Phàm nhân tu tiên - Chương 1779 - 1780

Chương 1779: Vạn Độc Hỗn Nguyên Thân

Mùi kỳ hương quái dị cay độc nồng nồng lẫn
trộn lẫn khiến người ta ngửi mà muốn say.

Một tay Hàn Lập bỗng nhiên vừa chuyển, hộp
gỗ màu tím do Bạch Quả Nhi mang đến tức khắc xuất hiện ở trong tay.

Thanh quang lóe lên, nắp hộp tức khắc tự
mở ra. Bên trong có mấy viên hắc lục sắc yêu đan.

“Có Độc Đan của Hàn Đàm Ma Chu này, tầng
cuối cùng của Vạn Độc Hỗn Nguyên Thân hẳn là có thể tu luyện đãi thành rồi.
Với uy năng của thần thông này cùng sử dụng biến hóa thuật trong Kinh Trập
quyết mà nói thì sợ rằng thân thể cường đãi gần như kim cương bất hoại rồi,
chỉ e gần bằng những Chân linh trong truyền thuyết.” Vẻ mặt Hàn Lập hiện một
tia hưng phấn, lẩm bẩm nói.

Cổ tay rung lên, mấy viên yêu đan trong hộp
gỗ nhanh chóng bay ra “Phốc phốc.” rơi vào trong cự đỉnh.

Chốc lát sau những yêu đan chóng hòa tan
trong cự đỉnh nhanh, cuối cùng thành một thể của chất lỏng thần bí kia.

Một tay hắn lại bấm niệm pháp quyết. Tầng
ngân sắc hỏa diễm bập bùng dâng cao gấp bội, cơ hồ bao phủ cả cự đỉnh vào
trong.

Nhất thời chất lỏng bên trong lưu chuyển
càng lúc càng kịch liệt.

Hàn Lập ngắm cự đỉnh trước mắt, thần sắc
khôi phục như thường nhưng từ ánh mắt chớp động vẫn có thể nhìn ra sự ngưng
trọng trong đó.

Chất lỏng trong cự đỉnh trước mắt là dùng
tới cả trăm loại kỳ độc chi vật luyện chế ra. Chính là được điều chế theo
phương pháp luyện thể đi kèm với Tề Thiên La mà hắn thu được trong Hắc Vực
trao đổi hội.

Hàn Lập muốn tu luyện Luyện Thần Thuật tầng
thứ hai thì thân thể phải mạnh mẽ tiến thêm một bước, tự nhiên rất hứng thú đối
với các phương pháp luyện thể cường đãi.

Bản thân Tề Thiên La thì không mấy hữu dụng
nhưng trái lại phương pháp luyện thể cùng với nó có chút bất phàm.

Về điều này có thể nhìn ra được vài phần
trên người tên luyện thể lực sĩ ngày đó đã gõ hắc la. Đây cũng là nguyên nhân
hắn giao dịch lấy Tề Thiên La.

Khi ở trong Vạn Bảo đãi hội hắn không lập
tức nghiên cứu luyện thể thuật Dị tộc này, nhưng khi trên đường du ngoạn Nhân
Yêu hai tộc thì đã tìm hiểu cực kỳ thấu triệt.

Kết quả khiến hắn vừa mừng vừa sợ!

Dị tộc luyện thể thuật này tên gọi là “Vạn
Độc Hỗn Nguyên Thân.”, chính là một loại bí thuật quỷ dị vượt xa tưởng tượng
của hắn.

Thuật này đãi thể chia làm bảy tầng, tu
luyện thêm một tầng thì có thêm công hiệu thần kỳ cường hóa thân thể.

Nếu tu luyện đãi thành tất cả bảy tầng có
thể khiến thân thể Nhân tộc bình thường trực tiếp sánh ngang những yêu tu cao
cấp có uy danh thân thể mạnh mẽ, lại còn có thể khiến vạn độc bất xâm.
Bất quá điều rắc rối duy nhất chính là bộ này công luyện thể thuật khác xa
phương pháp tu luyện bình thường. Nó có yêu cầu là phải ngâm thân thể trong
một loại chất lỏng đặc chế từ các loại kỳ độc thì tu luyện mới có hiệu
quả.

