác người thường.”
Đại hán đem Hàn Lập trở thành thiên tài tư chất vượt
xa người thường! Nếu Hàn Lập nghe thấy được, chỉ sợ muốn cười khổ cũng không
được.
Mà Hàn Lập lúc này ra khỏi Nhạc Lộc điện, hai người
bảo vệ Truyền tống trận đã đổi thành hai người khác, nếu không, thấy Hàn Lập
đột nhiên từ Luyện khí kỳ tiến vào Trúc cơ kỳ, chỉ sợ lại kinh ngạc một phen.
Hàn Lập giá ngự pháp khí phi hành ở trên trời chậm rãi
mà đi, tâm trạng thư sướng vô cùng, đồng thời hồi tưởng những đã trải qua lúc
tiến vào Trúc cơ kỳ!!
Năm tháng trước, lúc Hàn Lập luyện chế Trúc cơ đan,
sau khi trải qua một phen suy nghĩ, thấy tại phòng địa hỏa tiến hành Trúc Cơ,
thật cũng là chủ ý rất tốt. Tối thiểu không cần lo lắng có người đột nhiên xuất
hiện phá rối, khiến cho mình nửa đường mà thất bại.
Vì thế Hàn Lập hạ quyết tâm, trước hết có ba viên Trúc
cơ đan ăn vào một viên, sau đó vận công bắt đầu khai hóa dược lực.
Trúc Cơ dược lực phát tác rất nhanh, sau mấy canh giờ
ngắn ngủi, Hàn Lập cảm thấy đan điền có một luồng liệt hỏa thiêu đốt, mặt khác
tứ chi lại lạnh lẽo vô cùng, hình thành sự cảm thụ nóng lạnh rất rõ ràng.
Nhưng loại cảm giác này không kéo dài, một lúc sau cỗ
liệt hỏa trong đan điền lại đột nhiên biến mất vô ảnh vô tung, tứ chi cũng khôi
phục nhiệt độ bình thường, điều này làm cho Hàn Lập có điểm ngạc nhiên.
Hàn Lập chợt lóe lên vẻ nghi hoặc, sắc mặt đột nhiên
đại biến, hai tay ôm đan điền rốt cuộc không buông ra nửa tấc.
Bởi vì ở nơi ấy, bỗng nhiên truyền đến một sự đau đớn
kịch liệt giống như bảy, tám thanh dao nhọn đồng thời giao động. Điều này làm
cho Hàn Lập không kịp phòng bị, khuôn mặt tái nhợt đi, mồ hồi theo từng dòng
không ngừng rơi xuống, cả thân hình co quắp gập lại.
Hàn Lập thống khổ nằm cuộn trên mặt đất, trong lòng
không ngừng mắng to, như thế nào cho tới bây giờ không ai nhắc qua, phục dụng
Trúc cơ đan lại đau đớn như vậy!
Hắn còn chưa mắng xong hai câu, sự đau nhức trong đan
điền đột nhiên bạo phát lan ra. Loại bạo phát này biến thành vô số dòng nhiệt
lưu, lập tức xâm chiếm toàn thân, thậm chí xâm nhập vào tận bên trong cốt tủy,
nhưng tiếp theo nhiệt lưu lập tức biến thành ngứa ngáy vô cùng, toàn thân tựa
hồ có vô số con kiến không ngừng bò qua bò lại, làm hắn hận không thể đập đầu
vào tường cho giảm bớt sự thống khổ này.
Loại tra tấn này thiếu chút nữa làm cho hắn phát điên, kéo dài khoảng
một bữa cơm mới dần dần tiêu đi, lúc này, Hàn Lập mới có thể dựa vào tường,
miễn cưỡng đứng thằng lên!! Lúc này hắn mồ hôi ròng ròng, toàn thân bao trùm
một tầng chất màu xám, hơn nữa bốc lên một mùi vị khó có thể diễn tả.
Nhưng tất cả việc này Hàn Lập đều không thèm để ý! Hắn
để ý hơn là công pháp trong một chút liền tinh tiến đã tiến vào tầng thứ mười
hai. Hơn nữa cả người ấm áp, không chỗ nào không thoải mái.
Hiển nhiên vừa rồi viên Trúc cơ đan kia đã cải thiện
thân thể, làm cho hắn tẩy tủy dịch cân. Đối với cơ thể hình thành cảm giác ấm áp,
nên dược lực Trúc Cơ đan không có tan hết, sau này phải hấp thu để gia tăng
pháp lực. Đó cũng là nguyên nhân sau khi dùng Trúc cơ đan phải bế quan ba
tháng, nếu không dược lực này sẽ theo thời gian trôi qua mà dần dần mất hết.
