Phàm nhân tu tiên - Chương 1660 - 1661

Chương 1660: Quang trụ

Hàn Lập ánh mắt chớp động nhìn vào cái ghế
trên đài cao mà thần sắc ngưng trọng.

“Chẳng lẽ thật sự đi đến giữa tinh không
đồ, ngồi trên cái ghế này thì mới được. Như thế mà nói thì hoạ hay phúc không
biết thế nào.”

Ánh mắt Hàn Lập chớp động ẩn hiện một tia
chần chờ.

Nơi này đầy vẻ thần bí như thế thì bí mật
cất giấu khẳng định là không nhỏ. Mà nếu có thể được tiên nhân coi trọng như
thế thì không tìm tòi nghiên cứu được thì hắn lại không cam tâm mà rời đi. Tuy
nhiên vừa rồi ảo cảnh trong tinh không đồ đáng sợ như thế, nay hắn phải thao
túng kim thân ngồi vào cái ghế ở trung tâm tinh không đồ này thật sự là khó
khăn.

“Quên đi, nguy hiểm cùng cơ duyên nguyên
bản chính là đồng thời tồn tại. Nói như vậy nguy hiểm càng lớn thì cơ duyên lại
càng lớn. Kim thân đã cô đọng thành công, cùng lắm thì để cho đệ nhị Nguyên anh
mạo hiểm một chút là được. Còn nếu bỏ lỡ cơ duyên lần này thì sau này ở Linh
giới tiên giới di chỉ như thé này căn bản là không có khả năng gặp được lần thứ
hai.”

Hàn Lập trong lòng cân nhắ nửa ngày thì
khoé miệng run rẩy một chút, trên mặt rốt cục hiện ra một tia kiên quyết. Ngay
cả hắn bình thường vạn phần cẩn thận nhưng khi đối mặt với dị bảo của tiên nhân
tuyệt đãi hấp dẫn đến bực này thì trong lòng cũng không kiềm chế được.

Cơ hồ cùng lúc đó, trên khuôn mặt một trong
ba cái đầu của kim thân hai mắt xuất hiện quang mang kỳ lạ lưu chuyển rồi kim
thân lập tức đi nhanh tới chỗ cái ghế. Một lát sau, với thân hình cao lớn của
kim thân nên việc ngồi xuống gặp chút khó khăn.

Chỉ thấy kim thân một tay bấm quyết, bên
ngoài thân kim quang chớp động rồi hình thể nhanh chóng thu nhỏ lại chỉ còn cao
một trượng sau đó mới ngồi xuống ghế và cũng theo bản năng đem hai tay tựa lên
thành ghế, tiếp theo trong miệng bắt đầu lầm bầm niêm chú.

Lúc này đây, theo thanh âm chú ngữ vang
lên, phụ cận kim thân lập tức sinh ra biến hoá. Chỉ thấy trên cái ghế dưới thân
lục quang vụt sáng lên rồi một đám ngân sắc phù văn hiện lên trên ghế rồi vây
quanh kim thân xoay không ngừng. Theo quá trình niệm chú ngữ, thanh âm dần dần
lên cao thì trung hư không đài cao cũng hiện lên nhiều điểm ngũ sắc linh quang,
hơn nữa càng ngày càng dày đặc, giống như vô số bông tuyết năm màu ở trên hư
không phiêu đãng không thôi, cảnh trí trông diễm lệ dị thường.

Hàn Lập trong lòng căng thẳng, giương mắt
nhìn chằm chằm vào đài cao, mắt cũng không chớp một cái. Cơ hồ ngay lúc ngũ sắc
quang điểm hiện lên thì trên tinh không đồ đột nhien toát ra một đão hào quang
kim ngân bạch tam sắc. Trong hào quang có nhật nguyệt tinh tú chớp động rồi đều
hoá thành tam sắc linh quang vỡ vụn ra nhưng linh hà vừa chuyển trong nháy mắt
công phu đã hợp thành một cái Ngân khoa văn, Kim triện văn cùng một loại bạch
sắc phù văn chưa bao giờ gặp qua tạo thành một cái quang trận thần kỳ đem cả
đài cao gắn vào trong đó.