Mà theo mỗi một tầng tinh tiến, chất độc
phụ trợ tu luyện tự nhiên càng trở nên bá đạo.

Như vậy phương pháp tu luyện này hoàn toàn
mượn ngoại lực nên nguy hiểm vô cùng! Dựa theo trong pháp quyết nói, người tu
luyện tám chín phần ở trong tu luyện độc phát mà chết hoặc là thân thể không
cách nào chịu được mà ngã xuống.

Đây là pháp quyết sáng tạo cho dị tộc nhân
có thân thể vốn cường đãi hơn nhân tộc rất nhiều.

Nếu đúng là Nhân tộc bình thường tu luyện
công pháp này, tỷ lệ sống sót tự nhiên lại càng thấp tới đáng thương.

Ngay cả tên lực sĩ gõ Tề Thiên la ngày đó
có thiên phú hơn người, bất quá chỉ tu luyện thành hai tầng đầu mà thôi, không
dám tiếp tục tu luyện nữa.

Nhưng hết thảy mà nói đối với Hàn Lập không
có vấn đề gì lớn.

Thân thể hắn phục dụng qua các loại linh
dược linh quả cộng thêm Phạm Thánh Chân Ma Công tu luyện, trình độ kháng độc
sớm đã cường đãi tới mức nhân tộc bình thường khó có thể mơ tới. Ngay cả
Vạn Độc Hỗn Nguyên Thân bá đão dị thường, đối với hắn mà nói không mấy nguy
hiểm.

Huống chi hắn sớm vận dụng Thải Lưu Anh
đổi lấy Tinh Nguyệt Dịch.

Thường cách một thời gian hắn lại bôi lên
toàn thân, sau đó dùng bí thuật hấp thu toàn bộ hiệu dụng linh dịch. Căn cơ
thân thể càng thêm vững chắc. Kể từ đó tu luyện Vạn Độc Hỗn Nguyên Thân, xuất
hiện khả năng cắn trả thấp cơ hồ gần như không có.

Trong những năm này, Hàn Lập còn cách mấy
ngày lại uống vài chén Hồng La tiên tửu. Kết quả vui mừng phát hiện, linh
tửu này quả thật có hiệu dụng thần kỳ cải thiện thể chất.

Bất quá khác với Vạn Độc Hỗn Nguyên Thân
cùng Tinh Nguyệt Dịch là kịch liệt thay đổi thân thể khác thường. Hiệu dụng
của linh tửu này cực kỳ nhỏ, từ từ thay đổi tư chất tu luyện. Nếu không uống
trong thời gian dài thì gần như không thể phát hiện thay đổi.

Nhưng nếu kiên trì thì rõ ràng là có chỗ
tốt khổng lồ.

Kể từ đó với việc tiến giai Hợp Thể hậu kỳ,
Hàn Lập tự nhiên cảm thấy nắm chắc hơn vài phần.

Hắn vừa kết thúc du ngoạn khắp lưỡng tộc,
trở về động phủ thì lập tức bắt đầu sưu tập các loại kỳ độc chi vật.

Mấy tầng đầu Vạn Độc Hỗn Nguyên thì hoàn
hảo, tài liệu kịch độc bình thường cũng đủ hữu hiệu. Nhưng khi tu luyện tới ba
tầng cuối thì cực kỳ khó khăn khi tìm tài liệu kịch độc thích hợp ở Nhân tộc,
điều này khiến hắn đành phải mượn lực lượng yêu tộc thông qua Tần Tố Nhi.

Hắn nhớ phải hao tốn trên trăm năm, mới
tu luyện Vạn Độc Hỗn Nguyên Thân xong tầng thứ sáu, hiện tại cũng đã đủ tài
liệu kịch độc cần thiết cần cho tầng thứ bảy.

Đặc biệt yêu đan của Hàn Đàm Mặc Chu
trong yêu tộc cũng cực kỳ hiếm thấy. Tần Tố Nhi phải tìm mất hơn mười năm nay
mới thu thập được đầy đủ số lượng.

