Phàm nhân tu tiên - Chương 0643 - 0644
Chương 643: Đại Canh Kiếm Trận
Hàn Lập
không suy nghĩ nhiều ngồi xuống vận khí, nhất thời khiến cho sự băng lạnh giảm
bớt đi.
Lúc này nếu có người ở đây nhất định sẽ phát hiện bên
trên mi mắt của hắn không biết từ lúc nào hiện lên một tầng lam quang nhàn nhạt
vô cùng yếu ớt.
Hơn nửa canh giờ sau hàn khí mới dần từ trong mắt biến
mất.
Hàn Lập thở ra một hơi, mí mắt giật vài cái sau đó mở
mắt ra. tiềm thức nhanh chóng đảo qua mọi thứ.
Khuôn mặt vô cùng nghi hoặc.
“Thực sự chẳng lẽ không có gì thay đổi sao? Chẳng lẽ
một chút hiệu quả cũng không có?” Hàn Lập chớp hai mắt, tự hỏi.
Nhưng sau khi hắn cúi đầu ngẫm nghĩ lại, linh lực
trong mắt đột nhiên biến mất.
Sâu bên trong mắt, lam quang chợt lóe.
Hàn Lập bỗng kinh ngạc ồ lên một tiếng.
Chỉ thấy vách tường đối diện đột nhiên biến thành màu
lam nhạt.
Hắn vô cùng kinh ngạc, tâm thần máy động. vách tường
lập tức trở lại bình thường.
“Trách không được, tu sĩ đã kết đan đối với linh thủy
không có chút hứng thú. Quang điểm này gần giống như là thần thông nhìn xuyên
thấu, bởi vậy không có ai coi trọng, vài loại phụ trợ pháp thuật cũng có thể
làm như thế mà còn mạnh hơn không ít. Nhưng mà đây chỉ là một lần dùng linh
thủy thanh tẩy hai mắt, nếu mà nửa tháng dùng thanh tẩy một lần thì không hiểu
sau này hai mắt sẽ có thần thông gì? Quả thật đáng để mong đợiHàn Lập nhìn đoàn
linh thủy trôi nổi trước mắt âm thầm nghĩ. sau đó hắn không chần chừ lần lượt
làm từng bước thanh tẩy.
Nhiều linh thủy như vậy cũng đủ khiến cho mười tu sĩ
cùng thanh tẩy hai mắt
Với tu vi thâm hậu ngày hôm nay của Hàn Lập dùng tuy
hơi nhiều một chút nhưng vẫn phải đến ngày hôm sau mời hoàn thành.
Chờ đến khi toàn bộ linh dịch đều đã được hấp thụ hết,
hai mắt Hàn Lập thoạt nhìn cũng không có gì biến hóa, chỉ là khi dùng linh lực
mới có thể khiến cho lam quang hiện lên. Năng lực dùng để nhìn qua cấm chế cũng
không có đề cao.
Hàn Lập cũng không có vì vậy mà chán nản. dù sao còn
nhiều thời gian, hắn có thể làm cho thần thông của hai mắt tăng lên.
Ngày thứ hai sau khi qua liền tiến vào bên quan, đem
trang giấy vàng có ghi lại Thanh Nguyên Kiếm Quyết ngày đó lấy ra.
Lại nói, kiếm quyết này tổng cộng có 13 tầng, theo
đúng thứ tự chính là từ Thanh Nguyên Kiếm Quang, Hộ Thể Kiếm Thuẫn đến Kiếm Ảnh
Phân Quang - uy lực theo đó mà đề thăng.
Hai loại trước cũng được, trừ bỏ một ít công dụng thì
khi sử dụng uy lực cũng không có gì đặc biệt.
