Phàm nhân tu tiên - Chương 1773 - 1774

Chương 1773: Thương nghị lúc đêm tối

“Thánh Đảo! Tại sao đão hữu lại hỏi như vậy?” Hàn Lực nghe thì trong lòng
khẽ động nhưng mặt ngoài không lộ chút nào kinh ngạc, hỏi ngược lại một câu.

“Hàn đão hữu không muốn nói chuyện này cũng được. Bất quá ta có chuyện khác
cùng muốn thương nghị đão hữu, không biết buổi tối ngươi có hứng thú tới Vạn
Linh Điện ?” Lũng gia lão tổ tựa hồ khẽ cười một cái, lại hỏi tiếp một câu.

“Vạn Linh Điện!” Hàn Lập nghe vậy khẽ cau mày, các ý niệm lưu chuyển thật
nhanh trong đầu.

Địa điểm gọi là Vạn Linh Điện, là điện phủ trên vách núi sơn cốc.

Khi bắt đầu lần đãi điển, gia chủ cùng trưởng lão gia tộc đã tụ tập trong
tòa đãi điện đó thương lượng chuyện tình. Hiện tại Lũng Gia Lão Tổ đặc biệt hẹn
hắn đến chỗ đó, xem ra sự tình cần đàm luận tuyệt đối không nhỏ.

“Lũng huynh có thể tiết lộ một phần nội dung được chăng? Khi đó Hàn mỗ mới
quyết định trả lời như thế nào!” Hàn Lập không cự tuyệt mà cẩn thận hỏi dò một
câu.

“Bây giờ không thể nói quá nhiều nhưng Lũng mỗ có thể hé lộ cho đão hữu. Đãi
sự làn này quan hệ đến Ma Kiếp bộc phát, hơn nữa có thể mang đến cho Hàn huynh
chỗ tốt bằng trời, thậm chí có liên quan đến việc chúng ta tiến cấp cảnh giới Đãi
Thừa!” Lũng Gia Lão Tổ nữa trầm ngâm một lát sau đó mới lãnh tĩnh nói.

“cảnh giới Đãi Thừa?” Hàn Lập vốn luôn vô cùng trấn định, giờ phút này nghe
được lời này, khóe mắt cũng không khỏi máy động mấy cái.

“Không sai, lão phu đã hẹn mấy vị đão hữu khác cùng tới. Hàn đão hữu nếu đã
tu thành đệ nhị hóa thân cùng Pháp Tướng Kim Thân tại thể, tự nhiên cũng có tư
cách tham dự.” Lũng Gia lão tổ lại nói.

“Được, nếu Lũng huynh nói như thế, hồi sau sẽ gặp trong điện.” Hàn Lập kìm
chế sự giật mình trong lòng, sau một lúc rốt cục mới quyết định trả lời.

“Hắc hắc, lựa chọn của đão hữu tuyệt đối sáng suốt. Nội dung đàm luận nhất
định sẽ khiến đão hữu cảm thấy rất hứng thú.” Lũng Gia lão tổ tựa hồ cảm thấy
hài lòng với câu trả lời Hàn Lập, khẽ cười một tiếng rồi không còn truyền âm
tới nữa.

Kế tiếp Chân Linh Đãi Điển diễn ra vô cùng đơn giản.

Các gia chủ trưởng lão thế gia phân chia tài nguyên cùng ích lợi xong, vừa
lúc cử hành một nghi thức thường lệ. Sau đó đãi điển coi như kết thúc.

Hiểu Phong Tiên Tử tìm một nơi vắng vẻ. Vô cùng sảng khoái đem điển tịch có
liên quan Chân Linh chi huyết cùng những vật phẩm đã đáp ứng ban đầu, nhất nhất
giao phó tại chỗ.

Hơn nữa vị Cốc gia chi chủ này còn không nhịn được mà lần nữa mời Hàn Lập
gia nhập Cốc gia. Cũng hứa rằng nếu Hàn Lập đáp ứng, hết thảy đãi ngộ cung phụng
cho hắn đều như thái thượng trưỡng lão Cốc gia. Hơn nữa thân phận của Hàn Lập ở
Cốc Gia cũng dưới một người trên vạn người.

