Phàm nhân tu tiên - Chương 0385 - 0386

Chương 385: Hải Viên Đảo

      Hàn Lập
dùng hai ngón tay nhẹ nhàng cầm lấy một khỏa đan dược, nhìn thấy nó trên mặt
không khỏi lộ ra vẻ tươi cười.

Cuối cùng, lần này gần phải bỏ mạng xem ra cũng không
có uổng phí công phu. Có được vài khỏa “Hàng Trần Đan.” này, Khúc Hồn cùng hắn
có thể dể dàng tăng thêm vài phần kết đa rồi!

Đem đan dược trở lại trong bình ngọc, Hàn Lập cẩn thận
mang bình ngọc trở về bên trong túi trử vật.

Hôm nay, Hàn Lập muốn tìm một chổ có linh khí nhưng
phải là địa phương an toàn, tiến hành kết đan.

Vô luận là hắn hay là Khúc Hồn, nếu như một người có
khả năng tiến vào Kết Đan Kỳ, dưới sự truy đuổi của Kết Đan Kỳ cũng có thế một
chạy thoát hoặc là giết chết đối phương.

Chẳng qua, kết đan cũng không phải là trong chốc lát
có thể thực hiện được.

Nơi này hoàng toàn khác với Thiên Nam tu sĩ, các
tu sĩ đều phải chuẩn bị đầy đủ linh dược và thời gian mới có thể đánh sâu vào
trong bình cảnh được.

Lúc trước hắn muốn mua “Tuyết LInh THủy.” cùng “Thiên
Hỏa Dịch.” chính là hai loại linh vật mà tu sĩ tiến hành kết đan phải dùng.

Nếu như không có nó, không thể nói là không thể kết
đan, nhưng hiệu suất kết đan thành công lại thấp đến nỗi người tu tiên phải hộc
máu.

Tuy không ai chính thức thống kê nhưng nghe nói nó có
thể tăng thêm phần trăm hiệu suất kết đan.

Ngoài hai dạng linh vật này, còn có một ít linh dược
khác có thể phục dùng khi kết đan, chủng loại càng nhiều thì hy vọng kết đan
càng lớn.

Nhưng không có ảnh hưởng nhiều như là “Tuyết Linh Thủy.”
và “Thiên Hỏa Dịch.” mà thôi.

Đương nhiên chúng cũng giống với hai dạng linh vật
này, sử dụng lại sẽ không hề có hiệu quả. Dù sao cũng không phải là ngồi xuống
luyện khí, ăn vài dạng linh dược bất đồng là tốt nhất, ngược lại có thể phản
lại hiệu quả kết đan nữa.

Nhưng buông cười chính là linh dược trong tay hắn tuy
hiệu quả không bằng “Tuyết Linh ThủyThiên Hỏa Dịch.”, ngược lại đều là những
linh dược hi hữu khó kiếm.

Bởi vì chúng nó cần ít nhất là một loại, thậm chí là
nhiều loại ngàn năm linh thảo làm nguyên liệu mới có thể điều chế ra.

Các tu sĩ bình thường ai có thể bỏ ra số tiền lớn như
vậy?

Ngoài “Tuyết Linh Thủy.” và “Thiên Hỏa Dịch.” ra các
loại khác nhiều lắm cũng có một hai loại linh thảo là xa xỉ lắm rồi.

Đương nhiên, chuyện này đối với Hàn Lập mà nói cũng
chẳng là sự tình quan trọng gì.

Trừ vài lại linh thảo hắn không có hoặc là chưa từng
nghe thấy qua, khi hắn còn ở Tiểu Hoàn Sơn tu luyện mấy năm nay đã chuẩn bị
tốt, đã dùng chúng nó điều chế ra mười loại linh dược hỗ trợ kết đan, cũng đã
đặt ở bên trong túi trử vật của hắn rồi.

Khiến cho những kẻ khác kinh ngạc chính là những linh
dược này không cần tiên thiên linh hỏa luyện chế, hoàn toàn giống dược vật của
phàm nhân, đơn giản điều xứng một chút là có thể hoàn thành.

