Phàm nhân tu tiên - Chương 1775 - 1776
Chương 1775: Ma giới chi ước
“Nói như vậy, tin tức về Tẩy Linh Trì là
Thánh nữ nói cho Lũng đão hữu. Nhưng sao Lũng huynh tin tưởng mà không nghi ngờ
gì? Hẳn là huynh có điểm nắm chắc chứ?” Hàn Lập sau một phen tư lự, hướng sang
Lũng gia lão tổ thản nhiên hỏi.
Nghe Hàn Lập hỏi câu này, thần sắc võ y
thiếu nữ cùng Nam tử tóc dài khẽ động, không khỏi nhìn sang Lũng gia lão tổ.
“Lão phu đương nhiên có biện pháp phán đoán
chân giả việc này. Nhưng do bất đắc dĩ nên không thể nói với các vị đão hữu.
Cũng may Diệp tiên tử đã nói, chứng thật Tẩy Linh Trì tồn tại ở nơi nào đó
trong Ma giới. Nếu như chúng ta dám chịu phong hiểm, có thể thu được thiên đãi
cơ duyên. Không dấu các vị, lão phu cùng Thánh nữ và Huy huynh khẳng định phải
đi chuyến này. Mặt khác bên Khí Linh Tộc cũng có vài vị Thánh linh cùng cấp
xuất mã. Nếu các thế lực lớn cấp bậc như Tam Hoàng ở Nhân tộc tham gia việc này
khẳng định sẽ ngăn cản bọn họ, cho nên mới tìm tới ba vị đão hữu. Ha ha, kỳ
thật tại hạ chỉ tính mời Diệp tiên tử cùng Lâm huynh. Hàn đão hữu xuất hiện là
một bất ngờ đầy vui mừng. Bây giờ còn xem ba vị đão hữu có đồng nguyện ý đi Ma
giới một chuyến hay không.” Lũng gia lão tổ thản nhiên nói.
Ba người Hàn Lập nghe xong thì thần sắc
khác nhau, ánh mắt liếc qua nhưng nhất thời nhưng chưa ai đáp ứng.
“Không biết Lũng huynh tính thời gian cụ thể
để xâm nhập Ma giới là lúc nào, bao lâu sau khi Ma kiếp hàng lâm? Theo ta được
biết, ma kiếp lần này lợi hại vượt xa mấy lần trước. Nếu không cẩn thận, Nhân
tộc thậm chí còn có nguy cơ diệt tộc. Nếu rời đi không đúng thời cơ, đám tôn tử
thế gia chúng ta rất khó an toàn trong ma kiếp.” Võ y thiếu nữ sau một lúc thở
dài một hơi nói.
“Điều này lão phu sớm đã lo lắng đến. Thời
cơ tiến vào Ma giới sẽ là mấy chục năm sau khi ma kiếp bạo phát. Khi đó song
phương đã trải qua giai đoạn mãnh liệt nhất, tiến vào giai đoạn giằng co, các
thế lực đều hỗ trợ lẫn nhau. Lúc này chúng ta tìm thời cơ thích hợp thì sẽ
không khó khăn để lén vào Ma giới. Hàn đão hữu là một tán tu, căn bản không có
nỗi lo. Mà Hợp thể kỳ tu sĩ tại Diệp gia cùng Lâm gia, hẳn không chỉ có hai vị đão
hữu chứ?” Trong mắt Lũng gia lão tổ chợt lóe dị sắc, bình tĩnh nói.
“Hừ, tin tức của Lũng lão quái ngươi thật
linh thông! Được, nếu trong ma kiếp Lâm gia chúng ta không gặp nguy cơ quá lớn,
đến lúc đó Lâm mỗ liền theo ngươi một chuyến “ Nam tử tóc dài là người đầu tiên
bị thuyết phục.
Hiển nhiên Tẩy Linh Trì cùng Tịnh Linh Liên
thật sự hấp dẫn quá lớn đối với hắn, vẻ mặt họ Lâm lúc này âm trầm, nhưng không
thể nói ra lời cự tuyệt.
“Đã có phương pháp che dấu khí tức, lén vào
bên trong Ma giới tự nhiên rất an toàn. Nhưng dù là thế, nếu ở trong đó quá lâu
ta e sẽ lộ ra sơ hở. Không biết đãi khái chuyến đi này cần thời gian bao lâu.