Về loại thứ ba Kiếm Ảnh Phân Quang Thuật thì lại khiến
cho Hàn Lập rất hài lòng
Không thể xem thường loại thần thông này, cho dù không
thể lập tức khắc địch chế thắng thì cũng bởi đối thủ quá mạnh mẽ nên mới không
biểu hiện ra uy lực chân chính của nó
Hắn tin tưởng nếu mà đối thủ tu vi không hơn kém nhau
nhiều thì căn bản không thể chống đỡ mấy trăm kiếm quang công tới, nháy mắt
nhất định sẽ bị kiếm quang phân thây. Hiện tại hắn mới có thể tu luyện tầng
kiếm quyết thứ mười ba, tất nhiên cũng có thể tu luyện những thần thông mới của
kiếm quyết này.
Nói cũng buồn cười, ngày đó dù hắn kiếm được trọn bộ
Thanh nguyên kiếm quyết từ trang giấy vàng nọ, nhưng người luyện chế ra trang
giấy vàng này lại cố ý lưu lại một đoạn khẩu quyết tu luyện cuối cùng ở trong
đó, khiến hắn có thể có được khẩu quyết.
Dù biết rõ bạch quang hiển hiện không thể thấy rõ từng
quang tự nhưng đây cũng chính là phương pháp tu luyện loại thần thông cuối cùng
này Nhưng do tu vi của hắn không đủ nên cho dù đã kết đan cũng không có cách
biết được loại thần thông cuối cùng.
Về phần khẩu quyết của tầng công pháp thứ 13, có lẽ
nguyên nhân chính tại cảnh giới không đủ nên hắn xem đi xem lại vẫn thấy vô
cùng thâm ảo khó hiểu, chứ đừng nói tới tu luyện nó. Xem ra chỉ đến khi tiến
vào Hóa Thần Kỳ thoát ly thế giới này mới có thể hiểu được huyền cơ trong đó.
Hàn Lập cũng không gấp bởi vì sợ môn nhân đệ tử thấy
thần thông uy lực mà không để ý tự thân tu vị cuồng vọng tu luyện, mà tại trên
vật truyền thừa sẽ đặt cấm chế, cách làm này tu tiên giới cũng không có hiếm.
Hắn hiểu rất rõ tu vi bản thân, tất nhiên có thể thực hiện tu luyện pháp môn
này.
Hôm nay tu vi của hắn đã là Nguyên Anh Kỳ, đoạn thần
thông pháp quyết này xem lại tất nhiên sẽ không có chuyện
Nghĩ như thế khiến hắn ném trang giấy màu vàng lên
không trung, sau đó há mồm phun ra môt đoàn thanh quang.
Sau đó Hàn Lập thần sắc bình tĩnh, từ mười đầu ngón
tay bắn từng đạo thanh nguyên kiếm mang lên tờ giấy quang hoa nhanh chóng bùng
lên rồi hấp thu sạch sẽ từng đạo kiếm mang.
Linh lực hiện tại của hắn hiện nay vô cùng thâm hậu,
tất nhiên không có khả năng giống như tại Trúc Cơ Kỳ phải chờ một thời gian thì
mới có phản ứng, trang giấy màu vàng kia quả nhiên thu đủ chân nguyên bắt đầu
phóng ra từng đoàn kim quang, một đống quang tự bắt đầu hiện lên trên bề mặt.
Hàn Lập thấy vậy, không chút do dự, khẽ nhấc tay khiến
cho trang giấy vàng đang phiêu phù trên không trung “vù.” một tiếng bay vào
trong tay hắn.
Nhất thời vô số quang tự thông qua việc tiếp xúc cùng
bàn tay hắn nhanh chóng hướng phía đầu của Hàn Lập tràn tới.
Hàn Lập thấy việc này, sắc mặt không đổi thoải mái
tiếp nhận
Quả nhiên một bộ phân của Thanh Nguyên Kiếm Quyết vốn
không thể thấy rõ kia lúc này đây nhất nhất hiện ra trước mắt
Hàn Lập không suy nghĩ nhiều, lập tức đem trang giấy
vàng thu lại, rồi nhắm mắt xem xét thần thông pháp quyết mới có
“Đại Canh Kiếm Trận - đây là cái gì. Tại sao lại có
quan hệ cùng trận pháp.” Hàn Lập sau khi xem qua thì bên trong đầu hiện lên mấy
chữ vàng to, không khỏi vô cùng kinh ngạc.