Còn chín con ngân giáp khôi lỗi cùng kim
thân pháp tướng trên ghế kia vừa lúc thân ở trong quang trận lại ẩn hiện hình
thành một mối liên hệ huyền diệu dị thường. Hàn Lập thấy vậy thì trong mắt
quang mang kỳ lạ liên thiểm nhưng vẫn chưa có hành động gì.

Lúc này đệ nhị Nguyên anh miệng phun pháp
quyết đã đến câu cuối cùng rồi. Đột nhiên trong mắt chín con khôi lỗi kia thanh
quang chợt loé, chúng rốt cục đã có hành động. Chỉ thấy tất cả khôi lỗi đột
nhiên chân vừa động, hoặc là bước về phía trước hoặc là về phía sau nhưng tất
cả cự ly đều cách vị trí ban đầu nửa bước.

Bất quá chỉ cần thay đổi nửa bước này mà
một cỗ cấm chế dao động lập tức hiện lên ở trên đài rồi cùng quang trận hô ứng
mà làm cho tình hình trong trận lâm vào biến đổi. Ngũ sắc quang điểm nguyên bản
huyền phù ở trên hư không chợt run rây rồi liền giống như bạo vũ lao vào trong
quang trận.

Cùng lúc đó, chín con khôi lỗi hai tay cầm
ngân thương khẽ động, một tầng quang diễm màu vàng óng từ trên người chúng nó
toát ra. Kim diễm ngân giáp giao hoà mà tôn nhau lên làm cho đám khôi lỗi này
nhìn như thiên binh thiên tướng, uy phong lẫm lẫm nhưng một đám khôi lỗi này
cũng không phải là tượng trưng, sau khi kim diễm toát ra thì đồng thời một cỗ
linh áp từ trên người khôi lỗi phóng lên cao.

Linh áp cực mạnh này, trong nháy mắt đã làm
cho thiên địa nguyên khí phụ cận đài cao quay cuồng một trận rồi cuối cùng hình
thành một cơn lốc mênh mông màu vàng gào thét điên cuồng cuốn đi,

Hàn Lập đứng cách đó hơn ba mươi trượng chỉ
bị cơn lốc quét qua một chút nhưng kết quả là sắc mặt đãi biến, giống như là bị
một luồng cự lực cuồng kích, trên người kim quang loé lên rồi giống như tên rời
nỏ bắn nhanh ra ngoài. Trong khoảnh khắc, thân hình hắn lại hiện ra cách đó hơn
hai mươi trượng nhưng rồi thân ảnh lại liên tiếp lùi ra mấy lần nữa thì mới
miễn cưỡng ổn định lại thân hình.

Linh áp do đám khôi lỗi này phát ra thật là
đáng sợ. Ngay cả hắn có thân thể so sánh với thánh giai bình thường còn mạnh
hơn vài phần mà cũng không thể ngăn được một lát. Hàn Lập trong lòng vừa kinh
vừa sợ, bất quá hắn nhất thời bất chấp việc này, vội vàng ngẩng cao đầu nhìn
lên trên đài cao.

Chỉ thấy chín tên giáp sĩ cầm ngân thương
nguyên bản chỉ lên bầu trời cao run lên rồi đều tự phun ra một đão kim sắc
quang trụ nhằm thằng quang đoàn truyền ra âm thanh “oanh long long.” quái dị
rồi bên trong quang hà nhanh chóng chuyển động, mơ hồ có một cái lốc xoáy thật
lớn đang từ từ hình thành.

“Phốc xuy.” một tiếng, trong quang trận tam
sắc hào quang thật lớn lưu chuyển một trận rồi một cái tam sắc phù văn từ trong
quang trận từ từ trồi lên, sau khi chợt loé lên thì lướt qua trên không trung
kích bắn đi. Một lát sau, phù văn to lớn này chui vào cơn lốc xoáy màu vàng.