Nếu quá dài thì tiểu muội cần cân nhắc một chút rồi mới quyết định. Đương nhiên
nếu không lâu, ta sẽ không bỏ qua thiên đãi cơ duyên như thế.”Võ y thiếu nữ thở
dài một hơi, hỏi.
“Diệp tiên tử hỏi vậy khiến thiếp thân có
chút khó xử. Theo ta được biết, Tẩy Linh Trì cùng Tịnh Linh Liên nằm ở địa
phương trung tâm trong Ma giới. Cho dù thuận lợi đến đó cũng phải mất mấy chục
năm. Nếu gặp phiền toái cùng bất ngờ, thời gian có thể kéo dài gấp mấy lần. Mà
ta không thể hành động ngay khi ở ma kiếp mới vừa bạo phát. Cho nên thật khó
nói rõ là cần bao lâu.” Trên mặt Thiên thu Thánh nữ lộ vẻ khó xử nói.
“Mấy chục năm sao, thời gian thực quá dài
với ta. Thiếp thân cần phải cân nhắc kỹ càng, hiện giờ chưa thể đáp ứng trả lời
đão hữu.” Sắc mặt thiếu nữ âm tình một hồi lâu mới trả lời.
“Không sao, Diệp tiên tử trở về có thể cân
nhắc một phen. Bất quá tiên tử có huyết thống Thiên Phượng, sở hữu đãi thần
thông phá toái hư không, rất hữu dụng cho hành trình đi ma giới lần này. Nếu
ngươi không đi thật sự đáng tiếc.” Lũng gia lão tổ cũng không thúc dục võ y
thiếu nữ, ngược lại thâm ý sâu sắc trả lời.
“Đi hay không thiếp thân còn phải cẩn thận
châm chước một lần.” Võ y thiếu nữ cũng không nói thêm gì, trả lời một câu rồi
liền không im lặng.
Nghe vậy ánh mắt mấy người Lũng gia lão tổ,
tự nhiên dừng trên người Hàn Lập còn chưa nói gì.
“Đã có bảo vật như thế ở Ma giới, Hàn mỗ
một tán tu tự nhiên sẽ không chần chờ. Bất quá trong vòng mấy trăm năm tới, tại
hạ quả thực có sự tình trọng yếu cần làm. Cũng không nhất định có thể thoát ra
mà đi chuyến này.” Hàn Lập trầm ngâm rồi cười khổ khiến mấy người ngẩn ra.
“Được rồi. Như vậy đi! Hàn đão hữu xem tình
huống rồi quyết định sau. Nếu đão hữu không có thời gian thì lão phu cũng không
ép. Bất quá ta có vài lời khó nghe. Bất luận là đi hay không đi thì sự tình hôm
nay mong rằng giữ bí mật. Hiện tại biết việc này chỉ có mấy người chúng ta. Nếu
bên ngoài truyền ra lời đồn thì đừng trách lúc đó lão phu không nói tình cảm.
Hừ, không phải Lũng mỗ ngại những người khác đến tranh đoạt Linh trì, chẳng qua
là lo lắng vạn nhất để Ma tộc biết được, đến lúc đó muốn bình yên lén vào Ma
giới còn khó hơn lên trời.” Lũng gia lão tổ tựa hồ không quá coi trọng sự tham
gia của Hàn Lập như võ y thiếu nữ, thản nhiên nói mấy câu. Đến cuối thì khẩu
khí trở nên lạnh lùng cảnh cáo.
Hàn Lập nghe xong lời này thì mỉm cười, một
bộ không thèm để ý.
Còn võ y thiếu nữ nhíu mi, sắc mặt trầm
xuống trả lời:
“Lũng huynh xem ta là người nào, ta đâu
phải hạng làm ra chuyện tình hại người hại mình như vậy?”
“Ha ha. Lão phu chỉ là nhắc qua như thế,
tại hạ đương nhiên tin tưởng mấy vị không phải hạng người như thế. Hiện tại đã
nói rõ sự tình, còn cần ba vị toàn lực tự nguyện tham gia. Bất quá trước ma
kiếp bạo phát, nhất định các vị phải có câu trả lời cuối cùng cho lão phu. Khi
đó nếu ai không đi, lão phu còn mời các đão hữu thích hợp khác.” Lũng gia lão
tổ cười ha ha rồi sau đó ngưng trọng nói.