Mới đầu, Hàn Lập cũng dựa theo quá trình Trúc Cơ của
người khác, cũng thành thành thật thật ngồi xuống hấp thụ những dược lực còn
sót lại của Trúc cơ đan.
Nhưng rất nhanh Hàn Lập phát hiện, mấy cái dược lực
này ẩn sâu trong cơ thể, công hiệu cũng chỉ có thể làm pháp lực gia tăng một ít
mà thôi, thực không cải thiện thân thể một lần nữa.
Nếu nói chỉ có một viên Trúc cơ đan, tự nhiên vô luận
ai sau khi tẩy tủy dịch cân, đều sẽ không buông tha cơ hội gia tăng pháp lực
khó có được này, thật sự sẽ bế quan ba tháng, đem dược lực còn lại hấp thu sạch
sẽ, đương nhiên không dễ dàng bỏ qua Hàn Lập không giống như vậy, trên tay hắn
còn có một số lớn Trúc cơ đan, đối với một ít dược lực sót lại không cần quan
tâm!! Hắn quan tâm chính là, còn phải qua vài lần cải thiện thể chất như thế
này, mình mới có thể tiến vào Trúc cơ kỳ. Dù sao tẩy tủy dịch cân mới là trùng
quan, mấu chốt để Trúc Cơ thành công.
Sau khi trải qua mười mấy ngày ngồi thiền, Hàn Lập mới
hoàn toàn hiểu được điểm này, tự nhiên không có thêm kiên nhẫn.
Lần uống Trúc cơ đan thứ hai. Hắn tự hỏi liên tiếp
dùng Trúc cơ đan không có vấn đề gì lớn không, dược lực còn sót lại cũng không
có gì! Sau khi suy nghĩ qua, Hàn Lập rốt cuộc không đợi thêm mấy ngày, liền ăn
vào viên Trúc cơ đan thứ hai.
Cũng đau nhức như vậy, cũng như bị kiến bò, làm Hàn
Lập sớm đã chuẩn bị nhưng vẫn thống khổ một hồi! Nhưng Hàn Lập cảm giác được,
lần này so với lần trước nhẹ nhàng hơn một ít. Do tạp chất trên người đã bớt đi
không ít, xem ra tư chất hắn thực sự tốt hơn.
Sau hai lần liên tiếp dùng Trúc cơ đan, Hàn Lập không
cảm thấy dược lực còn sót lại trong cơ thể có cái gì không ổn, đương nhiên còn
một ít hơi ấm, nhưng cũng không đáng ngại! Hơn nữa pháp lực còn tăng mạnh lên
tầng thứ mười ba, đỉnh điểm của Luyện khí kỳ.
Đến lúc đó Hàn Lập mới yên lòng. Không thể dùng hai,
ba viên Trúc cơ đan một lúc, mỗi lần phải dùng một viên. Mỗi một viên đan dược
đều có tác dụng tẩy tủy, đẩy ra khỏi cơ thể Hàn Lập một đám tạp chất màu xám.
Nhưng bắt đầu viên thứ ba, Hàn Lập rõ ràng cảm nhận
được tác dụng tẩy tủy của Trúc cơ đan, tạp chất xuất ra càng ngày càng ít.
Nhưng đồng thời, pháp lực chân nguyên trong cơ thể cũng phát sinh ra biến hóa
kỳ dị.
Vốn chân nguyên là trạng thái khí, sau khi trải qua
vài lần phục dụng Trúc cơ đan, từng bước gắn kết vào nhau, có xu hướng chuyển
hóa sang dịch thể, thậm chí ăn vào viên Trúc cơ đan thứ bảy, chân nguyên Hàn
Lập trừ trung tâm đan điền hình thành một khối nhỏ, còn lại so với chất lỏng
không có gì khác nhau.
Sau khi ăn vào viên thứ thứ bảy, dược liệu còn sót lại
trong cơ thể Hàn Lập rốt cuộc đạt tới trạng thái tiếp cận bão hòa, toàn thân
đang vốn ấm áp, bây giờ gần như đã nóng rực lên. Cảm giác nóng bỏng đã làm cho
Hàn Lập trù trừ không chắc chắn.