Chỉ thấy kim sắc quang hà kịch liệt quay
cuồng một trận rồi một tiếng nổ kinh thiên truyền ra, tiếp theo một cỗ không
gian dao động từ trong lốc xoáy phát ra.”Rầm rầm.” vài tiếng nổ, từ ngân thương
trong tay giáp sĩ lại phun ra vài đão kim sắc quang trụ bắn lên không trung.
Nhưng lúc này phía trên quang trận do hào quang đãi phóng nhưng ngưng kết thành
một tầng tam sắc quang mang thật lớn đem cả toà đài cao bao vào trong đó.

Trong quang mang, vô số phù văn lưỡng sắc
kim ngân điên cuồng hiện lên mang theo từng trận phạm âm nhằm thẳng đến Kim
thân pháp tướng đang ngồi ở trên ghế bay đến. Cả toà quang trận bị kích phát
tới cực hạn mà phát ra thanh âm vù vù như tiếng sấm đinh tai nhức óc.

Cùng lúc đó, bản thể của Hàn Lập bỗng nhiên
cảm giác cảnh tượng bốn phía tối sầm lại, hắn vội vàng ngưng thần nhìn lại, kết
quả nhất thời giật mình đánh thót một cái. Lúc trước hắn rõ ràng đã tự thân
kiến thức qua uy lực của tinh không đồ, chẳng qua là lúc này đây tựa hồ đứng ở
một góc độ quỷ dị từ trên cao nhìn xuống mà bao quát tất cả, do đó hắn nhìn
thấy bên cạnh kim thân có vài vị tinh tú màu trắng to cỡ đầu người nổi lơ lửng.
Mà kim thân cùng ghế dựa và tam sắc quang trận dưới chân hay giáp sĩ, kim sắc
lốc xoáy cùng đồ vật này nọ rõ ràng đều ở trong tinh không.

Hàn Lập cơ hồ không lưỡng lự, đột nhiên tay
áo bào run lên, một thanh phi kiếm dài chừng một thước bắn ra. Phi kiếm này sau
khi xoay quanh một cái thì liền hoá thành một đão thanh quang. Hàn quang chợt
loé lên xuyên qua vài khối tinh tú bị chém vỡ nhưng một lát sau, vô số tinh tú
bị chém vỡ đó liền xuất hiện bạch quang loé lên rồi một lần nữa khôi phục như
lúc ban đầu.

Hàn Lập thấy vậy, đuôi lông màu nhíu lại
nhưng trong lòng ngược lại hơi buông lỏng một chút. Tinh không này tựa hồ không
phải hoàn toàn là ảo cảnh. Lúc này đây, thần trí của hắn vẫn bảo trì thanh tỉnh
dị thường, vẫn chưa bị đánh mất mình.

Bất quá loại ý niệm này mới chợt loé lên
trong đầu Hàn Lập thì không gian dao động trong cơn lốc xoáy màu vàng đã mãnh
liệt lan ra ngoài. Dao động giống như vật hữu hình hoá thành tầng tầng sóng
lãng bằng mắt thường có thể thấy được theo lốc xoáy phun ra rồi hướng ra bốn
phương tám hướng điên cuồng tán đi. Nơi nào cơn lốc đi qua thì hư không đều trở
nên mơ hồ, cả tinh không đều giống như nháy mắt thiên địa điên đảo, không thể
tự chủ được.

Bỗng nhiên một tiếng nổ như xé rách thiên
địa truyền ra, một đão nhũ bạch sắc quang trụ từ trong cơn lốc xoáy phu ra, sau
khi chợt loé lên thì trực tiếp kích lên trên quang trận trên đài cao, đồng thời
đem pháp tướng trên ghế gắn vào trong đó.

Trong quang trụ mơ hồ có tiếng phong lôi
truyền ra, cho dù ở cách đó mấy chục trượng nhưng Hàn Lập vẫn có thể cảm ứng
được linh lực cự kỳ tinh thuần trong quang trụ, tuy nhiên nếu cẩn thận cảm giác
thì còn thấy bên trong ẩn chứa không chỉ có linh khsi mà tựa hồ còn có một loại
khí tức tinh thần vô hạn bàng bạc.