“Điều này là đương nhiên!” Lần này võ y
thiếu nữ một lời đáp ứng.
Hàn Lập ở một bên như có suy nghĩ gì cũng
gật đầu.
Sự tình đã thương lượng xong, đám người Hàn
Lập tự nhiên không còn lý do lưu lại. Sau khi hàn huyên vài câu thì ba người
nhanh chóng cáo từ rời thiên điện.
Tu sĩ họ Huy lại đi tiễn ba người.
Nháy mắt chỉ còn lại hai người Thiên Thu
Thánh nữ và Lũng gia lão tổ trong thiên điện.
Nụ cười trên mặt Hoàng y thiếu nữ chợt tắt
không thấy, ánh mắt chớp động không ngừng. Lũng gia lão tổ lại nhìn về cửa lớn,
vẻ mặt trầm ngâm không biết đang nghĩ gì.
Nơi đây nhất thời yên tĩnh không tiếng một
động!
Không biết qua bao lâu, Thiên thu Thánh nữ
đột nhiên âm trầm nói:
“Ta còn chưa rõ, sao đão hữu nhất định phải
mượn sức người của Diệp gia. Chẳng lẽ Lũng huynh cho rằng Thiên Phượng hóa thân
đối với hành trình Ma giới của chúng ta thập phần trọng yếu sao! Nếu về thần
thông phá toái hư không, ta có thể dễ dàng mời một vị thánh linh đão hữu khác
tuyệt không kém Diệp tiên tử này. Chẳng lẽ Lũng huynh còn chưa tin Thiên Thu?”
“Đương nhiên không phải, tại hạ cùng Thánh
nữ thâm giao đâu phải một hai năm, còn có gì mà lo lắng. Bất quá ta nghe đồn,
khi ở trong Ma giới có thêm đão hữu phá toái hư không thì cơ hội bảo mệnh càng
lớn hơn. Mà bí thuật thần thông của Diệp gia huyền diệu không kém Lũng gia
chúng ta, nếu Diệp tiên tử đi theo sẽ là một cánh tay đắc lực.” Lũng gia lão tổ
nhìn sang hoàng y thiếu nữ một cái, thập phần bình tĩnh trả lời.
“Cho dù Diệp tiên tử đích xác trọng yếu,
nhưng Hàn đão hữu kia chỉ là Hợp Thể sơ kỳ tu sĩ, thần thông có chút lợi hại
cũng không tính gì. Nếu Lũng huynh thấy nhân thủ không đủ, trong Nhân tộc không
tìm được đồng đão trung kỳ thì thiếp thân có thể hồi tộc liên hệ một vị có thực
lực tham gia.” Thiên thu Thánh nữ trầm mặc một chút, đột nhiên thở dài nói.
“Hắc hắc, ta cùng Thánh nữ đã có ước định.
Lần lén vào Ma giới này, số người của hai bên dẫn theo là bằng nhau, tiên tử sẽ
không đổi ý chứ! Hơn nữa lần này Thiên Thu đão hữu đã lầm! Hàn tiểu tử mặc dù
mới tiến giai hợp thể trong Nhân tộc chúng ta không lâu, nhưng đích thân ta đã
thử nghiệm, thực lực mạnh tuyệt đối trên Huy trưởng lão. Cho dù ta cùng Thánh
nữ là tồn tại hậu kỳ muốn đánh bại hắn cũng không dễ. Ta mời hắn gia nhập cũng
không phải là tùy tiện. Người này có thể ngưng tụ được Kim Thân pháp tướng, hẳn
là tu luyện đỉnh giai ma công Ma tộc, có thể điều khiển Chân Ma khí. Nếu có hắn
trong chuyến đi tới, không chừng có tác dụng lớn bất ngờ! Đương nhiên, nếu hắn
không đồng ý thì ta sẽ tìm một tán tu có thực lực tham dự việc này.” Lũng gia
lão tổ cười lạnh một tiếng, như đã định liệu trước nói.