Hàn Lập nghe lời này thì cười nhẹ một tiếng rồi lần nữa cự tuyệt.

Điều này khiến Hiểu Phong Tiên Tử rất thất vọng, chỉ có thể mời Hàn Lập
rãnh rỗi thì đến Cốc Gia một lần, từ đó có thể thấy Cốc Gia hoàn toàn có ý tứ
giao hảo cùng Hàn Lập.

Về điều này thì Hàn Lập tự nhiên mỉm cười đáp ứng.

Theo thời gian, một số thế gia đã bắt đầu rời khỏi Vạn Linh cốc, ngược theo
đường cũ trở về.

Nhưng đa phần các thế gia chuẩn bị ở Vạn Linh Cốc thêm mấy ngày. Cùng trao
đổi một số tài nguyên và công pháp tâm đắc, những đệ tử Chân linh thế gia thật
không uổng công tới đây chuyến này.

Cốc gia không lập tức rời đi mà lập ra một tòa kiến trúc ở trong sơn cốc,
tạm thời ở lại.

Hàn Lập cũng lưu lại, một mình chiếm cứ một ngọn lầu các nhỏ..

Buổi tối hôm đó hắn lặng lẽ rời lầu các, nhằm hướng Vạn Linh Điện bên kia
sơn cốc bay đi.

Khi hắn vừa đến gần đãi điện thì đã có một người lẳng lặng đứng ở cửa,
dường như đặc biệt đứng đợi hắn.

Hàn Lập thấy rõ đối phương, ánh mắt không khỏi lóe lên. Người này chính là
Huy trưởng lão của Lũng gia.

“Hàn đão hữu quả nhiên thủ tín, Lũng huynh cùng mấy vị đão hữu khác đợi đã
lâu.” Hắc bào nam tử không còn vẻ bất thiện như trước, ngược lại ôm quyền hướng
sang Hàn Lập nở nụ cười nói.

“Sao, Lũng huynh còn hẹn những người khác, chẳng lẽ. . .” Hàn Lập trong
lòng vừa động, như có điều suy nghĩ hỏi một câu.

“Ha ha, Hàn huynh là người thông minh, chắc hiện tại không cần ta nói thêm,
xin mời!” Hắc bào nam tử cười hắc hắc nghiêng người đón chào.

“Vậy làm phiền đão hữu dẫn đường!” Hàn Lập gật đầu cũng không hỏi thêm nữa.

Huy trưởng lão đối với thái độ có chút lãnh đãm Hàn Lập thì không xem như
không thấy, hai người một trước một sau đi vào trong đãi điện.

Cả tòa đãi điện vắng lặng lạ thường, nơi đây cũng không còn gã thủ vệ nào.
Hiển nhiên trước đó đã bị điều ra khỏi nơi đây.

Hàn Lập ở dưới sự hướng dẫn của hắc bào nam tử, tiến vào trong đãi điện rồi
đi tới một tòa thiên điện có chút bí ẩn.

Trong này có ba người đang ngồi quanh một thạch bàn rất lớn.

Vừa thấy hai người Hàn Lập đi đến, toàn bộ ánh mắt bọn họ quét lại đây.

Hàn Lập đánh giá một chút, tròng mắt không khỏi co lại.

Trong ba người, Lũng Gia Lão Tổ với vẻ mặt không chút biểu cảm thì không
nói. Hai người còn lại rõ ràng thiếu nữ Diệp Gia vận võ y cùng với nam tử tóc
dài Lâm gia đầu đội vòng bạc.

Tính cả Hàn Lập cùng tu sĩ họ Huy thì nơi đây tụ tập tới năm tu sĩ có thực
lực Hợp Thể trung kỳ trở lên. có thể nói là sự tình cực kỳ kinh người.

Võ y thiếu nữ vừa thấy Hàn Lập, đôi mắt sáng lưu chuyển một trận. Hướng
sang hì hì cười một tiếng.

Mà tóc dài nam tử thì thản nhiên liếc qua rồi lập tức thu hồi ánh mắt, nhìn
không ra thái độ đối với Hàn Lập.