Mấy kim sắc quang tự một chữ lại một chữ hiện lên
trong đầu Hàn Lập, khiến hắn lâm vào trong lĩnh ngộ khẩu quyết thần hình tịnh
không hề nhúc nhích.
Bất giác hắn ngồi xếp bằng đã ba ngày ba đêm.
Biểu tình trên mặt Hàn Lập vô cùng cổ quái, khi thì vô
cùng hưng phấn nhưng có khi lại vô cùng sầu muộn, thỉnh thoản lại toát ra đầy
mồ hôi - quả thực rất quỷ dị.
Đến buổi tối ngày thứ ba, thần sắc Hàn Lập cuối cùng
mới trấn định.
Một hồi qua đi, khuôn mặt hắn âm trầm hít sâu một hơi,
ánh mắt vô cùng thâm thúy.
“Theo như trong này nói kiếm trận này quá khoa trương
rồi. Tu luyện đến đỉnh thì dù chỉ là một phần ba uy lực cũng có thể tung hoành
Thiên Nam.” Hàn Lập nhấp nháy môi, lẩm bẩm nói, phảng phất rất khó tin tưởng
những gì vừa lĩnh ngộ.
“Nhưng mà muốn thi triển nó thì không biết đến năm nào
tháng nào mới có thể được. Số lượng kiếm quang để bày trận cũng đủ dọa người
rồi, ít nhất cũng là trăm đạo. Trách không được khi mở mảnh giấy vàng thứ hai
lại hiện ra khẩu quyết chính là chi pháp luyện chế Thanh Trúc Phong Vân kiếm,
cả hai cái này thiếu một cũng không được, xem ra thì Kiếm Ảnh Phân Quang thuật
kia cũng do vậy mà sáng tạo ra, nếu không cũng không có cách bày kiếm trận.”
Hàn Lập âm thấm đánh giá.
Đương nhiên uy lực phi kiếm càng lớn, kiếm quang càng
nhiều thì uy lực kiếm trận cũng theo đó mà gia tăng.
Hàn Lập nghĩ nếu cho hắn đủ thời gian thì dùng bảy
mươi hai phi kiếm, mỗi cái huyễn hóa ra bốn đạo kiếm quang tạo thành ba trăm
sau mươi hai đạo kiếm quang thì có lẽ tu sĩ Nguyên Anh Hậu Kỳ thì khó nói nhưng
mà trung kì thì khi tiến vào sẽ không cách nào toàn thân trở ra không chết cũng
bị lột da. Theo tu vi tịnh tiến của hắn thì có thể biến ảo kiếm quang tăng thêm
một chút, đánh chết tu sĩ Nguyên Anh Hậu Kỳ cũng không phải không có khả năng.”
Chẳng qua, ngoại trừ kiếm quang bố trí ngoài trận thì
muốn thi triển thần thông còn phải tu luyện Thanh trúc phong vân kiếm, tại mỗi
phi kiếm tăng thêm một loại tài liệu có tên “Canh Tinh với loại tài liệu này thì
Hàn Lập cũng không hề xa lạ, bởi vì tại tu tiên giới đại danh rất lớn, chính là
“Duệ kim chi bảo.” rất hiếm người thấy, cùng với khối Luyện tinh mà Hàn Lập có
đều là vật hiếm có, luận về giá trị đối với tu sĩ mà nói thì canh tinh vẫn ở
trên một chút so với thứ kia.
Bởi vì chỉ cần trộn lẫn một chút Canh tinh vào bên
trong pháp bảo rồi lại gia trì bồi luyện thì độ sắc bén của pháp bảo tăng gấp
bội, sử dụng phi kiếm, tuyệt đối tu sĩ chưa kịp nhìn rõ đã bị nó lấy tính mạng.
Nhưng mà đối với Hàn Lập thì nói, đây chính là phiền
toái lớn.
Không muốn nói một cái phi kiếm cần Canh tinh mà chia
ra trên bảy mươi hai thanh thì số lượng Canh tinh kia đúng là mọt con số dọa
người
Hàn Lập đi đâu mà tìm ra nhiều “Duệ kim chi bảo.” như
vậy.
