Duy Ngã Độc Tôn - Chương 433 - 434
CHƯƠNG 433:
BỘ VÂN YÊN
Vị chưởng môn nhân đại phái nơi cực Tây
này, cũng không siêu thoát phạm trù con người. Chỉ cần là người, thì có tư tâm,
thì có thất tình lục dục, thứ này không phải người thông qua tu luyện là có thể
tu luyện đến không còn nữa.
Nếu như một người muốn hoàn toàn vô dục vô
cầu, cái gì cũng không muốn, cái gì cũng không cần, vậy hắn sống còn có bao
nhiêu ý nghĩa đây?
Đệ tử Minh Nguyệt Thượng Nhân thương yêu
nhất, chính là Thánh nữ Hàn Mai. Thuở nhỏ thiên tư trác tuyệt, bất luận học
điều gì cũng nhanh hơn gấp đôi, thậm chí gấp nhiều lần người khác.
Thông minh lanh lợi, hiểu chuyện nghe lời,
đó là đánh giá của bản thân Minh Nguyt Thượng Nhân với vị đệ tử này.
Nhưng theo tuổi tăng dần, cái loại cảm giác
ưu việt cao cao tại thượng này, làm cho Hàn Mai ngày càng giống như một Thánh
Nữ, đồng thời cũng làm cho quan hệ giữa nàng với rất nhiều người trong môn phái
càng trở nên mờ nhạt. Đến bây giờ, hầu như đa số người trong Nguyệt Diêu Tiên Cung,
đều sinh ra một ít nhận định không tốt về Hàn Mai.
Đây cũng không thể nói là lỗi của người
khác, nhưng trong lòng Minh Nguyệt Thượng Nhân vẫn cho rằng Hàn Mai là một nhân
tài ưu tú, ngày sau có thể tiếp chưởng Nguyệt Diêu Tiên Cung!
Dù sao, ai cũng có thời trẻ tuổi, ai cũng
có những năm huênh hoang bộc lộ tài năng. Cho nên theo Minh Nguyệt Thượng Nhân
thấy, một ít khuyết điểm trên người Hàn Mai có thể xem như không có.
Lần này Hàn Mai tự thân xuất mai, dùng một
kế sách liền chiếm được tấm bản đồ Thái Cổ này, đủ để chứng minh trí tuệ cùng
năng lực của Hàn Mai.
Hơn nữa, mấy người Hồ trưởng lão cùng Mạc
trưởng lão trở lại môn phái, cũng không lựa chọn nói thêm gì với Minh Nguyệt
Thượng Nhân. Bởi vì trong lòng các nàng đều rõ ràng, tính cách vị chưởng giáo đại
nhân này, dù là có nói cũng không có lợi gì.
Chẳng qua cái tên Tần Lập này, lần đầu tiên
truyền khắp Nguyệt Diêu Tiên Cung!
Nguyệt Diêu Tiên Cung chiếm cứ một quần núi
rộng lớn, phong cảnh tú lệ, linh khí sung túc, mỗi ngọn núi đều có một ngọn
linh mạch.
Ba người Bộ Vân Yên cùng Triệu Thiên Thiên,
cùng Lệnh Hồ Phi Nguyệt tất cả đều là môn hạ của vị Mạc trưởng lão áo vàng này,
trở thành đệ tử thân truyền của Mạc trưởng lão.
Lúc Tần Lập vì làm Thánh nữ chịu nhục, mà
danh vang Nguyệt Diêu Tiên Cung, Triệu Thiên Thiên cùng Lệnh Hồ Phi Nguyệt đang
trong bế quan, Bộ Vân Yên lại thông qua thực lực của mình, ở Nguyệt Diêu Tiên
Cung trở thành một Chấp sự.
Cho nên, Bộ Vân Yên liền biết chuyện này
trước nhất, khi nàng nghe được cái tên Tần Lập nói ra từ các trưởng bối hoặc là
đồng môn sư môn, trong lòng mừng rỡ thiếu chút khiến nàng thất thố!