Lũng Gia Lão Tổ vừa thấy Hàn Lập đến, trên mặt lộ một nụ cười hiếm hoi.
Cũng nói một câu:

“Hàn đão hữu đã tới, mời ngồi.”

Hàn Lập nghe thì khẽ mỉm cười, bĩnh thản đi tới cái bàn rồi thong dong ngồi
xuống.

Tu sĩ họ Huy thì trực tiếp ngồi xuống bên cạnh Lũng Gia Lão Tổ.

“Lũng lão quái. lần này ngươi hẹn nhiều người chúng ta tới rốt cuộc là vì
chuyện gì, nói thẳng đi!” Lâm gia tóc dài nam tử tựa hồ không mấy kiên nhẫn mở
miệng.

“Hắc hắc, Lâm đão hữu đừng nóng vội, để ta cho giới thiệu cho chư vị thêm
một người, sau đó lão phu sẽ nói rõ hết thảy.” Lũng Gia Lão Tổ khẽ cười một
tiếng, lơ đễnh nói.

“Sao, còn có người chưa tới sao? Lũng huynh, lần này rốt cuộc ngươi hẹn bao
nhiêu người, không phải là thêm cả Phong Gia huynh đệ đó chứ!” Võ y thiếu nữ
chớp chớp hai mắt, cười dài hỏi.

“Phong Gia huynh đệ liên thủ thì thần thông không kém tu sĩ trung giai
nhưng bí thuật bị hạn chế quá nhiều. Hơn nữa chuyện này nhân thủ quá nhiều cũng
không tốt, lần này lão phu không hẹn bọn họ tới. Về phần người ta muốn giới
thiệu đã sớm đến chỗ này rồi. Thiên Thu đão hữu. Ngươi cũng nên xuất hiện gặp
qua chư vị đão hữu đi.” Lũng Gia lão tổ lắc đầu, n tiếp theo hướng sang một góc
tối không người trong Thiên Điện nói một câu.

Câu nói này tự nhiên khiến đám người Hàn Lập đều cả kinh, toàn bộ chuyển
ánh mắt sang đó.

Chỉ thấy trong góc Thiên Điện mờ tối phát ra một tia khí tức cực kỳ yếu ớt,
tiếp theo một vầng sáng kim sắc chợt lóe, trong không trung phập phù hiện ra
một chiếc gương đồng màu vàng.

Chiếc gương mơ hồ biến dạng, không thể tưởng tượng nổi lại hóa thành một
thiếu nữ vận hoàng y.

Hàn Lập vừa thấy nàng thì tròng mắt không khỏi co rụt lại.

“Thánh nữ Linh Tộc! Lũng đão hữu, đây là ý
gì?” “ Nam tử tóc dài đột nhiên thấy thiếu nữ thì khuôn mặt đãi biến, thoáng
cái từ chỗ ngồi đứng lên, tràn đầy vẻ cẩn thận.

Hoàng y thiếu nữ này chính là Thánh nữ Khí
Linh Tộc ngày đó từng xuất hiện trên hội đấu giá Vạn Bảo đãi hội một lần.

Thái thượng trưởng lão Lâm gia này hiển
nhiên cũng tham gia đãi hội lần đó, lúc này mới có thể liếc mắt đã nhận ra
Thiên Thu Thánh nữ.

“Mấy vị đão hữu không nên giật mình. Thiên
Thu Thánh Nữ đến chỗ này chính là ta mời đến vì đãi sự kia. Nếu không có Thánh
Nữ xuất thủ, chuyện này căn bản không cách nào tiến hành.” “ Thần sắc Lũng gia
lão tổ bình tĩnh nói.

Nhưng những người khác trong điện cũng
không vì lời này mà thay đổi thái độ. Chỉ thấy ánh mắt Hàn Lập lộ ra vẻ cảnh
giác, nụ cười trên mặt Võ y thiếu nữ cũng biến mất không thấy. Tóc dài nam tử
càng hừ lạnh một tiếng, ánh mắt nhìn về hoàng y thiếu nữ với vẻ rất bất thiện.

Chỉ có tu sĩ họ Huy đã sớm biết chuyện này,
trên mặt vẫn tỏ vẻ như thường.