Đệ nhị Nguyên anh đang ngồi ở trên ghế chưa
kịp phản ứng gì thì cột sáng đã đến sát bên thân, trong nháy mắt nó liền cảm
thấy không gian bốn phía kim thân căng thẳng rồi một cỗ cự lực không thể ngăn
cản nổi ép mạnh lên thân hình. Ngay cả kim thân chi lực mạnh mẽ nhưng một đầu
ngón tay cũng không thể nhúc nhích nổi.

Linh lực tinh thuần và cả ngũ sắc phù văn
trong quang trụ lúc này như thuỷ triều liều mạng hướng tới kim thân mà chui
vào, vô pháp ngăn cản. Bản thể Hàn Lập ở xa xa trong hư không thấy vậy thì sắc
mặt đãi biến. Ở trong khoảng cách gần gũi như thế đệ nhị Nguyên anh cùng chủ
Nguyên anh tự nhiên thuỷ chung vẫn duy trì liên hệ chặt chẽ nên những gì Kim
thân pháp tướng cảm nhận được thì hắn cũng cảm giác được y như thế.

Ở trong linh lực tinh thuần cùng ngũ sắc
phù văn, tu vi của đệ nhị Nguyên anh đang là Nguyên Anh trung kỳ đỉnh phong
Huyền âm ma khí thế nhưng giây lát sau đã tiến vào Nguyên Anh hậu kỳ, giống như
hậu kỳ bình cảnh căn bản không tồn tại vậy.

Không chỉ có thế, ma công của đệ nhị Nguyên
anh trong cột sáng được một lực lượng thần kỳ bất khả tư nghị làm cho tu vi một
đường cuồng trướng. Một lát công phu sau liền ngạnh sinh tiến tới hậu kỳ đỉnh
phong mà đụng phải đãi bình cảnh Hoá Thần Kỳ.

Bình cảnh này nguyên bản gian nan vô cùng,
lúc trước Hàn Lập cũng nơm nớp lo sợ hai lần mới có thể vượt qua được nhưng đệ
nhị Nguyên anh chỉ cảm thấy nhũ bạch quang trụ hơi rung động vài cái, từ bên
trong phát ra tiếng phạm âm cao minh rồi không ngờ như đi trên đường lớn bằng
phẳng liền dễ dàng qua, tiến nhập vào giai đoạn Hoá Thần sơ kỳ. Tu vi cứ một
đường tăng vọt.

Mà hết thảy việc này phát sinh tuyệt không
quá mười lần hô hấp khiến Hàn Lập trong lòng hoảng sợ thế nào có thể nghĩ, hắn
cơ hồ không thể tin được những tin tức từ đệ nhị Nguyên anh truyền đến.

Bất quá càng làm cho người ta giật mình
chính là chính mắt hắn nhìn thấy cái Phạm Thánh Kim Thân ba đầu sáu tay kia
trong nhũ bạch quang trụ bắt đầu tấc tấc tan rã, cuối cùng hoá thành hơn ngàn
giọt dịch thể màu vàng quỷ dị huyền phù trong quang trụ.

Đệ nhị Nguyên anh cả người hắc khí quay
cuồng hoàn toàn bị bộc lộ ra trước cột sáng nhưng không chờ Hàn Lập kinh ngạc
suy nghĩ cẩn thận thì một bộ phận ngũ sắc phù văn bỗng nhiên biến thành từng
đốm sáng nhỏ như hạt gạo sau đó dồn dập bay về hướng kim sắc dịch tích chui vào
trong đó không thấy bóng dáng. Đám kim sắc dịch tích này giống như đang được
một ít lực lượng thần bí gột rửa một lần rồi lại một lần.

Bỗng nhiên bản thể của Hàn Lập cùng đệ nhị
Nguyên anh đồng thời phát ra một tiếng kêu đau đớn từ sâu trong hồn phách. Một
người bên ngoài thân hắc khí liều mạng quay cuồng, cả người rung động không
ngừng rồi lập tức “rầm.” một tiếng rơi từ không trung xuống.