Dù sao thì tu sĩ có vật ấy nếu không phải ngay lập tức
dung nhập vào pháp bảo thì cũng đem đi trao đổi đồ vật cần thiết, tóm lại vừa
xuất hiện sẽ bị trưng dụng ngay.
Không nói Thiên Nam mà trên cả Loạn Tinh Hải có nhiều
thiên tài địa bảo hơn một chút thì thứ này cũng mấy ngàn năm rồi không có xuất
hiện.
Hắn có tinh thạch nhưng đúng là không có chỗ để mà
trao đổi.
Hôm nay đối với uy lực kinh người của Đại Canh Kiếm
Trận kia, Hàn Lập chỉ có thể nhìn, tựa như trăng dưới mặt nước mà thôi
Sau khi tại bên trong tĩnh thất đánh giá một hồi, Hàn
Lập cười khổ, từ bên trong Túi trữ vật lấy ra một hộp ngọc. Sau khi mở nắp hiện
ra một viên cầu lóe ra quang mang chói mắt có ẩn chứa từng tia lôi quang rất
nhỏ.
“Kiền Lam Băng Diễm.”
Nhìn chí bảo này thần sắc Hàn Lập có chút ngưng trọng
Hôm nay tu vi của đã đạt tới đỉnh cao mới cuối cùng đã
có thể khống chế vật này. Nếu luyện hóa băng diễm thành công vậy thì Hư Thiên
Đỉnh có thể có hy vọng.
Chương 644: Nặc Ngôn Hòa Khải Trình
Đối mặt với với thứ có thể dễ dàng diệt sát tu sĩ
Nguyên Anh Kỳ này, Hàn Lập không dám có chút khinh thị nào. Trong lòng hiện lên
vô số loại công pháp luyện hóa ma hỏa. Cuối cùng từ bên trong Huyền Âm Kinh lấy
ra một bí thuật mà hắn thấy ổn nhất.
Sau khi đã có dự tính, Hàn Lập ngừng thần nhìn kỹ kim
cầu một lát, sau đó mới từ từ dùng ngón tay điểm một cái.
“Bụp.” một tiếng vang lên cùng lúc với một đạo điện hồ
tinh tế được bắn ra từ đầu ngón tay chạm vào bề mặt kim cầu bên trong hộp ngọc.
Nhất thời kim cầu run rẩy vài lần, hào quang đại
phóng, sau đó bị đạo điện hồ kia khiêu dẫn từ từ bay lên, trôi nổi trong không
trung.
Hàn Lập ngồi xếp bằng phía dưới, từ từ nâng tay, mắt
nhìn kim quang bao vây xung quanh kim cầu, hai mắt nheo lại, mười ngón tay
không ngừng biến ảo, kết ra vô số thủ ấn phức tạp.
Rất nhiều đạo điện hồ màu vàng nhạt trong tiếng sấm
“đì đùng” lóe lên nhanh chóng kết thành một tấm điện võng dày đặc vô cùng lớn
đem kim cầu bao lại trong đó.
Hàn Lập lúc này mới hít vào một hơi, sau đó thần niệm
vừa động liên hệ tới băng diễm bao quanh Ích Tà Thần Lôi
iếng xé gió không ngừng rít lên, kim cầu ngày càng
chói mắt hơn, mấy đạo hồ quang màu vàng lóe lên, bắt đầu khai mở trói buộc đối
với viên cầu. Nhất thời ở phía trong tấm điện võng xuất hiện một viên châu màu
lam trong suốt đang không ngừng xoay tròn.
Nhìn thấy Kiền Lam Băng Chầu Hàn Lập nín thở. Nhớ lại
uy lực của viên châu này năm đó vẫn khiến hắn không khỏi sợ hãi.
Hiện tại băng châu hiện nguyên hình, Hàn Lập không suy
nghĩ nhiều, nhanh chóng há miệng, một phi kiếm màu xanh bay ra, hai tay kết vào
rồi mở ra.