“Chư vị cũng không cần khách khí đối với
tiểu nữ tử như vậy, mặc dù ta là người của Khí Linh tộc, nhưng nói đến uyên
nguyên, bản thể của ta chính là bảo vật tùy thân của Tham Thiên Chân Nhân quý
tộc năm xưa biến thành. Khi chân nhân vẫn lạc rất nhiều năm sau, ta mới may mắn
tự mở ra linh trí. Hóa thành một thành viên Khí Linh Tộc.” Hoàng y thiếu nữ vén
áo thi lễ với đám người Hàn Lập, lễ độ hàng ngàn vạn nghìn nói.

“Tham Thiên Chân Nhân? Chẳng lẽ chính là
vị tồn tại Đãi Thừa thời thượng cổ bố trí ra Thâm Uyên Thành!” Võ y thiếu nữ
ngẩn ra rồi lập tức lộ một tia kinh ngạc nói.

“Không sai, chính là vị đãi nhân này. Nếu
không Thiên Thu sao có thể được làm liên minh sứ giả, được Linh Tộc phái đến
quý tộc.” Thiên Thu Thánh nữ khẽ cười một tiếng.

“Chúng ta Nhân Tộc bắt đầu liên minh với
quý tộc từ lúc nào, sao bọn ta không biết chút tin tức?” Nam tử tóc dài cũng có
chút kinh ngạc.

“Chuyện này là ta ở trên Thánh đảo của quý
tộc cùng Thiên Nguyên Thánh Hoàng, Huyền Vũ Bá Hoàng cùng với khác mấy Hậu Kỳ Đãi
Thừa tu sĩ cùng thương nghị định ước, nhưng do một số nguyên nhân khác mà thời
điểm chính thức tuyên bố còn cần thêm một thời gian nữa. Tới lúc đó, các vị đão
hữu tự nhiên biết lời tiểu nữ tử không giả” Thiên Thu Thánh nữ mỉm cười giải
thích vài câu.

“Ngươi có thể ở xuất hiện trên Vạn Bảo Đãi
Hội. Sự tình liên minh cùng Linh Tộc chỉ là chuyện sớm hay muộn. Bất quá, Lũng
huynh để Thánh Nữ vào Vạn Linh cốc thật quá mạo hiểm! Nơi đây dù sao cũng là
địa điểm Chân linh thế gia chúng ta cử hành đãi điển!” Sắc mặt võ y thiếu nữ
vẫn hơi trầm xuống nói.

“Diệp tiên tử yên tâm! Sau khi kết thúc đãi
điển thì Thiên Thu đão hữu mới tiến vào Vạn Linh cốc. Hơn nữa đêm nay thương
lượng đãi sự cùng chúng ta xong sẽ lập tức rời đi, tuyệt không xảy ra vấn đề “
Lũng Gia lão tổ lạnh nhạt nói, tựa hồ đối với câu hỏi này sớm có dự liệu.

“Được rồi, nếu Lũng huynh đã nói thế thì
thiếp thân không còn gì để hỏi. Đão hữu mau đem đãi sự nói cho mấy người chúng
ta rõ chi tiết đi.” Võ y thiếu nữ nhíu hai hàng mi rồi thở một hơi nói.

Ánh mắt nam tử tóc dài chớp động mấy cái
thì thần sắc hòa hoãn trở lại, đồng thời ngồi xuống, tựa hồ đã nghe lọt tai một
phen giải thích vừa rồi.

Lũng Gia lão tổ thấy vậy gật đầu, nhưng lão
vừa mở miệng thì khiến nam tử tóc dài thiếu chút nữa lại nhảy dựng lên.

“Thật ra thì chuyện cũng không mấy phức
tạp! Lão phu hẹn chư vị đão hữu đến chỗ này, chính là muốn đợi lúc tai họa Ma
tộc bộc phát. Thời điểm Cổ Ma giới cùng Linh Giới giao hòa thành một thể, mấy
người chúng ra xâm nhập Ma giới một chuyến!”

Chương 1774: Tẩy Linh Trì cùng Tịnh Linh Liên

“Xâm nhập Ma giới? Lũng lão quái, ngươi là
lão hồ đồ. Cho dù muốn tìm chết cũng không cần dẫn theo mấy người chúng ta!”
Nam tử tóc dài thần tình kinh sợ chất vấn.