Hắn thật sự chẳng biết, nếu nuốt vào viên đan dược thứ
tám, chính mình có thể bị dược lực đại phát mà nổ tung hay không! Nhưng Hàn Lập
cũng cảm giác được, hắn rất gần với Trúc cơ kỳ cảnh giới, có lẽ cũng chỉ cần
dùng thêm một, hai viên đan dược nữa mà thôi.
Thoáng lưỡng lự một chút, cuối cùng khát vọng Trúc Cơ
của Hàn Lập đã chiếm thượng phong. Cắn răng một cái, hắn ăn vào viên Trúc cơ
đan thứ tám.
Nhưng sau khi viên đan dược kia vào tới bụng, dược lực
còn sót laị kia vốn còn có thể miễn cưỡng khống chế được, phụp một tiếng đột
nhiên bùng nổ ra. Làm kinh mạch toàn thân Hàn Lập nóng lên, lập tức thần trí
quay quồng chìm vào hôn mê.
Khi Hàn Lập cả người nóng bỏng tỉnh lại liền kinh hỉ
phát hiện, hắn trong lúc hôn mê đã trùng quan thành công, tiến nhập vào Trúc cơ
kỳ.
Hàn Lập vừa mừng vừa sợ, lập tức chồm dậy, phát tiết
hưng phấn trong lòng! Nhưng vừa mới động thân, cả người lại nóng lên lại ngã ra
đất, dọa cho hắn sợ muốn nhảy dựng lên.
Thì ra tuy hắn Trúc Cơ thành công, nhưng trên người
dược tính còn sót lại của tám viên Trúc cơ đan một chút cũng chưa giảm bớt,
tràn ngập toàn thân, phi thường nguy hiểm!
Dưới tình huống này, hắn phải lập tức vận công hấp thu
dược lực mới được, nếu không, lúc nào cũng có thể bạo phát lần nữa.
Tuy Hàn Lập hiểu được biện pháp để giải quyết nguy cơ,
nhưng trong lòng vẫn âm thầm kêu khổ không ngừng, không thể cao hứng được.
Bởi vì trên người Hàn Lập ngoài quyển Thanh nguyên
kiếm quyết kia nào có công pháp gì dành cho Trúc cơ kỳ! Mà quyển kiếm quyết
này, chỉ cần xem vị tân sư phó kia tùy tiện cấp cho mình thì cũng biết công
pháp này là đồ rác rưởi!
Hơn nữa Hàn Lập lúc trước cũng đã xem qua vài chương,
và nghe qua người khác một hai lần.
Kiếm quyết này đích thực bình thường, đệ tử Trúc cơ kỳ
Hoàng phong cốc, cơ hồ mỗi người đều luyện hai, ba tầng, nhưng cho tới bây giờ
không ai tiếp tục thâm tu lên trên tầng thứ ba. Nguyên nhân cụ thể, Hàn Lập
không rõ ràng, nhưng sự kém cỏi của kiếm quyết này, bởi vậy có thể thấy được.
Nhưng dưới tình huống này, Hàn Lập dù không muốn tu
luyện, cũng không còn biện pháp khác.
Bất đắc dĩ, Hàn Lập đành phải lấy quyển Thanh nguyên
kiếm quyết ra, đặt lên mặt đất trước mặt, rồi khoanh chân bắt đầu tu luyện.
Thanh nguyên kiếm quyết này tổng cộng chín tầng, ba
tầng đầu Luyện khí kỳ đệ tử cũng có thể tu luyện, ba tầng giữa và ba tầng cuối
chỉ có đệ tử Trúc cơ kỳ cùng tu sĩ Kết đan kỳ mới có thể luyện. Hơn nữa mỗi khi
luyện thành ba tầng, có thể sử dụng một thần thông của kiếm quyết này.
Sau khi luyện thành ba tầng đầu, có thể không cần pháp
khí, dùng tay có thể phát ra kiếm khí, uy lực có thể tương đương cùng với
thượng phẩm pháp khí bình thường.
Sau khi tu thành ba tầng giữa, có thể trong khoảnh
khắc phát ra hộ thể kiếm thuẫn, lực phòng ngự cùng sơ cấp pháp thuật bậc trung
bình thường không sai biệt lắm, nhưng hộ thuẫn này còn có chứa một số kiếm khí
phản kích, nếu công kích vào hộ thuẫn này, sẽ bị kiếm thuẫn tự động phóng ra
kiếm khí công kích.
----- o O o
-----