Chương 1661: Tiến giai

Hàn Lập cùng đệ nhị Nguyên anh trong lúc
nhất thời cảm thấy thân thể cùng thần thức giống như bị vô số lưỡi đao sắc bén
cắt qua một lần, rồi lại một lần nữa. Cảm giác đau thấu tim gan nhưng loại cảm
giác này căn bản không thể dùng lực hoặc là thần thông gì đó mà giảm bớt được,
lúc này bọn hắn giống như phàm nhân bình thường chỉ có thể trực tiếp thừa nhận
loại đau đớn như thiên đao vạn quả này.

Cho nên mặc dù thân thể Hàn Lập cứng rắn
đến trình độ có khả năng trực tiếp ngăn cản phi kiếm phi đao nhưng lúc này lại
kịch liệt đau đớn, thậm chí pháp lực trong cơ thể nhất thời mất đi sự khống chế
mà trực tiếp té xuống thẳng dưới mặt đất.

“Phanh.” một tiếng muộn hưởng.

Hắn tuy rằng đau đớn không chịu nổi nhưng
trên người Phạm Thánh Chân Ma Công vẫn chưa tán đi nên mặc dù rơi từ trên cao
xuống nhưng vẫn không bị tổn thương đến thân thể. Ngược lại mặt đất lại bị thân
thể hắn đập xuống sinh ra một cái hố nhỏ, một ít đất đá vụn văng tung toé.

Hàn Lập căn bản không còn tâm sức chú ý đến
việc nhỏ này, chỉ thấy trong miệng rên rỉ thống khổ sau đó liền mím môi cắn
chặt răng mà cố kìm nén lại nhưng là sắc mặt hơi có chút tím tái. Loại đau đớn
này thật sự không phải là người thường có thể chịu đựng được, hắn cũng chỉ có
thể bằng vào sự ương ngạnh ý chí kiên cường mà liều mạng chống cự lại.

Lúc này Hàn Lập chỉ cảm thấy trong nguyên
thần của mình như có lửa, nóng dị thường, tựa hồ đang bị một cỗ hoả diễm nóng
bao vây ở trong đó khiến cho cả hồn phách phảng phất như bị đốt cháy rào rạt.
Hàn Lập vẫn miễn cưỡng duy trì một tia thanh tỉnh nhưng trong lòng lại vô cùng
hoảng sợ. Hắn cắn răng một cái rồi ngồi thẳng dậy, miễn cưỡng khống chế thân
thể ngồi khoanh chân lại, hai tay bấm quyết, trên người kim quang đãi thịnh.

Hắn sau khi có chút thích ứng với sự đau
đớn trên người thì nghĩ muốn bằng vào sự cường đãi của Phạm Thánh Chân Ma Công
mà khu trừ đi sự khác thường trên người nhưng chuyện tiếp theo lại làm cho hắn
sửng sốt. Lúc này trong cơ thể linh lực vừa chuyền thì sự đau đớn lại hoá thành
một cỗ thanh lương hướng vào các kinh mạch mà đổ vào, sau đó hoá thành các cỗ
năng lượng cổ quái chưa bao giờ gặp qua như phụ giúp Phạm Thánh Chân Ma Công
lấy một loại tốc độ đáng sợ mà nhanh chóng vận chuyển.

Sau một vòng chu thiên thì tu vi của hắn
không hiểu tại sao lại gia tăng thêm một ít. Đương nhiên xét về số lượng mà nói
thì sự gia tăng này cũng không nhiều lắm nhưng đích thật là cứ như vậy mà tự
nhiên tăng lên. Hơn nữa loại tu vi quỷ dị tăng tiến này làm cho Phạm Thánh Chân
Ma Công vận chuyển cũng không ngừng tăng lên nhanh chóng. Loại chuyện tốt này
khiến cho hắn kinh hỉ vô cùng.

Hàn Lập căn bản không hề suy nghĩ đến duyên
cớ trong đó mà nhắm nghiền hai mắt, trên người kim quang chớp động tập trung
vào tu luyện. Lúc này mỗi một lần vận chuyển một vòng chu thiên công pháp liền
tương đương với thời gian khổ tu một năm nên hắn tuyệt sẽ không buông tha cho
cơ duyên lớn lao này. Bất quá loại gia tăng tu vi này so sánh với đệ nhị Nguyên
anh trong quang trụ phía xa xa kia mà nói thì lại vẫn còn kém xa.