Đặc biệt nghe nói Tần Lập làm Thánh nữ bị
thiệt, làm cho danh túc Khổ Trúc Thượng Nhân, sư huynh Minh Nguyệt Thượng Nhân
cũng phải chịu thua bỏ chạy, trong lòng Bộ Vân Yên vừa mừng rỡ, còn có vài phần
nghĩ mà sợ.
Vào lúc đó nàng thiếu chút nói với sư phụ
bản thân nàng nhận biết Tần Lập, một khi lời này lộ ra ngoài, vậy mấy người
Thánh nữ Hàn Mai vốn nhìn nàng không vừa mắt, nói không chừng sẽ nghĩ đến kế
hoạch gì đó.
Có khả năng nhất, chỉ sợ sẽ dùng các nàng
up hiếp Tần Lập, giao ra bản đồ Thái Cổ!
Bộ Vân Yên cẩn thận từng chút che giấu tâm
tư của mình, nàng quyết định tìm cơ hội nói chuyện này cho Triệu Thiên Thiên
cùng Lệnh Hồ Phi Nguyệt, đừng để các nàng lộ ra sơ hở. Nếu không những ngày sau
này, sẽ không dễ chịu gì.
Chẳng qua có thể ở nơi này nghe được tin
tức của Tần Lập, Bộ Vân Yên thật rất vui vẻ. Những năm gần đây, tuy rằng thực
lực tăng lên rất nhanh, nhưng ba nàng lại vẫn không vui.
Chuyện năm đó là thế này: Đoàn người Nguyệt
Diêu Tiên Cung chia làm mấy nhóm đi phương Đông thu thập một ít thiên tài địa
bảo chỉ phương Đông mới có, đồng thời cũng tìm trong phương Đông một ít đệ tử
tư chất tốt, chuẩn bị mang về trong cung tiến hành bồi dưỡng.
Trong lúc vô ý Mạc trưởng lão thấy Triệu
Thiên Thiên, phát hiện Triệu Thiên Thiên tư chất hết sức ưu tú, thuộc về loại
thiên tài mấy chục năm mới xuất hiện một. Sau đó lại thấy Lệnh Hồ Phi Nguyệt tu
chất càng tốt hơn, tuy rằng tư chất Bộ Vân yên hơi kém chút, nhưng thân thể đã
được Tần Lập dùng Tiên Thiên Tử Khí tẩy tủy, sao có thể kém được chứ?
Cho nên, Mạc trưởng lão động lòng yêu tài,
lập tức trực tiếp nói với ba cô gái muốn mang các nàng đi, sau đó hỏi các nàng
có người nhà không.
Ba cô gái tự nhiên không chịu nói thật, nói
không có người nhà, nhưng không đồng ý bị mang đi như vậy. Tiếc rằng Mạc trưởng
lão thực lực quá mạnh mẽ, trên giới thế tục đã vô pháp vô thiên quen rồi, cho
rằng mình muốn thu đồ đệ, đối phương nào có đạo lý từ chối. Lúc đó liền mạnh mẽ
mang ba người đi, sau đó dùng linh lục ghi lại câu nói Tần Lập nghe được trong
phòng.
Theo Mạc trưởng lão nghĩ, câu nói kia chưa
chắc có người nghe được chẳng qua cũng coi như mình lưu lại một lời. Suy nghĩ
cũng thông thoáng, tự nhiên không nhiễm nhân quả gì nữa.
Kỳ thật Mạc trưởng lão sao có thể nghĩ đến
cái gọi là nhân quả, trừ khi không có sinh ra bất kỳ điều gì, chỉ cần có xuất
hiện, làm thế nào không có nhân quả?
Nhưng mặc kệ nói thế nào, Mạc trưởng lão
đối với ba đồ đệ này cũng rất tốt. Có thứ gì tốt, có chuyện tốt gì, cũng sẽ nghĩ
tới mấy đồ đệ này trước tiên.
Cứ nhau vậy, các nàng Bộ Vân Yên bị mạnh mẽ
đưa tới môn phái khổng lồ nơi cực Tây này. Nhiều năm qua đi, các nàng thậm chí
ngay cả sơn môn Nguyệt Diêu Tiên Cung cũng chưa bước ra!