Mà các loại phương thuốc này lại có thể dể dàng tra
được từ trong các điển tịch.

Điều này khiến cho Hàn Lập lúc trước kinh ngạc cả nữa
ngày, đến nay hắn cũng còn có chút khó hiểu

Mà hắn lại có thể tìm được năm khỏa “Hàn Trần Đan.”,
chính là một trong những loại đan dược cần thiết cho kết đan các tú sĩ ở Loạn
Tinh Hải dùng làm phụ trợ, cho nên mới có thể gặp được may mắn trong đại nạn a.

Nhưng cũng không phải nói, một khi dùng các loại đan
dược này vào sẽ tăng hiệp xuất lớn hơn các tu sĩ khác.

Theo như tư liệu mà Hàn Lập tra được, hắn phán đoán
rằng cho dù hắn chuẩn bị kết đan xa xỉ cực kỳ như vậy, so với các tu sĩ kết đan
khác cũng có thể nhiều hơn nữa thành hiệu xuất thành công thôi.

Việc so sánh như thế cũng chỉ là do Hàn Lập tự phán
đoán.

Mặt khác, quá trình kết đan này không phải là trong
mười bữa nữa tháng là có thể hoàn thành.

Dựa theo các loại điển tịch cùng với kinh nghiệm kết
đan của Lý Hóa Nguyên, cả quá trình kết đan ước chừng kéo dài khoảng ba đến năm
năm mới kết thúc.

Cụ thể thời gian kéo dài như thế nào cũng phải xem đến
tư chất của người tiến hành kết đan mà định.

Trong khoảng thời gian tiến hành kết đan này kiên kị
tâm cảnh mừng rỡ hoặc bi thương, cũng như không thể cùng địch nhân đấu pháp,
đồng thời cần phải hấp nạp một lượng thiên địa linh khí nhất định.

Cho nên, Hàn Lập muốn tìm một đảo có linh khí tiến
hành bế quan kết đan đều là sự tình cần thiết phải làm.

Trong lòng nghĩ như vậy, Hàn Lập lấy ra một khối ngọc
giản trên người, bên trong ngọc giản này lấy Khôi Tinh Đảo cùng với ba đại đảo
làm trung tâm tạo thành một tấm hải đồ thật lớn.

Hàn Lập tiến thần thức vào bên trong, tốn công phu
không nhỏ rốt cục cũng có thể phán đoán ra đại khái vị trí chính mình hiện tại,
Sau đó mới mới từ trong hải đồ tìm tiêu chú thuyết minh một ít đặc điểm những
đảo nhỏ xung quang.

Sau thời gian khoảng một bữa cơm, Hàn Lập ngừng đăm
chiêu rời khỏi ngọc giản.

Sau đó nhìn mặt biển bốn phía xung quang cùng bầu trời
xanh, hai mắt hiếp lại nhìn về một phương hướng, mang theo Khúc Hồn biến thành
một đạo bạch quang, nơi chân trời.

Dọc đường đi, Hàn Lập gặp hoang đảo tạm thời đặt chân,
khôi phục lại pháp lực tiêu hao. Nếu gặp phải tu sĩ chiếm đóng đảo, hắn lập tức
rời đi, không dám dừng lại một tí nào, sợ lưu lại sẽ để lại dấu vết bị người ta
tra được.

Liên tiếp hai ba lần đổi phương hướng như thế, Hàn Lập
mới hướng đến địa phương đang tiến đến cực nhanh bay đi.

Hai tháng sau, trên bầu trời một hòn đảo nào đó đột
ngột xuất hiên thân ảnh Hàn Lập cùng Khúc Hồn.

Đảo này xem ra nhỏ hơn nhiều so với Khôi Tinh Đảo,
nhưng cũng lớn hơn nhiều so với những tiểu đảo xung quanh, miễn cưởng có thể
xếp vào những hòn đảo trung bình.

Đây chính là hòn đảo Hàn Lập muốn đến, Hải Viên Đảo.

Trên đảo ngoại trừ nhiều phàm nhân ra, đại đa số đều
là tu tiên giả cấp thấp, càng không có cá gì đảo chủ, hoàn toàn là nơi có thể
tự do tùy ý ra vào.