Võ y thiếu nữ nghe xong lời này tựa hồ nhớ
ra điều gì đó, sắc mặt trở nên có chút âm tình bất định.

Hàn Lập thì sờ sờ cằm, cũng lộ ra một tia
kinh nghi.

“Lâm huynh không cần tức giận, lão phu đưa
ra đề nghị này tự nhiên có sách lược vẹn toàn, ít nhất có bảy tám phần nắm chắc
an toàn trở về. Lũng mỗ cũng đưa thân tới đó, chẳng lẽ ta lại lấy cái mạng nhỏ
của mình ra giỡn hay sao?” Thần sắc Lũng gia lão Tổ không chút thay đổi, bình
tâm tĩnh khí nói.

“Hừ, cho dù như thế thì Ma giới thánh tổ là
tồn tại đáng sợ đến mức nào. Vạn nhất chúng ta đụng phải, căn bản không thể bảo
trụ mạng nhỏ. Đừng nói chi là bên trong Ma giới, đám Cổ Ma cao giai lại nhiều
vô số kể. Tại Linh giới còn có thể dựa vào pháp trận đối kháng cùng bọn chúng,
một khi xâm nhập trong đó thì không có cơ hội bảo mệnh.” Nam tử tóc dài trừng
mắt Lũng Gia lão tổ, không chút khách khí nói.

“Nếu tại hạ nói có biện pháp tạm thời đem
khí tức của chúng ta chuyển linh hóa thành cùng giống hệt như đám Cổ Ma. Cho dù
Hợp Thể kỳ Cổ Ma cũng vô pháp khám phá, không biết Lâm huynh cảm thấy thế nào?”
Hai mắt Lũng Gia Lão Tổ nheo lại, chậm rãi nói.

“Có chuyện này sao? Lũng huynh không nói
giỡn chứ. Đám Cổ Ma cao giai tinh thông các loại thần thông không thể tưởng
tượng nổi, sao có thể có biện pháp qua mắt được bọn chúng.” Võ y thiếu nữ cũng
nhíu sâu đôi mi mở miệng.

Lũng gia lão tổ nghe xong lời này lại cười
hắc hắc, đột nhiên xoay người sang Thiên Thu thánh nữ nói một câu:

“Thiên Thu đão hữu, lại phiền ngươi thi
triển kỳ thuật một lần.”

“Không thành vấn đề.” Hoàng y thiếu nữ cười
tao nhã, bàn tay vừa lật chuyển, trong tay hiện ra một viên châu màu đen cỡ
ngón tay cái.

Miệng hoa vừa hé, đem hạt châu trực tiếp
nuốt vào trong bụng.

Ngay sau đó Thiên Thu thánh nữ đưa đơn thủ
kháp quyết, ngoài thân nổi lên một tầng sương vụ màu đen, một thoáng cái thân
hình đã được bao phủ ở trong đó.

Chỉ thấy sương vụ màu đen lưu chuyển không
ngừng, khi thì hóa thành những xúc tua quay cuồng loạn vũ, có khi thì lại cuồn
cuộn quay tròn, giống như chính là một sinh linh còn sống.

“Chân ma khí!” Hàn Lập nhìn thoáng qua thì
tròng mắt co rụt lại, dùng thanh âm thấp không thể nghe thấy tự nói một câu.

Lời hắn gần như thì thào nhưng mấy người
trong đãi sảnh đều có pháp lực vô cùng kinh người, tự nhiên nghe được rõ ràng.

Nam tử tóc dài cùng võ y thiếu nữ nghe xong
sắc mặt hơi đổi. Lũng Gia Lão Tổ lại liếc mắt nhìn Hàn Lập một cái, đột nhiên
mở miệng nói:

“Hàn đão hữu có thể thoáng chốc nhận ra
chân ma khí, xem ra nhất định là kiêm đỉnh giai công pháp ma đão tu nào đó.
Cộng thêm với ban ngày đão hữu hiển lộ Kim thân pháp tướng có phần giống chân
thân nào đó Cổ Ma nơi Ma giới, như vậy điểm này đã giải đáp vài phần nghi hoặc
của lão phu.”