Bởi vì cả Nguyệt Diêu Tiên Cung thật sự quá
to lơn, giữa các ngọn núi đều cách nhau mấy chục thậm chí mấy trăm dặm, truyền
tin lẫn nhau đều dùng công cụ chuyên môn.
Trải qua những ngày không thích ứng ban
đầu, các nàng Bộ Vân Yên dần dần cũng thích ứng loại sinh hoạt này.
Đồng thời các nàng cũng đều rõ ràng, loại
cơ hội này cũng không tệ, không phải ai cũng có cơ hội bái nhập môn phái nơi
cực Tây.
Vì thế, ba người sau khi trải qua thời gian
ban đầu, cũng bắt đầu chuyên tâm khắc khổ tu luyện. Thực lực Bộ Vân Yên nâng
lên cũng cực nhanh, cho đến giờ đã tới cảnh giới Nhân Tôn. Lúc này Triệu Thiên
Thiên đang bế quan, có hy vọng đột phá đến cảnh giới Địa Tôn!
Lợi hại nhất đương nhiên là Lệnh Hồ Phi
Nguyệt, chuyện Tiểu Hồ Ly là linh thú, sợ rằng cả Nguyệt Diêu Tiên Cung ngoại
trừ con Thái Cổ Thần Thú Thư trông cửa kia ra, không có người thứ hai biết
được!
Đương nhiên, dù là Thư biết, cũng tuyết đối
không nói ra. Năm đó nó thua một chiêu bởi đối phương, bị thương, làm người thủ
hộ Nguyệt Diêu Tiên Cung nhiều năm như vậy, hiện giờ tính lại cũng đã sắp tới
thời gian nó rời đi, nó sẽ không nhiều chuyện làm gì.
Cho nên, hiện tại danh tiếng Lệnh Hồ Phi
Nguyệt ở trong Nguyệt Diêu Tiên Cung, gần với Thánh nữ Hàn Mai! Lúc này bế quan
là đang trùng kích cảnh giới Phá Toái Hư Không!
Mạc trưởng lão trở lại gian phòng của mình,
Bộ Vân Yên vội vàng đi lên, rót trà cho sư phụ xong, sau đó ra sau lưng Mạc
trưởng lão, xoa bóp vai cho sư phụ.
Mạc trưởng lão thích nhất Bộ Vân Yên là vì
điểm này, nàng thật biết lấy lòng người. So sánh với Hàn Mai suốt ngày cao cao
tại thượng, mặt lạnh như tiền, nhìn thấy là phiền rồi.
- Yên Nhi! Cũng là con hiểu chuyện, sư phụ
thích chính là con đó!
Mạc trưởng lão mắt khép hờ, một chuyến đi
phương Đông này tuy có thu hoạch, nhưng hết sức uể oải. Đặc biệt là kiến thức
được phương Đông lại có võ giả thiên tài tuyệt diễm như Tần Lập, Mạc trưởng lão
đã bị đả kích không nhỏ.
Nàng thậm chí cảm giác được, mình động thủ
với Tần Lập, tám chin phần mười sẽ không phải là đối thủ của Tần Lập!
- Hì hì! Sư phụ, một chuyến này cũng mệt
mỏi lắm rồi, lát nữa Yên Nhi nấu vài món cho sư phụ, chuẩn bị nước tắm Bách Hoa
Lộ, sư phụ nghỉ ngơi cho tốt đi!
- Yên Nhi ngoan, qua vài ngày nữa sư phụ đi
chưởng môn tiền nhiệm cầu vài viên đan dược, cho thực lực của con lại nâng cao
diện rộng!
- Sư phụ! Vì sao phải đi cầu chưởng môn
tiền nhiệm? Chỗ chưởng giáo Minh Nguyệt Thượng Nhân...
Bộ Vân Yên cẩn thận, kéo chuyện sang bên
nay.