Tuy rằng đệ nhị Nguyên anh cũng đồng dạng
đang vận chuyển công pháp để giảm trừ sự đau đớn nhưng do phải trực tiếp thừa
nhận năng lượng khổng lồ của quang trụ nên so với đệ nhị Nguyên anh thì năng
lượng tăng thêm của Hàn Lập thật sự là nhỏ bé không đáng kể và dù vận chuyển
công pháp có tác dụng giảm đau đớn thì cũng chưa giảm được bao nhiêu. Tuy nhiên
sự gia tăng tu vi của đệ nhị Nguyên anh cũng xa hơn bản thể Hàn Lập, cơ hồ đã
gấp ba bốn lần.

Sau một thời gian bằng một bữa cơm, đệ nhị
Nguyên anh đã từ Hoá Thần sơ kỳ đột phá tới trung kỳ, lúc này đồng dạng chưa
gặp phải bình cảnh gì. Thời gian cứ thế trôi qua, Hàn Lập chỉ cảm thấy thân
hình mình run lên rồi một cảm giác khác thường hướng lên não trào lên, bình
cảnh Luyện Hư sơ kỳ sau một phen công phu lại thật sự cứ như vậy mà đột phá
tiến vào giai đoạn trung kỳ!

Hàn Lập thấy vậy thì mừng như điên mà trực
tiếp điên cuồng vận chuyển công pháp, hắn cũng không có chú ý tới trong nháy
mắt hắn đã tiến giai đến Luyện Hư trung kỳ thì trong quang trụ phía xa xa, kim
sắc dịch tích kim quang chợt loé lên rồi bỗng nhiên hướng về phía đệ nhị Nguyên
anh hội tụ đến. Trong nháy mắt, một khối kim thân mới tinh được tổ trọng trong
quang trụ mà hiện lên.

Tân kim thân này đồng dạng có ba đầu sáu
tay nhưng trên người có vô số Tử kim sắc hoa văn tạo thành như một đám phù văn
cổ quái có chút mơ hồ. Tử kim sắc phù văn này chẳng những ẩn hiện mà tựa hồ còn
có chút không trọn vẹn.

Cứ như vậy, linh áp từ kim thân này phát ra
so với lúc trước thì căn bản là một trời một vực, ngoài ra trong linh kim quang
ẩn hiện lộ ra một đám tử quang, trông có vẻ thần bí dị thường. Khuôn mặt thứ ba
của kim thân vẫn còn hơ hồ không rõ nhưng so với lúc trước thì đã rõ ràng hơn
vài phần, thậm chí có thể mơ hồ thấy được mặt mũi cùng một ít ngũ quan.

Có tân kim thân chi khu, tốc độ hấp thu
linh lực tinh thuần cùng ngũ sắc phù văn của đệ nhị Nguyên anh một chút đã tăng
lên rất nhiều, sự đau đớn cũng giảm đi không ít. Một lát sau, tu vi của đệ nhị
Nguyên anh lại đột phá lên Hoá Thần hậu kỳ, đồng thời hướng về phía giai đoạn
hậu kỳ đỉnh phong mà điên cuồng kích phá.

Một lát sau nữa, tu vi của Hàn Lập mau
chóng tiếp cận Luyện Hư trung kỳ đỉnh phong và đệ nhị Nguyên anh tiếp tục tích
tụ kỳ lực đột phá bình cảnh mà tiến vào cảnh giới tương đương với bản thể là
Luyện Hư kỳ. Loại tốc độ tiến giai đáng sợ này nếu một gã Linh giới đãi thần
thông có thấy thì cũng chỉ có thể trợn mắt há mồm không biết nói gì mà thôi.

“Oanh.”, một tiếng nổ vang lên!

Tựa hồ như cảm ứng được cái gì đó, ngân
thương trong tay chín tên giáp sĩ chỉ lên trời cao đồng thời phát ra thanh âm,
đồng thời phun ra chín đão quang trụ lên trên hư không. Chỉ thấy nhũ bạch quang
trụ từ cơn lốc xoáy phun ra đột nhiên khẽ động liền trở nên thô to hơn so với
lúc trước một vòng.