Đảo này có tên như vậy bởi vì vùng phụ cận có một loại
yêu thú cấp thấp phi thường kì lạ, Hải Viên.

Hình dáng yêu thú này cũng giống với viên hầu, điểm
bất đồng duy nhất chính là yêu thú này có thể sử dụng pháp thuật cấp thấp “Thủy
Tiến Thuật.”, hơn nữa linh trí cũng khá cao.

Thời kì trưởng thành có trí tuệ khoảng đứa bé bảy tám
tuổi, có thể tiềm nhập sâu vào trong biển bắt cá ăn, thật sự là loại yêu thú đa
số người tu tiên muốn thu phục làm tạp dịch trong động phủ.

Tuy “Hải Viên.” này được gọi là yêu thú nhưng trên
thực tế ngay cả tu sĩ năm sáu tầng Luyện Khí Kỳ cũng có thể dể dàng đánh bại,
cho nên, hàng năm đều có một ít tiểu thuyền đến đây, thuê một ít tu sĩ cấp thấp bắt lấy bán.

Cũng có một ít tiểu thương gia tại đảo bày lấy tòa pháp
trận, kiếm lập nên một điếm diện lâu dài, hàng thu mua “Hải Viên.” còn sống với
giá thấp, chờ đến một thời gian sẽ có hải thuyền đến đây mang đi một lần.

Kể từ đó, đảo này tụ tập một ít tu sĩ.

Nhưng sau đó, những tán tu sau khi tòa pháp trận này
được kiến thiết nên cũng nhanh chóng tăng lên, tất cả bởi vì “Hải Viên Đảo.” có
một cái mã mã hổ hổ linh mạch khổng lồ.

Tuy chất lượng của linh mạch này cũng không cao lắm
nhưng phạm vi của linh mạch lại quá lớn, cơ hồ tại mọi địa phương trên đảo đều
là nơi tu luyện của các tu sĩ cấp thấp.

Cái gọi là linh nhãn cùng với những đại phương linh
khí dày đặt trên đảo này so với những đảo khác cũng không quá lớn, căn bản là
không có những cao giai tu tiên nào đến đây tranh đấu nhằm chiếm lấy.

Linh khí không dày đặc cùng với đặc sản Hải Viên trên
đảo này đương nhiên sẽ không lọt vào trong mắt các thế lực lớn, trở thành thiên
hạ của những tu sĩ cấ[ thấp tự do.

Tuy ngẫu nhiên có một ít tu sĩ Trúc Cơ Kì hoặc Kết Đan
Kỳ đến đảo nhưng đại bộ phận đều là những khách nhân đi ngang qua.

Vừa đúng là địa phương tuyệt vời Hàn Lập dùng ẩn thân
để kết đan.

Hai ngày sau, Hàn Lập đứng trên một ngọn núi hoang vu
trên đảo, nhìn động phủ tạm thời vừa kiến thiết xong trước mặt, trong lòng hài
lòng cực kỳ.

Bên trong tân động phủ này đơn giản chỉ có một cái
dược viên cùng với hai mật thất bí ẩn ra cũng không có kết cấu phức t.

Đương nhiên, Hàn Lập dùng một bộ trận khí đầy đủ và
một cái ẩn nặc trận pháp bình thường che lại động khẩu, cẩn thận hơn, hắn đem
hai con “Huyết bạch tri thù.” bên trong áo da lưu giữ linh thú thả ra, lệnh cho
chúng nó bảo vệ động phủ.

Trải qua mấy năm dạy dỗ, hai con “Huyết bạch tri thù.”
đã lớn hơn cái đầu rồi, hơn nữa còn liên tiếp thăng hai giai, đã trở thành tiêu
chuẩn của linh thú bậc cao rồi. Đối phó với những Luyện Khí Kỳ tu sĩ bình
thường sẽ có bất kỳ vấn đề gì. Chúng nó cũng là hai con yêu thú duy nhất Hàn
Lập mang đi khỏi động phủ Tiểu Hoàn Đảo.

Cho nên, những yêu thú còn lại của hắn đều để ở bên
trong động phủ Tiểu Hoàn Đảo.