Mạc trưởng lão nhanh miệng thẳng thắn hừ
lạnh một tiếng, nói:
- Nàng ta? Thứ tốt của nàng ta đều chon ha
đầu Hàn Mai không lương tâm kia rồi! Nào còn thứ gì cho chúng ta nữa?
Bộ Vân Yên khẽ cười một tiếng:
- Sư phụ đừng giận! Đồ nhi cũng không muốn
sư phụ vì vậy mà xảy ra chuyện không vui với chưởng giáo đại nhân. Được rồi,
lần này ra ngoài có chuyện gì mới mẻ hay không, sư phụ nói cho Yên Nhi nghe một
chút đi?
Bộ Vân Yên nói, làm Mạc trưởng lão cực kỳ
hưởng thụ, híp mắt hưởng thụ đệ tử xoa bóp, cười khẽ nói:
- Chuyện mới mẻ, cũng không phải truyền
khắp môn phái sao. Chẳng qua nói lại, nha đầu Hàn Mai kia lần này bị thiệt thòi
nặng, may là đối phương không nặng tay hạ sát thủ, nếu không sư phụ con sau khi
về lại còn bị phạt nữa!
- Sư phụ nói chút đi mà!
Trong giọng nói Bộ Vân Yên toát ra vài phần
khoái y. Cũng không phải ngụy trang mà bởi vì trước giờ Hàn Mai đều rất chướng
mắt các nàng Bộ Vân Yên, đối với đệ tử tới từ phương Đông hoàn toàn là một loại
kỳ thị, cũng không bởi nguyên nhân gì.
Mạc trưởng lão cười nói:
- Nghe nói lúc tiểu gia hỏa Tần Lập kia còn
chưa đủ thực lực, bị Hàn Mai thiếu chút nữa giết chết, chạy trốn tránh không
kịp. À đúng rồi, khu vực kia cũng cách quê nhà các con không xa! Ôi! Không ngờ
tới mấy năm ngắn ngủi, tiểuia trưởng thành nhanh như vậy, dù là vi sư... cũng
không dám nói thắng được đối phương!
Mạc trưởng lão người nói vô tâm, Bộ Vân Yên
người nghe hữu ý. Nội tâm rung động, thầm nghĩ lúc đó chính là Tần Lập nghe nói
mấy người mình mất tích, mới đi ra tìm các nàng!
Nhất thời, Bộ Vân Yên nhớ tới khuôn mặt anh
tuấn của Tần Lập, không khỏi có chút thất thần, lực tay cũng mạnh thêm vài
phần, thẳng đến khi làm cho Mạc trưởng lão nhíu mày, Bộ Vân Yên mới tỉnh ngộ
lại, cuống quit nói:
- Xin lỗi sư phụ! Đồ nhi nghe ngài nói,
thoáng cái nhớ nhà.
- Ài! Quên đi, cũng không có gì. Năm đó sư
phụ mang các con đi như vậy, nhất định đều có oán hận. Đừng nóng vội, qua mấy
năm nữa chờ lúc các con đều đạt tới cảnh giới Phá Toái Hư Không, sư phụ cho các
con về nhà xem. Lúc không tới thực lực đó, vẫn đừng nên đi thì tốt hơn, hiện
giờ phương Đông thật loạn lắm!
Bộ Vân Yên khẽ dạ một tiếng, sau đó hỏi:
- Nói như vậy, phương Đông cũng có võ giả
thực lực rất mạnh?
Mạc trưởng lão gật đầu, thở dài nói:
- Thần Miếu xuất hiện, thiên hạ loạn lạc,
từ nay phân tranh tuyệt sẽ không ít!
Bộ Vân Yên ánh mắt mê ly, trong lòng âm
thầm thề nhất định phải đẩy nhanh tốc độ tăng cấp, đến lúc đó gặp lại Tần Lập,
nhất định phải làm bọn họ thất kinh!
CHƯƠNG 434:
LÃNH THU CUNG TRẢ THÙ.