“Lũng huynh thật sự tuệ nhãn như đuốc.” Hàn
Lập không thừa nhận mà cũng không phủ nhận, thản nhiên đáp lời.

Những người khác nghe hai người đối thoại
tự nhiên thần sắc khác nhau.

Lúc này, trong ma khí màu đen đột nhiên
truyền ra tiếng quát của Thiên Thu thánh nữ. Chân ma khí đồng thời cuồn cuộn đổ
về trung tâm, trong khoảnh khắc hóa thành hắc dịch nhè nhẹ, bị nàng cường bạo
đem tất cả hít vào trong thân thể.

Sau khi sương mù tán sạch, tự nhiên lần nữa
lộ ra thân hình hoàng y thiếu nữ.

Bất quá vừa nhìn một thoáng, vẻ mặt đám
người Hàn Lập lộ vẻ kỳ quái.

Giờ phút này thoạt nhìn Thiên Thu thánh nữ
có chút khác biệt, dường như một phen thi pháp vừa rồi có hiệu quả không tầm
thường.

Dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, hoàng
y thiếu nữ lại nhẹ giọng cười. Khí tức toàn thân bỗng nhiên biến đổi, trên
người tỏa ra một cỗ tận trời ma khí kinh người. Hơn nữa khuôn mặt vốn trắng như
noãn ngọc lại hiện ra vài vệt ma văn tối đen, đồng thời giữa mi tâm hiện ra một
viên hắc châu.

Tuy rằng nửa viên châu như được khảm vào mi
tâm thiếu nữ, nhưng xem vẻ hắc u của nó thì rõ ràng đây chính là viên châu lúc
trước nàng nuốt vào.

Ánh mắt Hàn Lập chớp động vài cái. Thần
niệm lập tức không chút khách khí bao phủ về phía thiếu nữ. Kết quả là sau một
lát, trên mặt hắn hiện một tia kinh ngạc.

Không thể là thân thể hay là pháp lực lưu
chuyển trong thể nội hoàng y thiếu nữ, giờ phút này đều tràn ngập chân ma khí
cực kỳ tinh thuần. Khí tức phát ra trên người giống hệt như tên Cổ Ma ngày đó
hắn từng gặp tại Nhân Giới.

Bất quá khi Hàn Lập có chút rúng động, nam
tử tóc dài cùng võ y thiếu nữ cũng dụng thần niệm cẩn thận xem xét qua, trên
mặt đều lộ vẻ chấn kinh.

“Xác thực phi thường kỳ diệu, thoạt nhìn
thật không hề khác gì Cổ Ma. Bất quá chúng ta không phải Ma tộc, có lẽ nhìn
không ra điểm sơ hở, nhưng trong mắt đám Ma tộc…” Võ y thiếu nữ trầm ngâm một
phen, vẫn thập phần cẩn thận nói.

“Diệp tiên tử yên tâm, viên Ngụy Ma Châu
này của ta là dùng Ma hạch của Cổ Ma luyện hóa mà thành, chỉ cần dụng bí thuật
nuốt nhập thể nội, sau đó bức ra chân ma khí chứa ở trong đó thì ngay cả Cổ Ma
cao giai cũng tuyệt không thể khám phá. Để khảo thí hiệu quả chân thực của viên
châu này như thế nào. Lần trước khi Ma giới xâm lấn, ta đã nuốt viên châu này
đồng thời cùng nhốt chung với vài tên Cổ Ma bị Linh tộc chúng ta sanh cầm lâu
đến mấy tháng. Kết quả những Cổ Ma nọ không thể khám phá được thân phận tiểu
nữ. Có điều nếu đối mặt Thánh tổ hoặc vài loại Ma tộc có đặc biệt thần thông
thì thực sự chúng ta còn có chút lo lắng. Bất quá Ma giới rộng lớn như vậy, khả
năng gặp phải những tồn tại đó có thể nói phi thường xa vời. Dù sao nghe đồn
rằng, Cổ Ma giới vốn không nhỏ hơn Linh Giới bao nhiêu.”