Một đạo điện hồ kim sắc to lớn từ hai tay nhanh chóng
bắn ra cùng phi kiếm cùng đánh tới phía trên băng châu.
“Rắc.” Một tiếng vỡ vang lên, băng châu lúc tỏ lúc mờ
chợt hóa thành một đoàn lam diễm, lam diễm không ngừng co rút lại, ngưng tụ
thành một đóa lam hoa trong suốt màu lam xinh đẹp, từng cánh hoa dần dần nở ra.
Cùng lúc đó thì âm thanh đại khởi, một lớp băng sương
quỷ dị màu lam nhanh chóng phóng đại ra, tràn khắp phòng.
Trong phòng lúc này vô cùng lạnh lẽo tựa như phảng
phất đang ở băng sơn thế giới.
Chỉ là, Hàn Lập đối với việc này đã sớm cho phòng bị,
vẻ mặt cho dù rất tập chung nhưng không hề có sự hoảng loạn. Thanh quang bên
người chợt lóe tạo thành tầng quang tráo ngăn cản hàn khí. Lấy tu vi Nguyên Anh
Kỳ của hắn hôm nay thì cho dù hàn khí đó có điểm lợi hại, nhưng chỉ cần không
phải băng diễm trực tiếp công kích thì không có gì đáng lo ngại.
Chứng kiếm hàn khí màu lam nhạt bị thanh quang ngăn
cản bên ngoài, làm cho Hàn Lập an tâm từ không trung điểm một chỉ, Ích Tà Thần
Lôi biến thành điện võng bắt đầu co rút lại, chậm chậm đem hào quang bao vào
trong.
Kim quang - lam mang không ngừng chớp động, cự hoa màu
lam dần dần biến đổi trở về hình thái quang diễm, cố gắng đối chọi lại với sự
co rút lại của kim võng.
Nhìn thấy đã tiếp tục chế trụ được Kiềm Lam Băng Diễm,
Hàn Lập vừa hít vào được một hơi, thần niệm vừa động thì đột nhiên vang lên
tiếng sét, kim võng rách ra một lỗ nhỏ cỡ cái bát, rồi cũng nhanh chóng khôi
phục lại như ban đầu. Nhưng, chỉ cần một khoảnh khắc ngắn ngủi này thì một đoàn
lam diễm nhỏ như tơ đã từ đó chui ra rồi trực tiếp hướng phía Hàn Lập xạ tới.
Hàn Lập mắt thấy vậy nhưng mặt không biến sắc, hai tay
bắt ấn nhắm mắt lại.
Từ thiên linh cái hiện lên một đoàn thanh khí, một anh
nhi trong thanh quang bỗng xuất hiện - chính là Hàn Lập lúc này đnag thi triển
Nguyên Anh xuất khiếu
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Nguyên Anh khẩn trương, vừa
xuất khiếu đã mở toang hai mắt nhìn chằm chằm vào đoàn lam diễm đang xạ tới,
hai bàn tai nhỏ bé chà xát vào nhau, rồi bắt đầu nhấc lên.
Hai đạo thanh quang chói mắt nhanh chóng bắn ra, lúc
đó Nguyên Anh há miệng, cùng với một đoàn thanh quang từ nắm tay nhỏ bé cũng
phun xuất - nhất thời ba đoàn thanh quang cùng nghênh đón đoàn lam diễm kia.
Thanh lam quang mang chợt lóe, trong náy mắt lam diễm
đã bị lam quang bao phủ vào trong. Ở bên trong liều mạng giãy dụa nhưng thật sự
vô cùng khó. Thanh quanh dần dần bị hòa tan nhưng vẫn còn bị bao phủ chặt chẽ ở
bên trong, trong khoảng ngắn thời gian không thể thoát ra.
Nguyên Anh thấy vậy, khuôn mặt nhỏ nhắn mỉm cười,
hướng bổn tinh khí chính mình đã biến thành thanh quang khẽ vẫy tay, đoàn ánh
sáng bọc lấy mẫy tia lam diễm kia liền bay tới trước mặt.