Trên đường lộ Thành Hoàng Sa, đi tới một
đám người mặc vải bố, những người này tướng mạo phần lớn bình thường không có
gì đặc sắc. Duy chỉ có điểm khiến cho người ta chú mục tới, là cặp mắt của bọn
hắn, nhìn thoáng qua cũng thật bình thường, nhưng nếu nhìn thật kỳ, thì giống
như ánh sao đêm trên bầu trời, rực rỡ mê người!
Nhóm người này đại khái có mười mấy người,
có lão già, cũng có người trẻ tuổi tất cả đều là nam nhân.
Tuy nhiên, một đám người như vậy, cũng vẫn
không làm cho người khác chú ý gì nhiều. Bởi vì hiện tại bên trong thành Hoàng
Sa, quả thực quá đông người, muôn hình muôn vẻ! Có khối người còn quái
dị hơn so với bọn họ, cho nên, cũng không có ai chú ý tới đoàn người này.
Bọn họ ở bên trong thành Hoàng Sa mới, tìm
được một khách điếm không lớn lắm. Khách điếm này tổng cộng chỉ có hai mươi mấy
phòng đôi, được nhóm người này bao hết
Sau đó, đều tự vào phòng nghỉ ngơi, trong
đó có ba người cùng vào chung một phòng. Sau khi vào trong phòng, ba người nhìn
nhau một cái, trước dùng thần thức dò xét động tĩnh chung quanh một vòng, xác
định không có ngoại nhân, sau đó ba người ngồi vây quanh cùng một chỗ.
Trong ba người tuổi lớn nhất là một lão già
khoảng tám mươi tuổi, nhìn qua thập phần già nua chỉ có hai mắt là lấp lánh hào
quang.
Còn có một lão già chừng hơn năm mươi tuổi,
thân thể béo phì, mặt trắng không có râu, khóe miệng vểnh lên, thoạt nhìn như
là con hổ cười, làm cho người ta có một loại cảm giác người này đầy vẻ âm hiểm.
Trẻ tuổi nhất là hán tử chừng hơn bốn mươi
tuổi mặt đỏ, thoạt nhìn gương mặt hắn đỏ bừng giống như người vừa uống rượu,
tóc cắt rất ngắn dựng đứng.
Lão già già cỗi đầu tiên là dùng sức chớp
chớp mắt, một màn kỳ quái liền xảy ra, hai mắt của lão theo chớp động đó giống
như ánh sao lấp lánh hào quang, dần dần không ngờ lại biến thành... đồng tử
thuần túy màu tím!
Hai người kia cũng giống hệt như lão già,
sau mấy lần dùng sức chớp chớp mắt, sau đó cũng biến thành đồng tử màu tím!
Con ngươi màu tím!
Con ngươi màu tím rốt cục cũng đi tới thành
Hoàng Sa này. Đây là từ cuối thời kì thái cổ, từ quần thể ở ngoại vực, trải qua
vô số năm phát triển cùng sinh sôi nẩy nở, rốt cục trở thành một bộ phận của
Thiên Nguyên Đại Lục ở thế giới này.
Tất cả người có huyết mạch con ngươi màu
tím thuần khiết, thực chất bên trong sẽ có sẵn một loại kế thừa, đó chính là...
bọn họ không thuộc loại thế giới này, bọn họ muốn giết chết tất cả cường giả ở
thế giới này, sau đó, chiếm lĩnh tài nguyên sung túc của toàn bộ tinh cầu! Điều
này thực khiến cho người ta khó có thể tin được!
Kỳ thật người chân chính có huyết mạch con
ngươi màu tím thuần khiết, cho tới bây giờ đã gần như không tồn tại, chỉ có
mười mấy người như vậy, mỗi người đều là tồn tại giống như một đế vương!
Là đối tượng để tất cả chủng tộc con ngươi
màu tím đều nguyện trung thành vô điều kiện!
Giống như mấy lão già này, huyết mạch của
họ cũng không phải thuần khiết trăm phần trăm, nhưng so sánh với đám người Ma
Võ Xương bị Tần Lập giết chết năm đó, mấy người họ cũng đều là tồn tại vô cùng
cao quý!