Dĩ nhiên trong thời gian này, Hàn Lập vẫn
tiếp tục tu luyện pháp lực cùng Phạm Thánh Chân Ma Công.

Qua khảo nghiệm, phát hiện lực lượng lục
dịch thần bí vẫn còn hữu dụng đối với Thực Độc Thảo. Đồng thời thành công đề
cao một số mầm mống linh dược mang về từ Quảng Hàn giới, hắn luyện chế được khá
nhiều loại đan dược tinh tiến tu vi Hợp Thể kỳ.

Những đan dược này bất kể phương pháp điều
chế hay là tài liệu phụ trợ cũng khiến Hàn Lập hao tốn rất nhiều tâm huyết cuối
cùng mới tạo thành.

Mà mấy loại đan dược nếu xuất hiện ngoại
giới, tuyệt đối có thể làm cho những Hợp Thể lão quái vật phải tranh nhau vỡ
đầu.

Dù sao cả Nhân Yêu lưỡng tộc cũng chỉ
luyện chế được ít ỏi vài loại đan dược tinh tiến tu vi Hợp Thể kỳ, hơn nữa sản
lượng thấp đến thảm thương.

Những Hợp Thể lão quái có được, tự nhiên
phần lớn dùng trong thời điểm đột phá bình cảnh, căn bản không nỡ dùng khi tu
luyện bình thường.

Nhưng đối với người có được thần bí lục
dịch như Hàn Lập mà nói, những đan dược này cư mấy ngày hắn dùng một viên.
Luận độ xa xỉ đủ khiến những khác Hợp Thể lão quái nếu biết thì không đố kỵ
tới hộc máu mới lạ.

Bất quá cũng bởi thế nên tốc độ tinh
tu pháp lực của hắn cực nhanh, cơ hồ là gấp bảy tám lần Hợp Thể tu sĩ bình
thường.

Cho nên mới ngắn ngủn hơn hai trăm năm tu
luyện, pháp lực đã tăng rất nhiều.

Chỉ cần Hàn Lập có thể luyện thành tầng
cuối cùng Vạn Độc Hỗn Nguyên Thân, khổ tu hơn trăm năm thời gian hẳn là đột phá
bình cảnh.

Hắn cậy vào một số linh đan cùng cường đãi
thân thể và thần niệm phụ trợ, đối với quan khẩu mà Hợp Thể tu sĩ không dễ vượt
qua lại mấy phần nắm chắc đột phá.

Tâm niệm Hàn Lập lưu chuyển, ở trong lòng
một lần nữa đánh giá hết thảy một phen. Đột nhiên thần sắc vừa động, ngoài thân
lóe lên thanh quang, cả người đang ngồi xếp bằng chậm rãi bay lên, cũng vô
thanh vô tức đến phía trên cự đỉnh bầu trời.

Thanh quang vừa lóe, tiếp theo trang phục
trên người từ bay ra. Thân thể Hàn Lập trần như nhộng rơi vào trong đỉnh.

Những nọc độc ngũ sắc sặc sỡ lập tức bao
phủ hoàn toàn thân thể hắn, chỉ còn lộ ra cái đầu.

Ngân sắc hỏa diễm ngoài đỉnh đột nhiên phát
ra một tiếng thanh minh, bên trong sáng hỏa diễm ngời mơ hồ tạo thành những
con ngân sắc Hỏa Điểu dài hơn thước, bay lượn không chừng quanh Hỏa Đỉnh, miệng
không ngừng phun ra ngân diễm.

Trong phút chốc độ nhiệt trong đỉnh trở nên
cực nóng. Từng đoàn từng đoàn độc vụ ngũ sắc từ bên trong toát nhanh ra tràn
ngập khắp phòng.

Kể từ đó tự nhiên không thấy thân ảnh Hàn
Lập nữa, chỉ có thể nghe phảng phất từng trận xương cốt bạo liệt giòn vang
thỉnh thoảng truyền ra từ trong khói độc.