Hàn Lập đoán rằng, nếu những lão gia hỏa có âm mưu kia
còn không có cam lòng muốn giết hắn diệt khẩu hoặc là vì Cổ trưởng lão kia mà
báo thù, khẳng đinh sẽ tìm đến động phủ của hắn ở Tiểu Hoàn Đảo.

Tuy bên ngoài động phủ kia có ba đại trận che đậy,
nhưng cũng không thể ngăn cản sự cường công của tu sĩ Kết Đan Kỳ được bao lâu.

Đương nhiên cũng sẽ không cần hỏi gì, động phủ khẳng
đinh sẽ bị lộ ra ngoài.

Mà động phủ này theo Hàn Lập dự tính thì khả năng bị
phát hiện cũng là năm năm.

Bởi vì trên thực tế, những động phủ khác đều không sử
dụng trận pháp che dấu mà là sử dụng những cơ quan thuật của phàm nhân giới,
xảo diệu hơn là dùng một khối cự thạch điêu khắc ngăn chặn tại động khẩu.

Nếu có người đến ngay ngọn núi đặt động phủ tìm tòi,
Hàn Lập cũng tự tin đối phương sẽ không phát hiện bất kỳ điều gì khác thường.

Nhưng nếu người đến là một gia hỏa tâm tư cẩn thận, có
thể tra được gì hay không thì khó mà nói!

Dù sao trên ngọn núi này cũng sẽ có một cỗ khí tức
khác lạ, nhưng cũng không thể gạt được thần thức cường đại của tu sĩ Kết Đan
Kỳ.

Do vậy, Hàn Lập tuy có điểm không buông tha cho việc
thuần phục độc trùng này nhưng cũng có thể nghe theo thiên số mà thôi.

Đương nhiên, nếu quả thật là trong năm sáu năm nữa vẫn
không bị phát hiện, lấy độc trùng này ngoan cố như thế cũng sẽ không chết,
chúng nó đương nhiên cũng không có giống với năm sáu năm trước.

Hàn Lập suy nghĩ như vậy, liền cùng Khúc Hồn tự đi vào
bên trong mật thất.

Chương 386

Tứ Niên Kết Đan

Trước khi dùng linh dược, Hàn Lập ngồi trong mật thất
đả tọa vài ngày, sau đem trạng thái toàn thân điều chỉnh đến tốt nhất mới lấy
ra tiểu bình đựng “Thiên Hỏa Dịch.”

Hắn ngửa đầu cẩn thận cho “Thiên Hỏa Dịch.” vào trong
miệng, vội vàng thu về, nhắm mắt chờ đợi dược lực phát tác.

Không bao lâu sau, kinh mạch trong cơ thể Hàn Lập dần
nóng lên, chân nguyên trong cơ thể giống như là nước sôi, dọc theo kinh mạch
cấp tốc lưu chuyển.

Trong lòng có chút hoảng sợ, nhưng Hàn Lập liền lấy
đan dược trên người, trực tiếp bỏ vào miệng không hề suy tư, liền bắt đầu tĩnh
tâm tu luyện Thanh nguyên kiếm quyết đánh sâu vào bình cảnh.

Ngay khi tầng thứ bảy Kiếm quyết đạt thành thì cũng
chính là lúc Hàn Lập kết đan thành công.

Đương nhiên, Hàn Lập cũng thông qua thần thức phân phó
cho Khúc Hồn ở mật thất kế bên, đồng dạng ăn vào “Thiên Hỏa Dịch.” cùng với phụ
trợ linh dược dành cho hắn.

Công pháp Khúc Hồn tu luyện chính là “Huyết Luyện Thần
Quang”, thuộc loại ma đạo công pháp tốc thành, dưới tình huống bình thường sẽ
không có khả năng kết đan, nhưng sau khi có “Huyết Ngưng Ngũ Hành Đan.” đương
nhiên sẽ bất đồng. Cho nên cùng với tình huống Hàn Lập kết đan cũng sẽ không hề
giống nhau.