Ngưng thần xem xét ở khoảng cách ngắn, trên nét mặt
Nguyên Anh lộ ra thần sắc do dự cũng như sợ hãi, nhưng chỉ chần chờ một chút
rồi trong mắt tinh quang chợt lóe, một tay chộp lấy đoàn ánh sáng này bỏ vào
trong miệng ngay lập tức.
Đem cả thanh quang bao bọc lam diễm nuốt vào trong
bụng.
Quanh thân thanh quang chớp động, Nguyên Anh ở trên
đỉnh đầu từ từ biến mất.
Bản thể của Hàn Lập lúc này đang nhắm chặt mắt bỗng
run rẩy, nhưng không hề có dị biến nào, tựa như đang ngủ say vậy. Trong cơ thể,
Nguyên Anh đang khoanh chân ngay ngắn ngồi trong đàn điền, hai tay bắt quyết
khẽ lầm bẩm niệm chú, khuôn mặt nhỏ nhắn vô cùng nghiêm nghị, có chút âm trầm.
Kiền Lam Băng Diễm kia quả thực vô cùng lợi hại, cho
dù đây chỉ là một tia lọt ra ngoài cũng khiến cho hắn mất một thời gian dài mới
có thể luyện hóa. Cái này quả thực quá mức âm hàn, còn phải tiếp tục bồi luyện
thêm nữa thì mới có thể chân chính sử dụng. Cũng vì phòng ngừa việc ngoài ý
muốn, hắn không dám khinh xuất một lần luyện hóa cả Kiền Lam Băng Diễm.
Về phần sau khi luyện hóa, Hàn Lập nếu vẫn chưa mở
được Hư Thiên Đỉnh thì có lẽ là tại cái này cũng có chút ít duyên cớ
Hàn Lập sở dĩ xuất quan mà không tiếp tục tu luyện là
vì chuẩn bị đến thăm hai người ngân phát lão giả. Xem đối phương có biết tin
tức gì của Canh Tinh hay không.
Mặt khác hắn cũng tính rời khỏi Lạc Vân Tông một đoạn
thời gian để đi Nguyên Vũ quốc một chuyến.
Năm đó hắn đã đáp ứng khẩn cầu của Tần Như Âm, Hàn Lập
dự tính nhân cơ hội này giải quyết dứt điểm mọi việc.
Với tu vị hiện tại của hắn thì việc diệt một gia tộc
tu tiên cũng không tốn quá nhiều sức lực
Lại nói, Phó gia ở Nguyên Vũ quốc cùng Bách xảo viện
Phó gia có chút quan hệ. Nghe nói Nguyên Vũ quốc Phó gia là một chi của Bách
xảo viện Phó gia.
Chỉ là về sau, hai nhà bất hòa. Đến khi Nguyên Vũ quốc
rơi vào tay ma đạo, gia tộc tu tiên đứng đầu Nguyên Vũ quốc như Phó gia không
một chút do dự đầu nhập ma đạo, điều này khiến cho Phó gia Bách xảo viện thân
là một thành viên trong Thiên đạo liên minh cảm thấy bất mãn. Hai nhà từ lúc
này hoàn toàn đoạn tuyệt mọi quan hệ.
Từ đó, Hàn Lập càng an tâm hơn, mặc dù Nguyên Vũ quốc
là thiên hạ của ma đạo, nhưng lấy một thân tu vi Nguyên Anh Kỳ của hắn bây giờ
thì tu sĩ ở quốc gia này có mấy người có thể làm tổn hại đến hắn.
Hàn Lập dời khỏi động phủ, tiện thể đi qua Tử Phong
động phủ nhìn một chút. Thần thức đảo qua, thấy Mộ Phái Linh đang bế quan khổ
tu tại một gian thạch thất, trên mặt quang mang ẩn hiện, tu vi so với lúc trước
tịnh tiến không ít.
Hàn Lập âm thầm gật đầu, không có ý định quấy nhiễu
việc tu luyện của nàng mà âm thầm ly khai nơi này hướng thẳng đến ngọn núi cao
nhất của Lạc Vân Tông, mở ra động phủ của ngân phát lão giả.