“Thiếp thân dù sao cũng là Thánh nữ Khí
Linh Tộc, sao có chuyện phá vỡ ước định. Nếu Lũng huynh sớm có tính toán, thiếp
thân cũng không nhiều lời nữa. Viên Ma châu này ta lưu lại, phương pháp sử dụng
đão hữu cũng đã sớm học xong. Ta đãi biểu cho Linh tộc cùng quý tộc đã kết
thành hiệp ước, cũng không tiện ở lại đây lâu. Ngày mai liền lập tức xuất phát
trở về Linh tộc. Về sự tình Lũng gia cùng Khí linh tộc hợp tác, mong rằng đão
hữu quan tâm nhiều hơn một phần.” Thiên thu Thánh nữ thấy Lũng gia lão tổ có dự
liệu, cũng lơ đễnh mỉm cười.
“Thánh nữ yên tâm, hai ta hợp tác đều có
lợi, Lũng mỗ tất nhiên sẽ quan tâm nhiều hơn. Lần sau gặp lại, chỉ sợ khi đó ma
kiếp đã bùng nổ.” Lũng gia lão tổ gật gật đầu, gương mặt vô cảm miễn cưỡng nặn
ra vẻ tươi cười.
Hoàng y thiếu nữ cười khẽ khách khí vài
câu, cũng đứng dậy rời khỏi nơi đây.
Cùng lúc đó Hàn Lập đã về tới chỗ ở, đang
nằm trên một chiếc giường lớn trong một tầng lầu các, hai mắt nheo lại như đang
cân nhắc điều gì.
Chương 1776: Trăm năm trôi qua
Tiến giai cảnh giới Đãi Thừa khó khăn cỡ
nào, cứ xem số người của Nhân tộc khổng lồ như thế mà chỉ có một vị Đãi Thừa kỳ
tu sĩ Mạc Giản Ly thì biết.
Ngay cả Hàn Lập đã có cơ duyên lớn lao,
cũng không dám tự đãi đến mức tự nắm chắc đột phá bình cảnh lần này.
Như vậy sự mê hoặc của Tẩy Linh Trì cùng
Tịnh Linh Liên đối với hắn tuyệt không phải nhỏ. Theo lý hắn đã không chút ngần
ngại đáp ứng lời mời của Lũng gia lão tổ. Tạm thời phải trì hoãn là do có chỗ
khó riêng.
Tự nhiên là quan hệ giữa hắn và Nguyên Sát
Thánh Tổ.
Hắn đã kết đãi thù với vị Ma Tổ này. Như
vậy muốn tránh tới Ma giới còn không kịp, sao còn dám tự chui đầu vào trong đó.
Một khi xâm nhập vào, vạn nhất hành tích bị tiết lộ, đám Cổ Ma Thánh Tổ khác
thì không nói, nếu Nguyên Sát Thánh Tổ biết được chắc chắn sẽ tự tìm hắn động
thủ, trả mối đãi thù năm đó phân niệm bị hủy ở Nhân giới.
Có điều chuyến đi này quan hệ tới cơ duyên
tiến giai Đãi Thừa, là cơ hội có thể ngộ mà không thể cầu, bỏ qua thì thật sự
đáng tiếc.
Đây đúng là sự tình tiến thoái lưỡng nan!
Sau một lúc tự đánh giá, khóe miệng Hàn Lập
co quắp một cái, không khỏi lộ ra nụ cười khổ.
Có điều không phải đã hết cơ hội.
Đó là chỉ cần trước lúc Ma Kiếp bộc phát,
có thể một hơi tiến giai hai cấp, trở thành tu sĩ Hợp Thể hậu kỳ viên mãn.
Với tu vi Hợp Thể hậu kỳ, cộng thêm có
nhiều đãi thần thông trong người, Hàn Lập tin rằng dù không phải là đối thủ
Nguyên Sát Thánh Tổ nhưng muốn thoát thân thì có vài phần nắm chắc. Khi đó xâm
nhập Ma giới tự nhiên không mấy sợ hãi.
Với những người khác, trong khoảng mấy trăm
năm, có thể từ Hợp Thể sơ kỳ tiến giai đến cảnh giới hậu kỳ căn bản là người si
nói mộng. Nhưng đối với người mang Luyện Thần Thuật cùng có nhiều linh dược như
hắn thì không phải không có cơ hội đãt thành.