Thời gian ngày từng ngày trôi qua, nơi Hàn
Lập hạ cấm chế phong ấn chưa từng mở ra.

Ngoài tam đệ tử là Bạch Quả Nhi thỉnh
thoảng đến nơi đây kiểm tra lại cấm chế, phần lớn thời gian nơi này yên tĩnh
vô cùng, dường như là một tử địa.

Mấy năm sau Khí Linh Tử cũng ngưng kết
Nguyên Anh thành công, trở thành cao cấp vệ sĩ Thiên Uyên Thành.

Mà sau mấy chục năm khổ tu, rốt cục Bạch
Quả Nhi cũng tiến cấp tới Kim Đan hậu kỳ.

Bất quá để thuận lợi cho việc ngưng kết
Nguyên Anh về sau. Nàng đã tới trước biển sương mù nơi Hàn Lập bế quan, nhẹ
giọng khẩn cầu một phen liền rời động phủ, bắt đầu đơn độc tự mình du ngoạn các
nơi trong Nhân tộc.

Về phần Hải Đại Thiếu cũng tu luyện đến
Kết Đan trung kỳ, sau khi Bạch Quả Nhi rời đi thì hắn trở thành đệ tử thường
xuyên đến kiểm tra cấm chế.

Cứ như vậy, cuối cùng thêm một trăm hai
mươi năm đi qua.

Một ngày kia Hải Đại Thiếu đang khống
chế một con thuyền độc mộc trong suốt óng ánh, trên bầu trời cách động phủ
của Hàn Lập mười dặm.

Đột nhiên hắn biến sắc đưa một tay khẽ bắt
quyết, độn quang thu lại đem pháp khí dừng giữa không trung, sau đó vẻ mặt vẻ
kinh nghi hướng về bầu trời xa xa.

Chỉ thấy nơi đó chẳng biết lúc nào xuất
hiện một cơn lốc xoáy ngũ sắc thẳng tắp cao tới cả ngàn trượng, phảng phất
như một cây cột chống trời, chung quanh mơ hồ có vô số ngân sắc điện hồ chớp
động không dứt, đồng thời từ trong không ngớt có tiếng ùng ùng truyền ra.

Mà nhìn vị trí lốc xoáy rõ ràng là ngọn
núi có động phủ sư tôn hắn.

“Chẳng lẽ là sư tôn…”

Hải Đại Thiếu cảm ứng được thiên địa nguyên khí nơi xa kịch liệt lưu
chuyển, sắc mặt đầu tiên là âm tình bất định rồi cuối cùng lộ ra vẻ vui mừng
lẩm bẩm nói.

Dị tượng thiên văn nơi xa kéo dài một lúc rồi mới từ từ tiêu tán, bầu
trời lần nữa khôi phục như lúc ban đầu.

Hải Đại Thiếu thấy thế thì không chút chần chờ. Chân giẫm pháp khí, nhất
thời con thuyền độc mộc hóa thành một đão lam cầu vồng kích bắn tới.

Chốc lát đã đến, độn quang thu liễm rồi vội hạ xuống ngọn núi kia.

“Sư phụ! Đúng là lão nhân gia xuất quan. Thiên tượng vừa rồi cũng là do sư
tôn dẫn động! Đồ nhi chúc mừng tu vi của sư tôn đãi tăng!” Hải Đãi Thiếu vội vã
tiêu sái vào trong đãi sảnh động phủ, trong này có hai người một nam một nữ
đang ngồi, lúc này hắn vui mừng hướng sang nam tử xá dài thăm hỏi.

Nam tử tự nhiên là Hàn Lập vừa mới xuất quan, còn nữ tử bên cạnh là Băng
Phượng vẫn ở trong động phủ tu luyện nhiều năm.

“Ra là Nguyệt Thiên, thiên tượng vừa rồi xác thực là ta tiến giai Hợp Thể
trung kỳ tạo thành. Cũng nhờ Băng sư cô của ngươi xuất thủ kích phát cấm chế
động phủ, kết quả đã áp chế hơn phân nửa thiên địa nguyên khí, nếu không sợ
rằng đã khiến một số kẻ chú ý.” Hàn Lập nhìn đệ tử trước mắt, khẽ mỉm cười nói.