Hoàng y thiếu nữ tự tin cam đoan nói.

Nghe được lời này, ba người Hàn Lập đều lộ
vẻ suy xét.

“Được rồi! Cho dù biện pháp này thật sự khả
thi thì sự tình chúng ta xâm nhập Ma giới vẫn quá mức nguy hiểm. Chúng ta cũng
nên cân nhắc lại những chỗ tốt trong đó. Ví như Lũng huynh vừa nói là có cơ hội
cho chúng ta tiến giai Đãi Thừa. Việc này có vẻ thập phần hoang đường, thiếp
thân đương nhiên phải suy xét một phen.” Võ y thiếu nữ thở dài một hơi, ánh mắt
chớp động hỏi.

Nghe võ y thiếu nữ nhắc tới cảnh giới Đãi
Thừa, vẻ mặt đang tức giận của nam tử tóc dài ngẩn ra, sau đó sắc mặt trở nên
âm trầm cùng bộ dáng lại có chút trầm mặc.

“Nếu ở nơi đó không có cơ duyên tiến giai Đãi
Thừa. Mấy vị đão hữu tưởng là ta cùng thánh nữ ăn no không có việc gì nên mạo
hiểm à! Ba vị đão hữu đã nghe nói đến Tẩy Linh Trì cùng Tịnh Linh Liên chưa?”
Lũng Gia lão tổ cười lạnh một tiếng, đột nhiên nhắc tới hai cái tên.

“Tẩy Linh Trì, Tịnh Linh Liên?”

Nam tử tóc dài cùng Hàn Lập nghe xong,
không khỏi nghi hoặc đưa mắt nhìn nhau.

Trái lại thần sắc võ y thiếu nữ vừa động,
nhìn chằm chằm Lũng Gia lão tổ, trong đôi mắt đẹp hiện lên một trận kỳ quang.

“Ha ha, xem ra Diệp tiên tử từng nghe nói
qua. Điều này là đương nhiên, tiên tử đã từng là ký danh đệ tử Mạc tiền bối,
bảo ngươi không rõ thì ta không tin.” Đột nhiên tu sĩ họ Huy đang ngồi ở bên
cạnh Lũng Gia lão tổ, cười hắc hắc mở miệng.

“Lời này của Huy huynh là sao? Chẳng lẽ có
điều bất mãn với gia sư?” Sắc mặt võ y thiếu nữ trầm xuống, thanh âm băng hàn
hỏi.

“Ha ha, tại hạ sao dám có ý ngông cuồng.
Bất quá Mạc tiền bối đã tiềm nhập sâu vào trong Ma giới một lần, biết trong Ma
giới có hai vật Tẩy Linh Trì cùng Tịnh Linh Liên là đương nhiên.” Huy trưởng
lão thản nhiên nói, không dám có lời nào bất kính đối với tồn tại Đãi Thừa duy
nhất của Nhân tộc.

“Hai vật này không chút quan hệ đến gia sư
như ngươi nghĩ. Chính là tổ tiên Diệp Gia chúng ta năm xưa, trong một lần ma
kiếp hạ được một Cổ Ma cao giai, từ trong tàn hồn của hắn mà thu được tin tức.
Bất quá nó vô cùng mơ hồ. Chỉ là biết hai vật này không có bao nhiêu tác dụng đối
với Ma tộc. Nhưng đối các tộc Linh Giới chúng ta, tựa hồ có được tạo hóa chi
lực không thể tưởng tượng nổi.” Võ y thiếu nữ vẫn lạnh lùng nói.

“Thì ra là thế, xem ra thật sự là Huy mỗ
hiểu lầm đão hữu.” Huy trưởng lão ha ha cười nói, cũng không biết là hắn tin
tưởng thật hay không.

Lũng Gia lão tổ nghe xong lời võ y thiếu nữ
thì bộ dáng có chút đăm chiêu. Lúc này Thiên Thu thánh nữ lại mỉm cười mở miệng
:

“Có lẽ ba vị đão hữu thật sự không rõ lắm
về Tẩy Linh Trì cùng Tịnh Linh Liên. Nhưng nếu nhắc đến đãi danh Hóa Tiên Trì
cùng Thất Khiếu Nhất Khí Liên, chư vị hẳn không thấy xa lạ chứ!”