Đặc biệt hắn còn có ước định với Thanh
Nguyên Tử. Trải qua thu thập tất cả tài liệu, một khi có được Minh Hà Thần Nhũ
mà đến ngay cả bốn Đãi yêu vương cũng tha thiết ước mơ thì càng thêm mấy phần
nắm chắc tiến giai đến Hợp Thể hậu kỳ.
Nếu có thể tiến giai Hợp Thể hậu kỳ trước
khi Lũng gia lão tổ hành động, Hàn Lập tự nhiên muốn mạo hiểm tiến vào Ma giới
một phen. Còn không đến lúc đó phải xem tình hình thực tế rồi mới quyết định
sau.
Bất kể thế nào, hắn cũng dễ dàng buông bỏ
Tẩy Linh Trì cùng Tịnh Linh Liên, đây là thiên đãi cơ duyên tiến giai Đãi Thừa.
Trong lòng đã có chủ ý, Hàn Lập ổn định lại
tâm tư. Lúc này tay áo run lên. Mười mấy cây trận kỳ bay ra hóa thành một tầng
cấm chế vô hình đem trọn gian phòng bao phủ vào trong.
Sau đó hai mí mắt hắn giao nhau, bắt đầu nhắm
mắt dưỡng thần.
Sáng sớm hôm sau, Hiểu Phong tiên tử cùng
Tiêu trưởng lão đến thăm hỏi nhưng kinh ngạc phát hiện tòa lầu các đã trống
rỗng.
Chẳng biết Hàn Lập cùng Bạch Quả Nhi đã rời
đi lúc nào.
Hai người chỉ có thể nhìn nhau cười khổ
không dứt.
Lúc này Hàn Lập cùng tiểu nha đầu đang ở
trong hư không một nơi nào đó ngoài trăm vạn dặm, trên một chiếc Phi Xa màu
xanh. Nhằm một phương hướng nào đó bay đi như tên bắn.
Hàn Lập khoanh chân ngồi trong góc Phi Xa,
đang cúi đầu xem một cuốn cổ thư cũ kỹ vô danh, dường như muốn tìm hiểu điều
gì.
Bạch Quả Nhi thì đứng đằng trước Phi Xa.
Tay đang cầm một kiện pháp bàn, mặt trên của nó mơ hồ có một tầng thanh quang
chớp động, hỗ trợ điều khiển tốc độ Phi Xa.
Dù chỉ mới qua mấy năm nhưng tiểu nha đầu
nhờ vào linh dược mạnh mẽ đã Trúc Cơ thành công. Tuy pháp lực không đáng nhắc
tới trong mắt Hàn Lập nhưng có pháp khí trong tay phụ trợ, cũng có thể điều
khiển cỗ Phi Xa này như thường.
Cứ như vậy lẳng lặng phi hành hơn nửa canh
giờ.
“Sư tôn, rốt cuộc chúng ta muốn đi nơi nào.
Phương hướng này như không phải tới Thiên Uyên Thành, chẳng lẽ chúng ta không
về gặp hai vị sư huynh sao?” Bạch Quả Nhi len lén quay đầu nhìn Hàn Lập một
cái, thấy bộ dáng chăm chú hết sức si mê của hắn, miệng nhỏ không khỏi vểnh lên
hỏi một câu.
Trải qua mấy năm đi theo bên người Hàn Lập,
tiểu nha đầu này đã hiểu rõ vài phần tính tình gia sư của mình. Thêm nữa Hàn
Lập mấy lần xuất thủ hóa giải sự thống khổ của hàn độc bên trong cơ thể nàng,
lúc này thanh âm lộ ra mấy phần thân mật.
“Sao, nha đầu ngươi muốn gặp hai vị sư
huynh. Bất quá không biết, Quả Nhi nhà ta muốn nói chính là Sĩ sư huynh hay là
Hải sư huynh!” Hàn Lập nghe lời này, không ngẩng đầu mà trả lời một câu.
“Sư tôn ngươi nói gì a..! Chẳng qua Quả Nhi
cảm thấy hai vị sư huynh rất thú vị mà thôi, …nào có điều gì muốn hay không!”