Chương 1780: Tân Phệ Kim Trùng biến dị

“Tiểu muội nào có năng lực gì, hoàn toàn dựa vào sức mạnh pháp trận Hàn
huynh đã bố trí trước đó, mới có thể ngăn chặn được sự chấn động của thiên địa
nguyên khí. Với tu vi hóa của thần tiểu muội làm sao có được thần thông cỡ này.”
Băng Phượng khẽ cười một tiếng, ánh mắt lưu chuyển như nước.

“Sư tôn lão nhân gia, người quả thật đã trở thành hợp thể trung kỳ tu sĩ
rồi, như vậy tốt quá. Kể từ giờ, chẳng phải ngay cả tu sĩ Hậu kỳ người cũng
không cần sợ nữa.” Hải Đãi Thiếu há hốc miệng, hưng phấn nói.

“Ngươi hồ ngôn loạn ngữ cái gì. Tu sĩ Hậu kỳ đãi thành có các đãi thần
thông ra sao, sư phụ sao có thể so sánh nổi. Bất quá ngươi trở về thật đúng
lúc, ta định sau khi xuất quan không lâu thì lần nữa tiến vào trong Man Hoang
thế giới.

Phỏng chừng cho dù thuận lợi thì ít nhất cũng phải mất vài trăm năm. Trước
khi đi, ta muốn gặp ba người sư huynh muội các ngươi một lần, trên phương diện
tu luyện chỉ điểm cùng an bài cho một phen. Các ngươi phải tranh thủ trước ma
kiếp bộc phát, tu luyện tăng lên mấy tầng cảnh giới mới được. Khí Linh Tử thì
không nói, việc hắn ngưng kết Nguyên anh ta đã nghe Băng sư cô của ngươi nói
qua. nha đầu Quả Nhi cũng có tu vi Kết Đan hậu kỳ, cách ngưng kết nguyên anh
bất quá chỉ trăm năm. Còn tu vi của ngươi chỉ là Kết đan trung kỳ thì thật chậm
một chút.” Thần sắc Hàn Lập nghiêm túc nói.

“Sư tôn, do là pháp thể song tu nên chậm một chút là bình thường. Đồ nhi ở
trên tu luyện không chút lười biếng.” Nghe khẩu khí Hàn Lập có chút ngưng
trọng, Hải Đãi Thiếu sợ hết hồn, không khỏi vội vàng nói.

“Ta dĩ nhiên biết pháp thể song tu rất khó khăn nhưng khi ma kiếp bộc phát,
những Cổ Ma cũng sẽ không quản ngươi tu luyện khó khăn thế nào, chỉ có thực lực
cường đãi mới có thể bảo trụ cái mạng nhỏ của ngươi trong ma kiếp.” Hàn Lập hơi
trợn mắt, tức giận nói.

“Vâng, sư phụ. sau này đồ nhi tu luyện nhất định sẽ càng thêm cố gắng.” Lần
này Hải Đãi Thiếu không dám nữa lý sự gì nữa.

“Được rồi, lát nữa ta sẽ dùng Vạn Lý Phù báo cho Khí Linh Tử cùng Quả Nhi
nhanh chóng trở lại. Ngươi cũng tạm thời không cần về Thiên Uyên Thành nữa,
trước tiên ta sẽ chỉ điểm tu luyện cho ngươi. Hiện ngươi lui ra đi, ta muốn nói
với Băng sư cô một số điều.” Hàn Lập gật đầu lập tức phân phó nói.

“Tuân lệnh, sư phụ!” Hải Đãi Thiếu vâng dạ rồi thối lui khỏi đãi sảnh.

“Phượng Tiên tử, chúc mừng cô. Hiện tại chẳng những pháp lực khôi phục mà
tu vi còn cao hơn một tầng!” Hàn Lập thấy thân ảnh Hải Đãi Thiếu biến mất nơi
cửa, mới quay sang Băng Phượng mỉm cười nói.