Mấy người này chính là nhân vật cao tầng
của Lãnh Thu Cung, phái ở địa phương cực Tây.
Trải qua vô sô năm diễn biến, hầu hết huyết
mạch con ngươi màu tím tương đối thuần khiết, đều tiến hóa ra một bản lĩnh mới,
đó chính là đồng tử có thể biến hóa!
Kỹ năng này được chủng tộc con ngươi màu
tím xưng là tinh mâu! Nữ nhân sử dụng sẽ trở nên càng có năng lực!
Nhưng người có thể sử dụng tinh mâu có một
điều kiện tiên quyết, đó chính là, huyết mạch con ngươi màu tím cần phải cao
hơn bảy thành huyết mạch toàn thân! Nói cách khác, hậu duệ con ngươi màu tím ở
dưới bảy thành huyết mạch con ngươi màu tím, cũng không thể có năng lực giống
như mấy người này.
Bên trong gia tộc con ngươi màu tím, chế độ
cấp bậc phi thường sâm nghiêm, địa vị cao thấp cũng không phải dựa theo thực
lực mà là hoàn toàn dựa theo nhiều ít huyết mạch con ngươi màu tím mà quyết
định!
Đương nhiên, huyết mạch con ngươi màu tím
càng cao, nhận được truyền thừa cũng sẽ càng nhiều, thực lực cũng sẽ càng mạnh.
Tuy rằng Thiên Nguyên Đại Lục trải qua phát
triển nhiều năm như vậy, cảnh tượng sơm đã không phải như năm đó, nhưng tất cả
con ngươi màu tím, cũng không bao giờ quên một sự kiện, đó chính là... tiêu
diệt võ giả bản xứ ở thế giới này!
Mà khi kiệt tác của hơn một vạn Đại Ma Pháp
Sư không gian kia, khiến tất cả con ngươi màu tím rơi vào thống hận!
Chỉ là bọn họ cũng không biết mắt trận của
tòa đại trận kinh thế năm đó ở địa phương nào, cho đến khi Thần Miếu thái cổ
xuất thế, làm cho bọn họ ngửi được một chút mùi vị bất đồng.
Khác biệt với những người muốn tới nơi này
tìm kiếm bảo vật, con ngươi màu tím đến nơi đây, thuần túy chỉ là muốn nhìn xem
Thần Miếu đột nhiên xuất hiện, có thể có lien quan tới trận đại chiến dai dẳng
năm đó hay không, có thể hình thành mối lien quan gì với địa phương thần bí này
hay không!
Vì thế gian này tồn tại, cũng chỉ có hai ba
chỗ khiến người ta hoàn toàn không thể nắm lấy như vậy mà thôi, thái cổ Thần
Miếu chính là một trong số đó!
Hơn nữa, lần này họ đến đây, còn mang theo
một nhiệm vụ, đó chính là truy ra nơi hạ lạc của mấy tên đệ tử môn phái được
phái đi năm đó! Năm đó có người của họ phát hiện một chỗ địa phương thần bí rất
lớn ở Đông Phương, lập tức Lãnh Thu Cung phái ra bốn người, dùng trận pháp
xuyên không gian, đưa bọn họ tới Đông Phương.
Rất nhiều năm qua đi, bốn đệ tử ngoại môn
kia bỗng dưng im bặt không còn chút điều này làm cho cao tầng Lãnh Thu Cung phi
thường phẫn nộ. Người có huyết mạch con ngươi màu tím gần như là không thể làm
phản, như vậy, bọn họ im bặt tin tức, duy nhất một điều có thể tính đó là đã
chết!
Thế nhưng võ giả phương Đông yếu kém, người
nào có thể dễ dàng giết sạch toàn bộ bọn họ như thế? Hiện tại, ba người này đã
biết kẻ sát hại đệ tử Lãnh Thu Cung là ai rồi.
Bởi vì bọn họ dựa theo bản đồ chỗ địa
phương thần bí kia lưu lại ở Lãnh Thu Cung, ở mấy tháng trước đã đi vào bên
trong đó, không phí bao nhiêu hơi sức liền tra được nguyên nhân.