“Cái gì, chẳng lẽ giữa chúng có điểm tương
đồng. Không có khả năng. Tại Chân Tiên giới mới có Hóa Tiên Trì. Nghe nói chỉ
khi tu sĩ vừa phi thăng, mới có thể hữu duyên tại trong tiên trì hoán thai tục
cốt, có thể đổi thành linh tiên chi thể. Mà Thất Khiếu Nhất Khí Liên là thiên
địa linh vật, phối hợp cùng Hóa Tiên Trì có thể đề thăng linh căn tuệ lực,
truyền thuyết rằng cho dù là một kẻ si ngốc ăn được vật này lập tức thất huyền
anh hoa khai mệnh môn (Thất khiếu lưu thông, không còn lưu trệ), về sau thông
minh hơn người.” Nam tử tóc dài thất thanh kinh hô một phen, tiếp theo liên tục
lắc đầu, tràn đầy vẻ không tin.

Hàn Lập cũng nghe qua những thứ này chỉ có
trong truyền thuyết, tự nhiên có chút hoảng sợ. Ánh mắt liền ngưng lại, gắt gao
nhìn thẳng vào gương mặt Thiên Thu thánh nữ, tựa hồ nghĩ muốn đánh lời của nàng
là thật hay giả.

Trái lại võ y thiếu nữ sắc mặt âm trầm
không nói một lời.

“Cho dù tại Chân Tiên giới, Hóa Tiên Trì cùng
Thất Khiếu Nhất Khí Liên đều là một trong vài loại kỳ trân không biết bao nhiêu
ngàn vạn năm mới có thể hình thành. Đương nhiên công hiệu của Tẩy Linh Trì cùng
Tịnh Linh Liên còn kém xa không bằng. Bất quá hai vật này thừa sức để cho chúng
ta thoát thai đổi cốt, tuệ căn đãi tăng. Bởi vì Hóa Tiên Trì cùng Thất Khiếu
Nhất Khí Liên muốn thành thể, nhất định phải do Tẩy Linh Trì cùng Tịnh Linh
Liên tiến hóa mà thành.” Hoàng y nữ tử vén một một sợi tóc trên trán, vẻ mặt lộ
một tia thần bí tươi cười nói.

“Có chuyện này sao? Nếu là kỳ trân như vậy
sao chúng ta Linh Giới không có, ngược lại đi xuất hiện ở cái địa phương khắp
nơi đầy rẫy ma khí như Ma giới! Mà đão hữu sao chứng thực chúng có ở tại đó.”
Lúc này Hàn Lập cơ mặt vừa động, hỏi trước một câu.

“Tin tức này là do một vị Linh Vương đãi
nhân của linh tộc chúng ta tiết lộ. Lão nhân gia cũng đã từng tiềm nhập vào sâu
trong Ma giới, chính mắt thấy hai kiện linh vật này tồn tại. Nhưng đáng tiếc
bởi nhiều nguyên do, lão nhân gia vẫn chưa đắc thủ cùng tiến vào trong linh
trì, ngược lại giống như Mạc tiền bối quý tộc, đều là thân mang trọng thương
trốn trở về trong tộc. Cho nên này tin tức tuyệt đối không giả. Còn thiên địa
kỳ trân này vì sao xuất hiện tại Ma giới, điều này thực sự chỉ có thiên lão
nhân gia mới biết. Bất quá tiểu nữ suy đoán, hơn phân nửa là do Ma giới khắp
nơi đều là ma khí. Trải qua thời gian dài cùng biến đổi, mới bức tất cả linh
khí chi nguyên ở nơi đó tụ về cùng một chỗ. Do đó sinh ra loại Linh trì cùng
Linh liên này. Mà chúng ta Linh Giới so với Tiên Giới thì linh khí chi lực còn
không đủ lớn, thủy chung không có cách nào hình thành được linh vật này.” Hoàng
y thiếu nữ do dự một chút, mới nói ra bí ẩn năm đó của Linh tộc cùng một chút
suy đoán.

Báo cáo nội dung xấu

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3