Khúc Hồn không phải mượn công pháp nào đó tiến hành
ngưng kết kim đan, mà là trước sau ăn vào “Huyết Ngưng Ngũ Hành Đan.”, trực
tiếp luyện hóa đan lực đến khi có thể kết thành Sát Đan.

Tương đối mà nói, hắn so với quá trình kết đan của Hàn
Lập phải đơn giản hơn rất nhiều.

Bởi vậy, sau khi ra mệnh lệnh cụ thể, Hàn Lập liền để
cho Khúc Hồn tại mật thất kế bên không hề phân tâm nữa.

Tuy biết chính mình kết đan được thật xa vời nhưng Hàn
Lập như thế nào cũng muốn chính mình thử vận khí một chút.

Chính là không thể thành công nhưng cũng vì lần sau
kết đan mà tích lũy một chút kinh nghiệm.

Nghĩ như vậy, Hàn Lập dần dần đóng hết thảy cảm ứng
với ngoại giới xung quanh, hoàn toàn tiến vào bên trong quá trình luyện khí.

Lúc này, thời gian trôi qua đối với Hàn Lập mà nói đã
không còn ý nghĩa gì nữa.

Thời gian từng ngày trôi qua.

Xuân đi đông đến...

Một ngày bốn năm sau, Hải Viên Đảo vẫn hổn loạn như
vậy, xung quanh bến tàu cùng vùng phụ cận có một tòa thành thị có một chút hưng
phấn vây quanh.

Bởi vì lúc này là thời điểm phần đông mọi người xuất
hải tiến hành giao dịch. Phần đông tu sĩ cấp thấp vội vội vàng vàng ra vào đảo.

Chúng tu sĩ cố nhiên nhìn linh thạch mà mặt mày hớn
hở, các thương gia cũng mang thần sắc vui mừng thu mua không ngừng.

Đến khoảng giửa trưa, trên một ngọn núi hoang nào đó
trên đảo lại xảy ra một sự tình khiến cho các tu sĩ phụ cận một màn trợn mắt há
mồm.

Chỉ thấy trời xanh ngàn dặm không hề có chút mây nào
bổng nhiên phong vân biến sắc.

Một tảng lớn mây đên chẳng biết khi nào bao phủ trên
bầu trời ngọn núi hoang kia, tia chớp bàng bạc, sấm sét đinh tai nhức óc, như
là cuồng xà loạn vũ.

Đồng thời, thiên địa linh khí khắp bốn phương tám
hướng đều lấy ngọn núi hoang đó làm trung tâm, bắt đầu di chuyển, bên dưới đám
mây đen tạo thành một cái lốc xoáy thật lớn đường kính vài dặm. Đem linh khí
hơn mười dặm xung quanh hấp nạp không còn một mảnh, khiến cho nhóm tán tu kinh
ngạc cực kỳ.

Bọn họ không hẹn mà cùng rời khỏi địa phương tu luyện,
vội vàng hướng đến hoang sơn kia bay đến.

Cho dù là người tu tiên cô lậu quả văn (cô độc và ít
hiểu biết) đi chăng nữa, lúc này họ cũng rõ trong lòng loại thiên địa kinh
người này rõ ràng là do một vị tiền bối nào đó của tu tiên giới đã thành công
kết thành kim đan.

Loạn Tinh Hải đã xuất hiện thêm một tu sĩ Kết Đan Kỳ!

Chẳng qua, có người chọn một địa phương như thế này
kết đan khiến cho tất cả những tán tu này cảm thấy ngoài ý muốn.

Trong lòng bọn họ đều và kinh ngạc cực kỳ, tự nhiên sẽ
đến xem tới cùng.

Nếu có khả năng cùng với vị cao nhân này quan hệ, thậm
chí nếu vận khí tốt có thể bái làm môn hạ của vị này đều là sự tình không thể.

Nhưng ngay khi những vị này đang đuổi đến địa phương
đó, lốc xoáy linh khí nọ tựa hồ đã hấp thụ quá nhiều linh khí, phát ra một
tiếng phượng minh liền hoàn toàn tan rã.

Bên trong linh khí đang mất trật tự kia ẩn ẩn ngũ sắc
hào quang, có vẻ xinh đẹp cực kỳ.