Thân ở trong quang trụ, đệ nhị Nguyên anh
gào rú lên một tiếng thảm thiết. Kim thân pháp tướng mới hình thành lại có kim
quang chợt loé lên mà một lần nữa tan rã ra. Trong nháy mắt lại có vô số kim
sắc dịch tích huyền phù trong quang trụ. Chính lúc này đây, trong đám kim sắc
dịch tích đó còn hiện lên từng đợt tử ti, tựa hồ cùng dịch thể lần trước có
chút bất đồng.

Phía dưới lại là một màn đồng dạng lúc
trước. Linh lực tinh thuần cùng ngũ sắc phù văn lần nữa hướng về phía kim sắc
dịch tích này mà chui vào, một cỗ năng lượng thần bí lại một lần nữa gột rửa
cùng rèn luyện cho đám kim sắc dịch tích này. Tử sắc quang ti trong kim sắc
dịch lấy một loại tốc độ bằng mắt thường có thể phát hiện ra bất tri bất giác
thô to lên.

Hàn Lập ở bên kia, ngay lúc quang trụ nhũ
bạch đãi thịnh thì đồng thời cảm thấy sự đau đớn trên người cùng thần thức tăng
vọt lên mấy lần. Sự đau đớn lớn lao xâm nhập sâu vào trong hồn phách cơ hồ làm
cho hắn thiếu chút nữa hai mắt tối sầm lại mà hôn mê bất tỉnh. Cũng may giờ
phút này đối với loại thống khổ này hắn đã thích ứng được rất nhiều nên mới
miễn cưỡng duy trì thân hình không ngã. Hơn nữa linh lực trong cơ thể Hàn Lập
vận chuyển hấp thu linh khí so với lúc trước thì cũng nhiều hơn rất nhiều làm
cho tu vi gia tăng nhanh hơn vài phần.

Hàn Lập chỉ cảm thấy chính mình giống như
đang ở trong băng hoả lưỡng trọng thiên. Tu vi của hắn từ nửa khắc trước là
trung kỳ đỉnh phong và đang mượn năng lượng thần bí để đánh sâu vào trong bình
cảnh hậu kỳ cảnh giới nhưng lúc này đây bình cảnh so với vài lần phía trước thì
khác nhau rất lớn. Liên tiếp mấy lần đánh sâu vào nhưng vẫn không có hiệu quả.

Theo đó, ở chỗ sâu trong hồn phách sự đau
đớn cùng sự bành trướng của năng lượng thần bí trong cơ thể tăng lên rất nhanh
tới một tình trạng trước nay chưa bao giờ có. Hắn rất có khả năng trong thời
gian ngắn không thể đột phá được bình cảnh này, lúc đó hồn phách bị cảm giác
đau đớn xé rách và cuối cùng bạo thể mà chết.

Cũng may hắn tu luyện Đãi diễn quyết cùng
Phạm Thánh Chân Ma Công, vô luân là nguyên thần hay thân thể đều mạnh mẽ viễn
siêu đồng giai mấy lần, còn Luyện Hư tu sĩ bình thường thì vào lúc này đã sớm
vẩn lạc từ lâu rồi. Vẻ mừng rỡ của Hàn Lập đã sớm biến mất mà thay vào đó là sự
hoảng sợ khi quá trình đột phá bình cảnh không ngừng.

Rõ ràng là chỉ còn kém một tia thôi mà vẫn
chưa hoàn toàn tiến vào cảnh giới Luyện Hư hậu kỳ, điều này khiến cho hắn lo
lắng vạn phần. Đúng là chỗ tốt trên trời rơi xuống quả nhiên không phải dễ lấy
như vậy. Dựa theo suy tính của hắn, nếu sau ba lượt đánh sâu vào bình cảnh hậu
kỳ nữa mà không có kết quả thì thật sự là phải thân ngã, mạng vong. Cho nên Hàn
Lập đầu đầy mồ hôi, trên người kim quang giống như một đoàn kiêu dương sáng
chói cơ hồ làm cho người ta không thể nhìn thẳng vào.