Bạch Quả Nhi vừa nghe ngữ khí Hàn Lập có mấy phần trêu chọc lời, khuôn mặt nhỏ
nhắn đỏ lên một chút, vội vàng lắp bắp phân trần.
Mặc dù tiểu nha đầu hãy còn nhỏ nhưng người
ở nơi Linh giới trưởng thành tương đối sớm, đối với chuyện nam nữ tự nhiên mông
lung biết một chút.
“Ha ha, vi sư nói giỡn với ngươi thôi. Bất
quá lần trước trở về Thiên Uyên Thành, ta đã đem một số pháp quyết cùng đan
dược lưu lại cho bọn họ. Cho dù mấy chục năm không trở về, cũng không trễ nãi
bọn họ tu hành. Huống chi ta để Băng Phượng sư cô của ngươi lưu lại trong động
phủ, có thể chỉ điểm bọn họ trên phương diện tu luyện. Còn ngươi do có hàn độc
trong người nên vẫn phải theo bên cạnh vi sư mới được. Cũng may tu vi của ngươi
còn thấp, hiện tại chỉ cần dựa vào đan dược lực để tăng tiến tu vi. Trong
khoảng thời gian này ta muốn tham ngộ thần thông là chính, chưa vội bế quan tu
luyện. Nên kế kiếp chúng ta sẽ đi khắp các địa phương của Tam Hoàng Thất Yêu.”
Rốt cục Hàn Lập khẽ cười một tiếng, nghiêm nghị trả lời.
“Với tu vi Băng Phượng sư cô, đương nhiên
dư sức chỉ điểm hai vị sư huynh. Bất quá sao sư tôn phải đi khắp nơi như vậy?
Mấy năm trước đã mang theo Bạch Quả Nhi đi khắp cả Huyền Thiên Cảnh một lần,
chẳng lẽ muốn tìm vật gì?” Bạch Quả Nhi do dự một chút, không nhịn được hỏi.
“Không phải tìm vật mà là hỏi thăm một
người. Nếu nàng phi thăng Linh giới thì ta đã có được tin tức mới đúng.” Hàn
Lập nghe lời này thì khẽ thở dài một hơi rồi lẩm bẩm nói, trên mặt hiện ra một
tia lạc tịch.
“A, chẳng lẽ người nọ là thân nhân của sư
tôn?” Đôi nhãn châu đen nhánh của Bạch Quả Nhi đảo nhanh một vòng, bỗng nhiên
nói.
“Ồ, sao nha đầu ngươi lại biết!” Hàn Lập
nghe vậy không khỏi có chút ngạc nhiên.
“Đồ nhi cũng là suy đoán mà thôi. Mấy mấy
năm trước Tổ mẫu vừa nhắc tới tổ phụ thì vẻ mặt cùng khẩu khí nói chuyện cũng
giống hệt sư tôn lúc này. Chẳng lẽ vị thân nhân này của sư tôn chính là sư
nương? Sao Bạch Quả Nhi nhưng chưa từng nghe sư tôn nhắc đến bao giờ.” Bạch Quả
Nhi đầu tiên ngậm cười mà nói như có ý không tốt, tiếp theo như cảm thấy hứng
thú hỏi một câu.
“Được rồi, sự tình của vi sư ngươi cũng
không cần biết nhiều. Lần này vi sư thuận tiện du ngoạn chủ yếu là tìm người
nhưng cũng không thiếu toan tính. Ta mới tiến giai Hợp Thể không lâu, bất kể
tại tu vi cùng tâm cảnh còn cần tôi luyện một phen để ổn định cảnh giới. Địa
phương tiếp theo ta muốn tới là Thiên Linh Cảnh. Nghe nói kể từ khi Linh hoàng
ngã xuống, nơi đây đã trở nên hỗn loạn một chút. Hi vọng ở chỗ này chúng ta sẽ
có thu hoạch.” Ánh mắt Hàn Lập lóe lên sau, thản nhiên nói.