Tiếp theo, vân khai vụ tán (mây tản sương tan), cuồng
lôi biến mất, hết thảy khôi phục bình thường, những vẫn hơn hẳn thời tiết bình
thường.

Mà lúc này, các tán tu mới vừa bay đến vùng phụ cận
hoang sơn. Nhưng ngay khi tiến vào gần hơn, bên tai đồng thời vang lên một âm
thanh lạnh lùng vô cùng.

“Tự tiện tiến vào gần, Giết!”

Âm thanh này lãnh khốc cực kỳ, một chút cảm tình cũng
không có. Làm hơn mười tên tu sĩ cấp thấp sắc mặt đại biến, không hẹn mà cùng
đình chỉ lại thân hình, nhìn nhau không biết làm sao.

HIển nhiên là vị tiền bối vừa kết đan thành công kia
tựa hồ không thích người khác quấy rầy.

Nhìn nhau trong chốc lát, bọn họ tự nhiên sẽ không
tiếp tục tiến về phía trước, liền quay đầu im lặng trở về.

Nhưng không lâu sau, chuyện tu sĩ kết đan thành công
trên Hải Viên Đảo lập tức được lưu truyền ra ngoài.

Khiến cho những tu sĩ không hề biết việc này ngạc
nhiên đến nửa ngày.

Có tu sĩ lựa chọn kết đan tại Hải Viên Đảo này khiến
cho rất nhiều người cảm thấy khó hiểu ngoài ý muốn.

Nhất thời lấy ngọn núi hoang kia làm trung tâm, xuất
hiện rất nhiều tân động phủ của các tu sĩ cấp thấp.

Tuy nhiên, có cảnh cáo của tu sĩ Kết Đan Kỳ kia, những
tán tu này không hề có tâm tư mà tùy ý tiến đến gần hơn, nhưng cũng đều tiến
hành tu luyện vùng phụ cận xung quanh, nói không chừng còn có thể gặp vị tiền
bối Kết Đan cao cao tại thượng kia.

Trong nhất thời, nơi đây nhân khí đại vượng.

Nhưng ai cũng không hề biết, bên trong động phủ nào đó
trên ngọn hoang sơn này sớm đã không còn người nào, người chân chính kết đan
đang phi hành trên không trung cách ngàn dặm kia.

Cùng một chổ còn có một thanh niên thần sắc bình tĩnh,
đúng là người chưa kết đan thành công, Hàn Lập.

Hàn Lập nhìn Khúc Hồn ngồi xếp bằng bên người, sắc mặt
tuy như thường nhưng trong lòng cũng lộ ra vẻ vui mừng cực kỳ.

Kỳ thật, một năm trước hắn đã đình chỉ bế quan rồi.

Bởi vì trải qua ba năm dùng linh dược tiến hành luyện
khí, hắn không thể không thừa nhận lần này căn bản không có khả năng thành
công, ngay cả dấu hiệu đọng lại một tia chân nguyên cũng không hề có.

Vì thế, hắn liền đình chỉ tu luyện, chuyên tâm phụ trợ
Khúc Hồn kết đan.

Kết quả, Khúc Hồn sau dưới phần lớn linh dược phụ trợ
mạnh mẽ, cũng không làm cho Hàn Lập thất vọng, mấy ngày trước long hổ giao hội,
đã kết thành Sát Đan.

Cả quá trình thuận lợi như thế cũng khiến cho Hàn Lập
có chút kinh ngạc.

Dưới sự vui mừng, Hàn Lập lên tiếng cảnh cáo các tán
tu kia.

Sau đó lập tức rời khỏi động phủ này, mang theo Khúc
Hồn âm thầm ly khai Hải Viên Đảo.

Hiện tại hắn muốn p Tiểu Hoàn Đảo, nhìn xem động phủ
có hay không còn tồn tại.

Tin tưởng rằng trải qua bốn năm thời gian này, các gia
hỏa kia cho dù có kiên nhẫn cũng không có khả năng có Kết Đan Kỳ tu sĩ quan sát
Tiểu Hoàn Đảo nữa.