Hắn từ đối phương tuy không có được tin tức của Canh
Tinh, nhưng lão giả lại cho hắn biết hai năm sau, ở Ngu quốc trong cửu quốc
liên minh có một hội giao dịch lớn nhất Thiên Nam ở đó.
Ở hội giao dịch vật phẩm quý hiếm của Thiên Nam đều
xuất hiện, hơn nữa ở đây cũng xuất hiện gần phân nửa tu sĩ Nguyên Anh Kỳ của
Thiên Nam. Dù sao khi tới cảnh giới này, tu sĩ Nguyên Anh Kỳ cần chính là kỳ
trân dị bảo chứ mấy tài liệu linh dược bình thường thì không để vào mắt. Nên
cũng đành mượn dịp này để cùng các tu sĩ khác tiến hành trao đổi
Sở dĩ hội giao dịch được tổ chức tại Ngu quốc, là do
đây chính là quốc gia trung lập trong cửu quốc liên minh, hơn nữa luôn luôn
đứng trước uy hiếp đối mặt với pháp sĩ Mộ Lan. Nên đối với tam đại thế lực khác
không tạo thành uy hiếp, không sợ đối phương giúp đỡ kẻ khác. Do đó làm cho các
tu sĩ tham gia không có nhiều băn khoăn gì lắm
Hàn Lập hiện giờ cũng hi vọng tại hội giao dịch sẽ
xuất hiện Canh Tinh mà hắn đang cần. Nếu không hắn cũng không biết làm thế nào
mới có thể luyện thành Đại Canh Kiếm Trận kia.
Chẳng lẽ thật sự phải đi đến Đại Tấn đế quốc xa xôi
kia
Sau khi hỏi ngân phát lão giả xong về việc Canh Tinh,
Hàn Lập cũng không nói mình định đi đâu, mà chỉ nói mình sau khi ngưng thành
Nguyên Anh muốn đi các nơi du lịch một đoạn thời gian ngắn, nên hôm nay tới cáo
từ.
Ngân phát lão giả nghe những lời này cũng không chút
hoài nghi, lão cũng chỉ nói một chút về sự phân chia thế lực của các quốc gia,
về các tu sĩ Nguyên Anh thành danh. Đồng thời nhắc đi nhắc lại không nên trêu
chọc mấy lão quái vật này.
Thiên Hận lão quái mà Hàn Lập từng được nghe qua cũng
nằm trong số này
Hàn Lập đói với những tu sĩ này trong lòng cũng cảm
thấy hiếu kì, mở miệng cảm ơn không thôi rồi cáo từ ra về.
Sáng sớm hôm sau, Hàn Lập sửa soạn mang theo vài đồ
tùy thân trọng yếu, dùng đại trận phong kín hoàn toàn động phủ rồi ly khai Vân
Mộng sơn, thẳng hướng Nguyên Vũ quốc mà đi
Nguyên Vũ quốc Phó gia, ở Nguyên Vũ quốc hiện nay
chính là đỉnh đỉnh đại danh
Hơn trăm năm trước khi ma đạo xâm lấn, gia tộc này
không hề có biểu hiện chống cự, ngay lập tức đầu nhập Ma Diễm tông trong ma đạo
lục tông. Bởi vậy trong đại kiếp đó Phó gia cũng không hề bị tổn thất nào, mà
ngược lại nhân cơ hội này khiến cho thế lực của Phó gia tăng vọt, có chút áp
đảo hai đại gia tộc còn lại, tiến lên thành Nguyễn Vũ quốc đệ nhất gia tộc
Bởi vì Phó gia ở đây hơn trăm năm, liên tiếp phái đệ
tử đầu nhập Ma Diễm tông, cũng như dâng tặng các mĩ nữ trong tộc cho các vị cao
tầng trong tông làm thiếp. Kế từ đó hoàn toàn quỳ phục dưới chân Ma Diễm tông.
Có Ma Diễm tông đứng đầu Nguyên Vũ quốc nâng đỡ.