“Có được điều này hoàn toàn là nhờ Hàn huynh dốc đãi lực tương trợ. Nếu
không cung ứng nhiều đan dược như vậy thì tiểu muội đâu thể nào khôi phục nhanh
đến thế. Mà Hàn huynh bất quá hai ba trăm lại tiếp tục tiến giai Hợp Thể trung
kỳ, đây mới là sự tình làm cho người ta sợ hãi. Xem ra Hàn huynh tính trùng
kích bình cảnh Hợp Thể hậu kỳ trước ma kiếp.” Băng Phượng thản nhiên cười trả
lời.

“Ha ha, tuệ nhãn của Phượng Tiên tử sáng như sao. Hàn mỗ đúng là có ý này.
Nhưng đến lúc trùng kích bình cảnh, chỉ sợ cần nhờ tiên tử Thiên Phượng dùng
một chút nguyên âm khí.” Hàn Lập chậm rãi nói

“Hàn huynh yên tâm, đến lúc đó tiểu muội có thể có tu vi Hóa Thần hậu kỳ đãi
thành. Khi đó nguyên âm khí đối với Hàn huynh càng thêm hữu dụng. Bất quá mặc
dù tu vi của ta còn thấp nhưng thông qua xem điển tịch trong động phủ, cũng
biết khó khăn khi Hàn huynh tiến giai Hợp Thể hậu kỳ sợ rằng vượt xa nhưng
trước kia! Lần này liệu Hàn huynh đối nắm chắc mấy phần.” Trên mặt Băng Phượng
lộ một tia tò mò hỏi một câu.

“Hắc hắc, Hợp Thể tu sĩ nhân tộc chúng ta có trên trăm người nhưng số lượng
hậu kỳ chỉ có thể đếm trên mười đầu ngón tay. Có thể tu luyện tới Hợp Thể kỳ,
có đão hữu nào không phải nhân tộc tu sĩ trăm vạn người chọn một, là trời kỳ
tài ngút trời. Ta sao lại dám nói có mấy phần nắm chắc. Chỉ có thể đem hết toàn
lực thử một lần thôi.” Hàn Lập sờ sờ cằm từ chối cho ý kiến, trả lời.

“Ha ha, nếu những người khác nói như vậy nói không chừng thiếp thân cũng
tin là thật. Bất quá Hàn huynh đã có kế hoạch này, sợ rằng nắm chắc ba bốn
phần!” Đôi nhãn châu của Băng Phượng ánh lên chút kỳ quang nói.

“Ha ha, nếu đão hữu quả thực nghĩ như thế tự nhiên cũng là tùy ngươi.” Hàn
Lập nghe vậy đầu tiên ngẩn ra, nhưng sau một thoáng ha hả cười lên.

“Bất quá Hàn huynh tính toán trùng kích hậu kỳ bình cảnh, bây giờ Nhân tộc
lâu như thế không phải là ý định sáng suốt. Ma kiếp sắp bộc phát, Nhân Yêu
lưỡng tộc chúng ta cùng mấy tộc phụ cận ký kết minh ước, nhưng mấy tộc lân cận
Man Hoang thế giới lại càng thêm hỗn loạn.” Giọng nói vừa chuyển, Băng Phượng
có chút lo lắng nói.

“Về điều này đương nhiên ta biết. Bất quá lần này đi là cực kỳ trọng yếu,
bắt buộc phải làm.” Hàn Lập thu lại vẻ cười, có mấy phần ngưng trọng nói.”Nếu
Hàn huynh nói như thế tự nhiên có đão lý của mình. Tiểu muội sẽ không khuyên
nữa. Hơn nữa Hàn huynh mới vừa tiến giai trung kỳ, chuyến đi này xem như củng
cố lại cảnh giới.” Băng Phượng cười khổ một tiếng nói.