Nếu không có việc gì, hắn muốn mang theo kỳ trùng
trong động phủ mà rời khỏi, sau đó cao chạy xa bay, hoàn toàn rời khỏi Tây Nam
Hải Vực.

Lấy Loạn Tinh Hải to lớn như thế cùng với tu vi Kết
Đan Sơ Kỳ của Khúc Hồn như thế nào không có chổ cho Hàn Lập dung thân chứ?

Hơn nữa, bởi vì linh căn của Khúc Hồn không rõ ràng là
thuộc tính nào nên không thể sử dụng “Lục Hoàng Kiếm.” Nhưng pháp bảo “Hổn
Nguyên Bát.” kia của Cổ trưởng lão lại có thể miễn cưỡng sử dụng.

Cho dù không thể hoàn toàn luyện hóa pháp bảo này, có
thể hoàn toàn phát huy hết uy lực của nó nhưng cuối cùng cũng có pháp bải có
thể cùng với tu sĩ Kết Đan Kỳ khác miễn cưỡng chiến một trận.

Càng huống chi, hắn còn có phù bảo tiểu kiếm màu vàng
kia, các phù bảo đều giao lại cho Khúc Hồn, chỉ để lại phù bảo tiểu đao.

Lấy tu vi Kết Đan Kỳ của Khúc Hồn, khu động phù bảo
cũng không cần thời gian nhiều điều đông linh lực, khoảnh khắc có thể khu động
tấn công địch, có thể bù lại uy lực không đủ của pháp bảo.

Nghĩ như vậy, Hàn Lập liền toàn lực thúc dục Thần
Phong Chu, biến thành một đạo bạch quang, nhắm phương hướng Khôi Tinh Đảo bay
đến.

Hơn một tháng sau, thân ảnh của Hàn Lập cùng Khúc Hồn
đã xuất hiện trên bầu trời của Tiểu Hoàn Đảo.

Hàn Lập trước tiên dùng thần thức tìm tòi bốn phía
xung quanh Tiểu Hoàn Đảo một lần, thực không hề có thân ảnh của các tu sĩ, lúc
này mới an tâm cùng Khúc Hồn thúc dục pháp khí, theo hướng động phủ của mình
bay đến.

Còn ở xa hai ngọn núi kia nhưng thần thức của Hàn Lập
trước tiên từng bước đem hai ngọn núi kia đảo qua một lần.

Hàn Lập ngự khí đứng trên không trung hoàn toàn bất
ngờ

Chẳng những hai tòa động phủ thật giả kia bình yên vô
sự thế nhưng ngay cả ba tòa trận pháp bên ngoài cũng không có chút hình dáng
tổn hao gì cả.

Điều này hoàn toàn nằm ngoài sự dự kiến của Hàn Lập.

Chẳng qua cảnh tượng quỷ dị này ngược lại khiến cho
Hàn Lập kinh hãi trong lòng.

Cách ngọn núi không xa, Thần Phong Chu đã dừng lại.

Hắn không có trực tiếp tiến vào trong đại trận ngược
lại sắc mặt có chút âm trầm quàn sát xung quanh.

Trong ngoài bốn phía ngọn núi này đích xác là không có
phát hiện gì khác thường, Hàn Lập cúi đầu trầm ngân trong chốc lát, bỗng nhiên
hai hàng chân mày nhíu lại, Thần Phong Chu dưới chân cũng tiến vào trong đại
trận.

Trận pháp này so với bốn năm trước Hàn Lập rời đi
không có dấu hiệu thay đổi chút nào.

Hàn Lập xem xét một lượt, không hề chần chừ tiến vào
trong động phủ.

Động phủ giả hắn tự nhiên sẽ không quan tâm, và là
trực tiếp tiến vào bên trong động phủ thật kia.

Sau đó nhanh chóng đi đến mật thất nuôi dưỡng kỳ
trùng.

Ngay khi tiến bào trong mật thất, Hàn Lập khẻ nhếch
miệng lắp bắp kinh hãi! Cảnh tưởng trước mắt khiến hắn ngạc nhiên cực kỳ.

Báo cáo nội dung xấu