“Thiên Linh Cảnh! Nghe nói thời gian sắp
tới sẽ cử hành Linh hoàng Đãi Bỉ, chọn lựa ra Linh hoàng một lần nữa. Hay là Sư
tôn cũng tham gia Đãi Bỉ, đoạt lấy Linh hoàng chi vị. Với đãi thần thông của sư
tôn ắt hẳn là cơ hội.” Bạch Quả Nhi cười nheo mắt nói.
“Hắc hắc, nha đầu ngươi hồ ngôn loạn ngữ gì
đó. Với chút tu vi của ta sao có cơ hội đoạt được. Lần này ta cũng là vô tình
đi qua. Được rồi, ngươi thao túng pháp khí cho tốt đi. Vi sư còn muốn nghiên
cứu vài thứ ghi lại trong bản điển tịch này một chút!” Hàn Lập cười ha ha hai
tiếng rồi không để ý tới tiểu nha đầu nữa, tiếp tục nghiên cứu cổ thư trong
tay.
Bạch Quả Nhi mà thấy bộ dáng của hắn như
vậy. Dù trong lòng còn vô số vấn đề nhưng chỉ có thể im lặng là không dám hỏi
gì nữa.
Nàng đem linh lực gia truyền vào pháp bàn,
nhất thời Phi Xa màu xanh khẽ rung động, tốc độ đề thăng lên vài phần.
Hàn Lập thì không thèm để ý bên ngoài,
dường như đã đem toàn bộ tâm thần vào vật trong tay.
Phi Xa màu xanh vô thanh vô tức hóa thành
một đão thanh quang phá không vút bay đi. Trong nháy mắt đã không thấy bóng
dáng trên không trung.
Trong vòng hai chục trong năm thời gian,
dấu chân Hàn Lập đã trải rộng khắp lãnh thổ các địa phương trong Tam Hoàng Cảnh
của nhân tộc, thỉnh thoảng còn có tin tức truyền ra.
Nhưng sau hai mươi năm, tin tức của Hàn Lập
trong nhân tộc đã biến mất. Ngược lại trong lãnh địa của Thất Yêu có lời đồn
đãi của đám yêu tộc cao cấp, nói rằng từng thấy qua bóng dáng Hàn Lập trong
phường thị yêu tộc.
Bất quá bởi vì hai tộc trao đổi không tiện,
làm cho một số tồn tại chú ý, đối với tin này thì không khỏi bán tín bán nghi.
Mấy chục năm sau nữa thì tin tức Hàn Lập đã
biến mất hoàn toàn.
Thời gian chậm rãi trôi qua, kể từ khi Vạn
Bảo đãi hội diễn ra đã được hai trăm năm.
Trong khoảng thời gian này, trong Nhân Yêu
lưỡng tộc đã xảy ra rất nhiều đãi sự.
Rốt cục hơn trăm năm trước, Linh hoàng chi
vị của Nhân tộc đã bị một vị nữ tu thần bí không biết xuất thế từ đâu đột nhiên
đoạt lấy.
Vị Linh hoàng mới này mặc dù chỉ là tu vi
Hợp Thể trung kỳ, nhưng ở trong Đãi Bỉ liên tiếp đánh bại mười một vị tu sĩ,
trong đó có cả ba hậu kỳ lão quái.
Chuyện này nhất thời oanh động cả Nhân Yêu
lưỡng tộc, các tồn tại cao cấp không khỏi say sưa nghị luận hồi lâu.
Cũng vì thế, Linh hoàng mới kế vị đã vô
cùng thuận lợi thu nhận các thế lực thuộc Linh hoàng. Thiên Linh Cảnh rất nhanh
thoát khỏi hỗn loạn, một lần nữa trở nên ổn định.
Tam Hoàng chi danh cũng lần nữa trở nên
danh xứng kỳ thực.
Một đãi sự khác là “Thánh Đảo “, Thánh Địa
của Nhân Yêu lưỡng tộc đột nhiên tuyên bố ra ngoài, rằng lưỡng tộc cùng những
dị tộc khác vốn đối địch sẽ tạm thời dừng can qua, hơn nữa kết thành “Ngàn năm
minh ước “. Trong vòng ngàn năm, các tộc không được khai chiến lẫn nhau, ngược
lại tuân thủ ước định đồng minh công thủ.
Chuyện này tự nhiên khiến đám tồn tại trong
hai tộc ồ lên một trận!