Cũng không biết là vài lần đánh sâu vào
phía trước có hiệu quả hay không thì dưới tình huống cấp bách mà cơ duyên của
hắn thật sự tới rồi. Tiếp theo vài lần đánh sâu vào bình cảnh nữa thì như nước
chảy thành sông mà thành công. Thân thể hắn chấn động, vô số cỗ nhiệt lưu từ
trong đan điền vọt ra phân biệt rót vào các nơi trong kinh mạch trong cơ thể,
đồng thời bên ngoài thân chủ Nguyên anh các sắc linh quang chớp động không thôi
và kích thước so với lúc trước cũng lớn hơn một vòng.

Pháp lực tu vi cơ hồ trong nháy mắt công
phu so với cảnh giới trung kỳ thì cuồng tăng hơn phân nửa. Điều này khiến cho
Hàn Lập trong lòng mừng rỡ nhưng ngay sau đó trong mắt lại toát ra vẻ kinh sợ,
vì lẽ trong quang trụ phía xa xa, kim sắc dịch tích sau khi bản thể tiến giai
lên hậu kỳ thì lần nữa lại tụ hợp lại tạo thành nhân hình kim thân mới.

Trên cái kim thân này phù văn so với lúc
trước thì chẳng những rõ ràng đầy đủ hơn rất nhiều mà hộ thể linh quang phát ra
cũng đã biến thành màu tử kim nhưng tiếp theo, uy năng của nhũ bạch quang trụ
từ trên không phun xuống cũng tăng lớn làm cho kim thân đồng dạng lại bị tan ra
thành dịch thể mà trong cơ thể Hàn Lập linh lực vẫn tiếp tục bành trướng, một
chút dừng lại cũng không có, thanh lương khí lúc này lại thúc dục tu vi nhanh
chóng gia tăng, so với lúc trước thì còn muốn mau lẹ hơn vài phần.

Tuy nhiên cho tới lúc này, hắn chưa bao giờ
nghĩ tới có một ngày mình bởi vì pháp lực cuồng tăng quá nhanh mà phải kinh
hãi. Hàn Lập rất rõ ràng, cho dù mượn uy năng của quang trụ thì việc đột phá
bình cảnh cũng càng ngày càng khó. Việc tiến giai lên Hợp Thể Kỳ vấp phải đãi
bình cảnh này cũng không phải trước mắt mà hắn có thể may mắn thành công được.

Nếu lúc này pháp lực tiếp tục gia tăng nữa
thì tự nhiên là tránh không khỏi việc bạo thể mà chết. Dưới tình huống như thế
sao hắn không kinh hãi chứ?

Loại tình hình quỷ dị này căn bản không
phải hắn có thể khống chế được, chỉ có trước tiên khiến cho đệ nhị Nguyên anh
phát sinh dị biến thì may ra mới có thể giải trừ được nguy hiểm của bản thể
nhưng kim thân của đệ nhị Nguyên anh đều liên tiếp bị phân rã hai lần. Nguyên
anh lại bị năng lượng cường đãi áp chế không thể nhúc nhích mảy may, làm sao có
biện pháp gì ngăn cản nhũ bạch quang trụ này được.

Hắn cũng chỉ có thể bất đắc dĩ đứng nhìn tu
vi thân từng thời từng khắc gia tăng không ngừng. Sau nửa canh giờ, đệ nhị
Nguyên anh liên tiếp đột phá binh cảnh hai lần mà tiến lên Luyện Hư hậu kỳ,
sánh vai cùng với bản thể nhưng tốc độ gia tăng của đệ nhị Nguyên anh ở trong
quang trụ tự nhiên là bản thể không thể sánh bằng. Khi bản thể vẫn còn cách
Luyện Hư hậu kỳ đỉnh phong một khoảng lớn thì đệ nhị Nguyên anh lại đi trước
một bước mà tiến tới trạng thái đỉnh phong và bắt đầu đánh sâu vào Hợp Thể Kỳ đãi
bình cảnh.

Báo cáo nội dung xấu

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3