“Đa tạ Phượng Tiên tử nhắc nhở. Ta cũng không có ý định rời đi lập tức. Ít
nhất cũng hai ba năm sau mới có thể lên đường. Khi đó sợ rằng làm phiền Phượng đão
hữu chiếu cố chỉ điểm ba đệ tử của ta nhiều một chút.” Hàn Lập khẽ mỉm cười như
đã định liệu trước nói.

“Ha ha, ba đệ tử ký danh của huynh luôn cung kính đối với ta, cho dù Hàn
huynh không nói ta cũng tận tâm chỉ điểm bọn họ. Về điều này xin Hàn huynh cứ
yên tâm là được.” Băng Phượng cười dài một lời đáp ứng.

“Vậy thì đa tạ Phượng tiên tử. Đúng rồi, sau khi ta rời đi, nếu đão hữu gặp
phải phiền toái không thể giải quyết thì có thể cầm tín vật của ta đến Cốc gia
hoặc là Kim Việt thiền sư Thiên Uyên Thành...” Hàn Lập mừng
rỡ, tiếp tục hướng sang Băng Phượng dặn dò thêm một số sự tình, thanh âm lanh
lảnh vang vọng ở trong đãi sảnh.

Hai tháng sau khi nhận được tin tức, Khí
Linh Tử vội từ Thiên Uyên Thành trở về tới Hàn Lập động phủ.

Qua thêm nửa năm, Bạch Quả Nhi cũng trở lại
nơi đây.

Hai người cùng Hải Đãi Thiếu bắt đầu tiếp
nhận sự chỉ điểm của Hàn Lập, một số điểm khó hiểu trên tu luyện đã bắt đầu được
khai sáng. Mà tin tức hắn tiến giai Hợp Thể trung kỳ, Hàn Lập cũng nghiêm cấm
truyền ra ngoài, ngoại giới vốn không hề hay biết.

Cứ như vậy ba năm chợt lóe qua đi.

Một ngày kia, đãi môn nơi động phủ chậm rãi
mở ra, Hàn Lập một thân áo bào xanh đi ra.

Theo sát phía sau là Băng Phượng cùng ba vị
đệ tử ký danh.

“Phượng Tiên tử không cần tiễn xa nữa. Sau
này ba người các ngươi cũng không được chậm trễ việc tu hành của mình, có chỗ
không hiểu có thể thỉnh giáo Phượng tiên tử.” Hàn Lập xoay người hướng Băng Phượng
hơi vừa chắp tay sau, vừa hướng Bạch Quả Nhi ba người bình tĩnh nói.

“Vâng, sư phụ, nhất định chúng đệ tử không
chậm trễ tu luyện “ “Chúc Hàn huynh mã đáo thành công!”

Bạch Quả Nhi ba người rối rít cung kính mà
Băng Phượng cũng làm lễ cung tiễn hắn.

Hàn Lập gật đầu, ngoài thân lóe lên thanh
quang, liền không nói thêm mà hóa thành một đão thanh sắc cầu vồng bay lên
trời, phá không rời đi. Chốc lát sau thân ảnh đã biến mất ở cuối chân trời.

“Trở về thôi, hi vọng sư tôn các ngươi một
đường thuận lợi. Các ngươi cũng đừng vội rời động phủ, trước tiên đem những gì
sư phó của ngươi truyền thụ cho tìm hiểu thấu triệt rồi hãy nói.” Băng Phượng
rốt cục thu hồi ánh mắt, hướng sang ba người Hải Đãi Thiếu nhẹ giọng nói.

Ba người đương nhiên vâng dạ trong miệng.
Bốn người xoay người trở về động phủ, sau khi cánh cửa đá màu xanh đóng lại,
chung quanh một lần nữa trở nên yên tĩnh không tiếng động.

Thanh sắc kinh hồng ở vạn trượng trên bầu
trời kích bắn mà đi, Hàn Lập trong độn quang lộ vẻ mặt do dự, nhưng đang đánh
giá cái gì. Bỗng nhiên ánh mắt của hắn lóe lên, tay áo vừa động, một đão kim
quang từ trong bắn ra, bay qua bay lại không ngừng trong độn quang.

Đơn thủ của hắn hướng về kim quang hư không
một trảo.