Tất cả mọi chuyện đều có lien quan tới một
người... là Tần Lập!
Nhóm người này lại lập tức đuổi tới thành
Phong Sa, nhưng ở nơi đó chỉ thấy còn lại có một ít con cháu gia tộc Tần gia,
còn tên Tần Lập kia thì từ một năm trước, đã mang theo phần lớn tộc nhân rời
khỏi Huyền Đảo, không biết tung tích!
Nhóm người này cũng không có làm khó đám
con cháu Tần gia còn lai, bọn họ cũng không muốn đả thảo kinh xà... nếu như Tần
Lập có thể giết chết đệ tử ngoại môn của Lãnh Thu Cung, đã nói lên ít nhất hắn
cũng có thực lực rất mạnh, sau lưng hắn hẳn còn có một thế lực sâu không lường
được.
Đây đều là những thứ các cao tầng Lãnh Thu
Cung điều tra được, danh tiếng của Tần Lập vang dội khắp Huyền Đảo, muốn biết
điều này cũng không khó.
Hiện tại sự kiện xảy ra trước mặt đám con
ngươi màu tím này, là Tần Lập đã đi rồi, không có lưu lại chút dấu viết gì.
Không có người nào biết hắn làm thế nào che dấu được một cái gia tộc khổng lồ
như thế, hoàn hảo như thế, đến ngay cả một chút manh mối cũng không lưu lại cho
người ngoài.
Lão già già cỗi nhất ngồi ở thủ vị, trầm
giọng nói:
- Dựa theo cách nói của những người đó, Tần
Lập này đa mưu giảo hoạt, nếu đã mang theo toàn bộ gia tộc chạy đi, trong
khoảng thời gian ngắn, rất khó tìm được tung tích hắn. Cho nên, trọng tâm của
chúng ta hiện nay không bang đặt ở Thần Miếu kia đi!
Lão già béo gật gật đầu, nói giọng căm hận:
- Không nghĩ tới mấy tên đệ tử đó không
được việc gì! Kế hoạch dự trù của trăm năm, không ngờ bị một đứa nhỏ làm đảo
loạn rối tinh rối mù! Thậm chí ngay cả tấm bản đồ Thái cổ của Thôi gia kia cũng
bị tên Tần Lập đó lấy mất! Thật đúng là vô dụng!
Lão già già cỗi thở dài, nói:
- Thôi gia cũng coi như giảo hoạt, giấu
diếm chuyện trong tay có bản đồ Thái cổ thật kỹ. Bằng không nhất định chúng ta
đã thu được rồi. Chuyện này, tạm thời bỏ qua một bên đi! Không thể vì chuyện
này làm ảnh hưởng tới mục đích chính của chuyến đi này của chúng ta!
Hán tử mặt đỏ từ đầu đến giờ không nói gì,
lúc này lộ vẻ mặt phẫn nộ nói:
- Vì cái gì phải bỏ qua? Chúng ta đi lần
này có hai mục đích: thứ nhất, tìm được nơi hạ lạc của mấy đệ tử ngoại môn, nếu
như bị giết... thì việc phải làm trước nhất... là phải báo thù cho bọn họ!
Chẳng lẽ các ngươi đã quên tôn chỉ của con ngươi màu tím là gì rồi sao? Thứ
hai, mới là tra xét Thần Miếu Thái cổ kia, rốt cuộc có lien quan tới cách khống
chế tòa đại trận thái cổ địa phương thần bí hay không? Cho nên, theo ý của ta
là trước tìm cho được Tần Lập kia, tiêu diệt toàn bộ chủng tộc hắn! Bởi vì Thần
Miếu Thái cổ chúng ta đều không thể mở cửa ra được, còn nói gì tới chuyện tra
xét?
- Ngươi không cần nói lung tung, ai quên
tôn chỉ của con ngươi màu tím?
Lão già béo nhíu mày, nói.
- Tần Lập ở đâu không rõ, đi đâu tìm ra
hắn?
Hán tử mặt đỏ cười lạnh, nói:
- A Hổ thành chủ thành Hoàng Sa mới này,
chính là huynh đệ của Tần Lập! Chuyện này ở thành Hoàng Sa mọi người đều biết!
- Còn có việc này sao?
Lão già già cỗi có hơi bất ngờ nhìn hán tử
mặt đỏ.
Hán tử mặt đỏ cười lạnh nói:
- Từ trước đến nay các ngươi không xem
người trong thế tục vào mắt, đương nhiên sẽ không chú ý tới loại chuyện này.
Chỉ cần chú ý hỏi thăm một chút, liền có thể biết được rất nhiều chuyện!
- Vậy ý của ngươi là...
Lão già béo nhìn hán tử mặt đỏ.
- Ý của ta chính là, trực tiếp giết chết cả nhà A Hổ kia, sau đó tung ra
lời đồn: chính là chúng ta giết nguyên nhân là vì Tần Lập. Sau đó chúng ta cứ ở
ngay tại đây chờ, ta thật không tin, Tần Lập sẽ không đến ứng chiến!
- Nếu hắn không đến thì sao?
Lão già béo hỏi.
- Hắn sẽ tới!
Hán tử mặt đỏ
- Ta đã nghiên cứu rất kỹ người này, tính tình đặc biệt bao cha cho người
thân bên canh hắn, chúng ta giết cả nhà huynh đệ hắn, hắn sẽ không báo thù vì
huynh đệ sao?
Lão già cỗi kia ngẫm nghĩ một chút rồi gật đầu nói:
- Không sai, tính tình của Tần Lập này, ta căn cứ những chuyện trước đây
của hắn, nhiều ít cũng có xác định, đích xác đúng như lời Ngũ trưởng lão nói,
là một người rất bao che bênh vực bảo vệ cho người thân!
Lão già béo ngẫm nghĩ một hồi, vẫn là đưa ra cái nhìn bất đồng:
- Con ngươi màu tím chúng ta ẩn nhẫn nhiều năm, cho dù ở địa phương cực
Tây, trước nay cũng có thể đã lừa gạt các môn phái gia tộc khác, nhưng ngàn vạn
lần không nên vì chuyện này làm bại lộ bản thân chúng ta! Với thực lực của
chúng ta tiêu diệt một gia tộc bình thường, loại chuyện này tốt hơn là phải
nghĩ kỹ trước khi làm!
- Hừ! Các đại môn phái ở địa phương cực Tây đó, ở mặt ngoài một đám đều làm
như hòa khí vui vẻ, sau lưng các chuyện diệt đoạt bảo, lại có gia tộc nào không
có làm qua?
Hán tử mặt đỏ khinh thường nói tiếp:
- Cửu trưởng lão! Nếu ngươi sợ... ngươi có thể không tham gia mà!
Lão già béo trừng mắt nhìn hán tử mt đỏ một cái, mắng:
- Ngươi thúi lắm! Ta mới không sợ!
- Không sợ! Vậy ngươi do dự cái gì? Thành
Hoàng Sa này tuy rằng tụ tập không ít người địa phương cực Tây... tuy nhiên vậy
thì thế nào chứ? Chẳng qua cũng chỉ là một đám gà đất chó sành, không chịu nổi
một kích!
Lời nói của hán tử mặt đỏ, khiến lão già
cỗi kia rơi vào trầm tư.
Quả thực, Lãnh Thu Cung ở địa phương cực
Tây cũng đều xem như đại phái nổi danh, tuy rằng so ra kém đại phái Nguyệt Diêu
Tiên Cung một chút, nhưng ít ra, khẳng định thực lực cũng không tính là yếu
nhược.
Càng đừng nói sau lưng bọn họ còn ẩn giấu
mười mấy đế vương huyết thống con ngươi màu tím thuần khiết! Đây mới là chỗ hy
vọng của toàn bộ chủng tộc con ngươi màu tím!
Chỉ cần họ còn sống, sự phục hưng của con
ngươi màu tím vẫn có hy vọng!