Nhất thời kim quang vù vù một tiếng rồi
hiện ra trong tay, quang hoa thu lại, hiện ra một con bọ cánh cứng to bằng nắm
tay, bộ dáng vô cùng dữ tợn.

Toàn thân linh trùng này chói lòa kim
quang, bộ dáng giống hệt thể trưởng thành của Phệ Kim Trùng nhưng bên thân phân
bố những hoa văn diễm lệ đủ mọi màu sắc, lộ ra vẻ cực kỳ quỷ dị. Hàn Lập ngắm
nhìn Ma trùng này, đột nhiên trong miệng phát ra một tiếng cười khẽ.

Linh trùng chợt mở hai cánh quạt lên vù vù,
đồng thời bên ngoài những vằn cánh ngũ sắc chợt sáng lên chói mắt.

Một màn không thể tưởng tượng theo đó xuất
hiện! Chỉ thấy toàn thân linh trùng vặn vẹo một trận, thân thể cùng đôi cánh
dần dần trở nên trong suốt, dưới ánh linh quang thì ẩn hiện như hư ảnh.

Bàn tay vừa động, linh trùng đằng không bay
lên rồi lóe lên biến mất không thấy, phảng phất như chưa từng xuất hiện ở chỗ
này.

Hàn Lập thấy vậy thì khóe miệng không khỏi
lộ ra nụ cười, đột nhiên trở tay đánh ra một trảo.

Giữa năm ngón tay lóe lên ngũ sắc quang
hoa, linh trùng đang ẩn nặc lần nữa hiện hình ra rồi tóm gọn trong tay. Nhưng
thân thể côn trùng này vẫn chớp lòe chợt sáng chợt tối.

“Thất Thải Đan thật hữu hiệu như trong
truyền thuyết, có thể đem những thể thành thục của Phệ Kim Trùng lần nữa tiến
giai biến dị, chẳng những phi độn tốc độ nhanh hơn trước kia rất nhiều mà còn
có thiên phú thần thông ẩn nặc thân hình. Nếu là khi đấu pháp thì có hiệu quả
rất lớn.” Hàn Lập lẩm bẩm nói nhỏ hai tiếng, trên mặt lộ ra vẻ hài lòng.

Bọ cánh cứng dữ tợn này dĩ nhiên là Hàn Lập
dùng lượng lớn yêu đan Phi Hồng Ngư luyện chế ra Thất Thải Đan tỉ mỉ bồi dưỡng,
lần nữa tiến giai thành Phệ Kim Trùng biến dị.

Kết quả này khiến hắn vừa lòng phi thường.

Những Phệ Kim Trùng biến dị này chẳng những
có thiên phú ẩn nặc thân hình, hơn nữa bất kể độ hung ác hay là cường ngạnh
càng lợi hại thêm ba phần. Hàn Lập tự tin nếu một lần có thể khu sử hơn vạn
linh trùng này, chỉ sợ Hợp Thể hậu kỳ tu sĩ gặp qua cũng phải sợ hãi.

Đáng tiếc dù hắn mới tiến giai Hợp Thể
trung kỳ, nhưng độ cường đãi của thần niệm chưa đủ để thao túng số lượng linh
trùng nhiều như vậy. Bất quá khi tiến giai Hợp Thể hậu kỳ, tu luyện thành công
Luyện Thần Thuật tầng thứ hai thì sẽ có khả năng này.

Đây cũng là nguyên nhân Hàn Lập nóng lòng
tiến giai Hợp Thể hậu kỳ. Chỉ cần tu vi thật đến cảnh giới này, hắn tự nhiên sẽ
có thêm một đòn sát thủ này.

Thở dài một hơi, tay áo hắn run lên, Phệ
Kim Trùng trong tay lóe lên không thấy bóng dáng.

Trong lòng thúc giục pháp quyết!

Thanh sắc kinh hồng run lên, nhất thời tốc
độ còn nhanh hơn trước nhiều, nhằm hướng Thiên Uyên Thành kích bắn mà đi.

Báo cáo nội dung xấu

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3